Sau mới , chị họ ở chùa mấy năm đóng nổi một xu phí quản lý, ban quản lý chỉ mong đuổi chị cho khu sạch sẽ .
Sáng hôm , nộp đơn cắt điện, cắt nước bằng văn bản.
Cùng lúc đó, liên hệ luật sư tỉnh ngoài, chuẩn chiến đấu lâu dài.
Luật sư xong cũng do dự:
“Cô đang dây mỏng, rủi ro . nếu chơi bài chắc tay, vẫn hợp pháp.”
hỏi:
“Nếu họ do cắt nước mà hỏng đồ, kiện ?”
Anh trả lời gọn:
“Ai kiện đó bằng chứng. Họ chứng minh chính hành động của cô gây thiệt hại. Nếu gì chứng minh – thua.”
“Còn nếu họ giả chứng cứ, thì ngược : khép tội vu khống.”
“Mà để chứng minh, cần camera ghi hình trong nhà. Cô cắt điện – lấy gì mà ?”
bừng tỉnh ngộ – đúng là với luật sư khỏi lo bẫy ngầm.
“ cô nhớ kỹ, kiểu gì bọn họ cũng giở chiêu, chuẩn tinh thần.”
Vừa dứt câu, WeChat hiện lời mời kết bạn của chị họ. thẳng tay từ chối.
Chị gọi bằng lạ – bắt máy.
“Cứ chờ đó, mày sẽ hối hận cả đời! Tao cảnh báo hai!”
im lặng. Rồi chặn luôn .
Chưa đầy ba phút …
16
Điện thoại reo. Lần là bệnh viện.
Giọng bên hối hả:
“Alo, nhà của bệnh nhân đúng ? Mẹ cô đang ở bệnh viện, đến ngay giúp chúng xử lý!”
xong mà lạnh ngắt.
Tay run lẩy bẩy, tim đập loạn như trống dồn. phóng cửa, lao thẳng đến bệnh viện.
Trên đường , chỉ nghĩ đến điều tệ nhất.
Mẹ sức khỏe vốn , chịu đựng, chẳng lẽ chuyện ?
ngừng tự trách: để bà chịu áp lực như ?
tới nơi – hình.
Mẹ ghế chờ, cấp cứu.
Bà thở hổn hển, mắt đỏ hoe, bên cạnh là hai cảnh sát đang ghi lời khai.
Còn trong phòng cấp cứu – là bác cả.
Mẹ thấy thì vội nháy mắt, hiệu đừng gì.
Hàng xóm xung quanh đang mắng xối xả:
“Chưa từng thấy ai trơ trẽn như ! Ở nhà , còn loạn!”
Khu ở camera khắp nơi, ai gì rõ mồn một.
bác cả định lao lên đánh , nhưng kịp xuống tay thì… mặt méo xệch, nước dãi trào , đổ gục.
Người dân gọi công an, đưa lên lấy lời khai.
Chị họ đóng viện phí tru tréo:
“ nhất định kiện! Ai như , đừng hòng sống yên!”
vội kéo phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/muoi-nam-cho-ho-hang-o-nho-toi-phai-o-nho-trong-chinh-can-nha-cua-minh/5.html.]
Ánh mắt chị khóa chặt lấy , như nuốt sống.
17
Mắt chị họ đỏ ngầu, giống như một con thú dồn đường cùng, gào lên như hóa điên lao thẳng về phía :
“Mày lòng ?! Mẹ tao thế là do mày! Đồ khắc tinh, chổi! Nếu tao mệnh hệ gì, tao g.i.ế.c mày, g.i.ế.c cả mày luôn!”
Tay chỉ thẳng mặt , giọng chị độc đến rợn .
cố giữ bình tĩnh, nhếch mép lạnh tanh:
“Bệnh viện đầy camera đấy. Mày mà dám động, thử xem ai c.h.ế.t ?”
Rồi sang phía cảnh sát, giọng rõ ràng, từng chữ gằn mạnh:
“Anh đó. Nếu mà chuyện gì, chính là cô .”
Cảnh sát gật đầu xác nhận, ánh mắt liếc sang chị họ đầy cảnh giác:
“Cô chú ý thái độ. còn đây mà ăn kiểu đó, lúc mặt thì sẽ ?”
chị chẳng chút nao núng, thậm chí còn lên giọng hơn vì đang đóng vai " cấp cứu":
“Tốt! Viện phí của , các trả hết! hai mươi triệu! Nếu bà chuyện, cho các chôn theo!”
Chưa dừng , thằng em họ cũng chen lên khiêu khích:
“Dù gì bà cũng chồng con, tiền thì để gì? Nuôi tụi tui là hợp lý quá !”
“Đám như bọn bây, tuyệt tự tuyệt tôn, cái quái gì xứng đáng?”
nhịn nữa. Vung tay tát một cú như trời giáng mặt nó:
“Mày một chữ xem?!”
Nguyên bàn tay in mặt nó, đỏ như đánh dấu lãnh thổ.
Cảnh sát chứng kiến, chỉ khuyên vài câu cho .
Chị họ và em họ giãy nảy:
“Bắt nó ! Nó đánh ! Mẹ mà c.h.ế.t thì nó c.h.ế.t theo!”
Cảnh sát bắt đầu mất kiên nhẫn, quát thẳng mặt:
“Cô chú kéo cả đám đến nhà gây sự, video rõ mồn một. Người tai biến là các , !”
“Tự loạn, tự chửi đến tức máu, đổ lên đầu khác? Nếu còn tiếp tục như , lập biên bản cưỡng ép và tống tiền cho cả đám bây giờ!”
Tay cảnh sát đặt lên còng 8 bên hông. Bầu khí lạnh ngắt.
Chị họ như đóng băng, mắt trợn trừng, nghiến răng:
“Được... Mày cứ chờ đó mà xem!”
Trên đường về, lặng lẽ lau nước mắt:
“Tất cả là tại … Mẹ tưởng giữ gìn tình là , ai ngờ tụi nó mặt dày hổ đến .”
“Cũng là tại , khiến con mất nhà… con sống …”
nắm c.h.ặ.t t.a.y bà:
“Không . Con lấy nhà , con hứa.”
rõ, chị họ chịu buông tha .
Và đúng như đoán, vài ngày , nhận cuộc gọi từ công an.
18
Tới đồn, bước thấy chị họ đằng đó gào lên như phát điên:
“Có mày kêu ban quản lý cắt điện cắt nước ? Cá rồng tao c.h.ế.t sạch ! Một con hai chục ngàn, mười con là hai trăm ngàn! Mày đền mày tù?!”
thầm thở dài. Mức độ bịa chuyện của chị đúng là chạm nóc trời.