Cuối cùng, nhấn máy.
Giọng Tú Anh đầy lo lắng:
“Mẹ ơi, ? Y tá còn trong phòng bệnh, bọn con lo lắm!”
cố giữ giọng bình tĩnh:
“Mẹ chỉ ngoài hít thở thôi, trong viện ngột ngạt quá.”
“Giờ ở ? Bọn con tới đón.”
“Không cần, tự về .”
“Không , còn yếu mà! Mẹ địa điểm , bọn con qua ngay!”
tờ kê trong tay, gấp bỏ túi.
“Được , đang ở cổng công viên Trung Sơn cạnh bệnh viện.”
Cúp máy, im thêm một lúc.
Rồi lấy sổ , bắt đầu ghi chi tiết nhớ liên quan đến tiền đó.
Mười năm , Quốc Cường và Tú Anh cách nào để thuyết phục giao hết tài chính cho họ?
Khi đó Quốc Cường công ty cắt giảm nhân sự, áp lực nặng nề.
Tú Anh họ cô trong cơ quan bảo hiểm, thể giúp tăng mức chi bảo hiểm cho .
vì tin tưởng nên xem kỹ giấy tờ, ký tên luôn.
Từ xa, thấy xe của con trai đang tiến đến.
đóng sổ, cất túi, lên.
Xe dừng ngay mặt.
“Mẹ ơi, tự ý ngoài ? Nguy hiểm lắm ?” – Quốc Cường trách, đỡ , giọng pha lẫn lo lắng.
“Mẹ chỉ ngoài hít thở thôi, .” – gượng .
Tú Anh bước xuống, đỡ bên :
“Mẹ , thấy ngột ngạt thì với bọn con, bọn con dẫn dạo.
Bác sĩ vẫn cần theo dõi thêm mấy ngày nữa mới xuất viện mà.”
để ý, khi cô câu , ánh mắt né tránh.
“Bác sĩ bảo hôm nay thể xuất viện sớm.” – bình tĩnh , quan sát phản ứng của họ.
Hai lập tức sững , trao ánh .
“Xuất viện sớm? Khi nào bác sĩ ? Sao báo cho bọn con?” – Quốc Cường hỏi.
“Hôm nay lúc thăm phòng.
Mẹ cho hai đứa bất ngờ, nên .”
dừng , thêm:
“Thủ tục cũng xong .”
Mặt Tú Anh lập tức tái mét:
“Mẹ… xong hết ? Tất cả thủ tục?”
“Ừ, tiền cũng thanh toán .”
gật đầu, cố ý nhắc đến chuyện tài khoản bảo hiểm y tế.
"Chúng về nhà thôi, mệt ."
Về đến nhà, viện cớ mệt nên thẳng về phòng nghỉ ngơi.
Đóng cửa , lập tức mở ngăn kéo đựng các tài liệu quan trọng.
Bên trong lẽ đầy đủ giấy tờ tài chính, sổ tiết kiệm và bản các hợp đồng.
nhớ rõ, khi nhập viện, sắp xếp gọn gàng tất cả ngăn kéo và khóa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/muoi-nam-luong-huu-deu-chay-vao-tai-khoan-ngan-hang-cua-con-dau/2.html.]
Giờ khóa vẫn nguyên, nhưng bộ giấy tờ bên trong đều biến mất.
Ngoài cửa vang lên tiếng gõ nhẹ.
"Mẹ, con hâm sẵn một cốc sữa nóng, uống chút ngủ nhé."
Là giọng của Tú Anh.
lập tức đóng ngăn kéo, xuống giường: "Vào ."
Tú Anh bước , tay cầm ly sữa, ánh mắt vô tình lướt qua vị trí ngăn kéo, : "Mẹ, hôm nay thủ tục xuất viện chứ?"
nhận ly sữa, vội uống.
"Ổn, chỉ mất thời gian chút thôi."
Cô xuống mép giường, nắm lấy tay : "Tất cả chi phí thanh toán xong chứ? Có gặp vấn đề gì ?"
đôi mắt đầy quan tâm , bất chợt cảm thấy buồn nôn.
Mười năm qua, cô dùng ánh mắt bao nhiêu với : “Mẹ, đừng lo chuyện tiền nong, bọn con lo.”
Và thật sự lo gì.
"Tú Anh …" – nhỏ, cảm nhận rõ tay cô khẽ siết – "Lúc thanh toán viện phí, nhân viên tài khoản bảo hiểm y tế của hình như vấn đề."
Sắc mặt cô lập tức đổi.
"Vấn đề gì ? Chắc do hệ thống thôi, dạo máy tính bệnh viện trục trặc lắm."
nhấp một ngụm sữa.
"Có thể … nhân viên bảo nên đến cơ quan bảo hiểm xã hội hỏi thử. Ngày mai con cùng nhé? Hình như họ con ở đó, giúp ."
Ánh mắt Tú Anh d.a.o động rõ rệt, cô đang nghĩ cách đối phó.
"Mẹ mới xuất viện, nên nghỉ ngơi nhiều. Chuyện nhỏ để con lo. Ngày mai con sẽ tới cơ quan bảo hiểm xã hội hỏi cho ."
Quả nhiên.
thấy lòng trĩu nặng, nhưng ngoài mặt vẫn nhẹ.
"Không cần phiền con . Mẹ khỏe , cũng nên chút. Mà cũng lâu gặp họ con, tiện thể thăm nó luôn."
"Anh họ con… gần đây công tác, ở thành phố."
Tú Anh vội , bổ sung thêm: "Với , giờ cơ quan bảo hiểm đặt lịch , tới đột xuất . Hay để con đặt lịch xong cùng ."
Lúc , Quốc Cường mở cửa bước .
"Mẹ, với Tú Anh chuyện gì đó? Tới giờ uống t.h.u.ố.c ."
con trai, con dâu.
Đột nhiên , đứa con trai do chính tay nuôi lớn , liệu cùng tham gia việc lừa dối ruột ?
"Nói chuyện xuất viện thôi." – Tú Anh nhanh miệng chen , dậy về phía Quốc Cường – "Mẹ bảo lúc thủ tục xuất viện, hệ thống bảo hiểm gặp vấn đề. Mai em tính hỏi giúp ."
Quốc Cường nhíu mày: "Lỗi hệ thống ? Có nghiêm trọng ? Để gọi hỏi bạn xem, đứa ở cơ quan bảo hiểm."
quan sát kỹ phản ứng của cả hai.
Tú Anh rõ ràng lộ vẻ căng thẳng, còn lén đưa mắt hiệu cho Quốc Cường, nhưng thấy hết.
"Không cần , chuyện nhỏ mà." – Tú Anh vội – "Em nhắn họ , ảnh bảo sẽ xem giúp. ?"
đáp .
"Quốc Cường, con còn nhớ lời ba con khi mất ?"
Quốc Cường bất ngờ, ngẩn : "Ba nhiều lắm, câu nào?"
"Ba con từng : nhà họ Lưu thể nghèo, thể công danh, nhưng tuyệt đối đ.á.n.h mất lương tâm và sự trung thực."