MƯỜI NĂM CHO HỌ HÀNG Ở NHỜ, TÔI PHẢI Ở NHỜ TRONG CHÍNH CĂN NHÀ CỦA MÌNH - 1
Cập nhật lúc: 2025-09-08 15:17:56
Lượt xem: 216
Mười năm bươn chải ở Bắc Kinh, xách vali về quê định đòi căn nhà của . Ai ngờ chị họ mặt dày đón bằng một câu phũ như tạt nước lạnh.
Chị khoanh tay, vênh mặt tuyên bố:
“Ngày xưa vì em mượn chị ở nhờ nên chị mới lỡ cơ hội mua nhà giá bèo. Chị bắt em đền tiền là tử tế lắm , còn dám về đòi nhà ?”
Chưa kịp tiêu hóa cái câu đó, chị tiếp:
“Mười năm chị sống ở đây yên , tự nhiên em về đòi là ? Thôi tiện , với chị thủ tục sang tên luôn nhé?”
hình luôn.
Vừa rục rịch đến kiện cáo, chị đổi giọng ngay:
“Muốn lấy nhà thì cũng thôi, nhưng trả tiền sửa chữa, trang trí cho chị .”
phì , gọi thẳng cho công an báo án: tội phá hoại tài sản cá nhân tổ chức.
Lúc chị bắt đầu sụt sùi nước mắt, rên rỉ:
“Thôi chị ở nữa, sửa sang coi như công cốc. Em ơi, xí xóa đơn giùm chị ?”
Xin , trễ chị yêu.
tên Giang Băng. Sau mười năm lăn lộn ngoài , quyết định cắt đuôi thủ đô, về quê từ đầu.
Vừa bước xuống tàu cao tốc, chị họ gọi liền:
“Về hả? Ghé nhà chị chơi nhen, chuyện .”
cũng đang định tìm chị chuyện đây.
Căn nhà mua vẫn đang để chị họ "tạm trú". Giờ lấy , chuyện tử tế, tránh rùm beng.
bước , mém xỉu.
Tường thì bôi vẽ như sân chơi của mấy đứa nhóc tăng động.
Sàn gỗ thì lồi lõm như địa hình núi lửa.
Không khí thì đặc mùi t.h.u.ố.c lá nồng đến đau đầu.
Nhà hai phòng ngủ một phòng khách chị “đập vách” chia thành 4 phòng ngủ chật như lồng chim.
Chị bảo:
“Tại dì với em họ qua nên chị sửa tạm thôi.”
thì sửa nhà xong là dọn lên Bắc Kinh liền, kịp ngó gì. dù gì cũng tưởng tượng nổi căn nhà nâng như nâng trứng giờ tan nát thế .
Thấy tới, chị vẫn vui vẻ, mặt toe toét, mời mọc như nhà lâu năm. rõ mục đích, sắc mặt chuyển cái rụp như lật bánh tráng.
lúc đó, con trai chị chạy , thấy túi quà mang theo thì mắt sáng rực. chìa cho nó thanh sô-cô-la.
Chị họ nhào tới, hất văng miếng kẹo, đập nguyên túi quà mang theo xuống đất, hét như lên đồng:
“Mày còn ham ăn ? Người về đòi nhà kìa! Mai mốt đường mà ngủ ?! Còn ngơ ngác như xác sống là ?!”
cảnh đó, hiểu liền: chị đang chửi bằng cách mắng con .
gì, lùi , bên cửa sổ. Cảm giác chán chường trào lên tận cổ.
Hóa đây là cái giá cho một nhẹ cả tin?
2.
Mắng con xong, chị qua , nước mắt nước mũi lèm nhèm như phim truyền hình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/muoi-nam-cho-ho-hang-o-nho-toi-phai-o-nho-trong-chinh-can-nha-cua-minh/1.html.]
“Giang Băng ơi, chị như em . Em văn phòng gõ gõ máy là tiền. Còn chị thì chật vật kiếm từng đồng. Thương chị thì để chị ở thêm chút …”
Chị còn diễn tới mức định quỳ xuống.
vội né. chịu nổi cái “quỳ drama” đó .
cố kiềm chế cảm xúc, giữ bình tĩnh:
“Chị , em hiểu chị vất vả, nhưng em cũng khó khăn lắm. Về quê mà nhà thì em sống ? Hồi đó cho chị ở là vì tình nghĩa, giờ mười năm , ai ở miễn phí suốt như ? Nếu cho thuê, mỗi tháng em cũng thu nhập đáng kể .”
Nghe tới tiền, chị bắt đầu gượng gạo. đó bật mode "chị đại", thẳng lưng, trợn mắt:
“Em là quá đáng! Chị ở đây bao nhiêu năm hư gì ! Cho ngoài thuê, nhỡ gặp bọn lừa đảo thì em còn khổ nữa. Chị ở đây là giúp em canh nhà còn gì!”
“Mà đừng quên, chính vì em cho chị ở nên chị mới mất cơ hội mua nhà lúc rẻ. Không đòi tiền là chị bụng lắm , còn đòi nhà là ?!”
bắt đầu phát cáu.
“Hôm nay em về là để lấy nhà. Chị thu xếp dọn đồ, cuối tuần chuyển giúp em. Nếu , em sẽ nhờ pháp luật can thiệp. Nói cho đỡ phiền lòng .”
Mặt chị đỏ gay, gào lên:
“Biết ngay mà! Em về là để đuổi chị! Chị còn lâu mới ! Coi ai dám!”
3.
yên, mắt thẳng.
Đến nước thì rõ như ban ngày: Chị ý định trả nhà.
Thêm một câu cũng vô ích. định thì chị bất ngờ chặn , ánh mắt lấp ló vẻ ranh mãnh:
“Muốn chị dọn ? Được thôi, em trả tiền công trông nhà bao nhiêu năm nay .”
“Giờ thuê giữ nhà rẻ. Tính chị ở đây cũng như bảo vệ cao cấp, mà free. Tiền công đó gần bằng giá mua nhà đó em!”
“Thôi chị em tính kiểu tình cảm, lấy công trừ tiền nhà luôn. Mấy ngày nữa giấy sang tên với chị là xong.”
bẻ luôn não kiểm tra coi logic .
Mặt dày tới , tưởng chỉ mạng.
Chưa hết, chị còn bật mode “tư vấn bất động sản”:
“Giá nhà giờ tụt dữ lắm. Em nên kiếm căn nhỏ mà ở. Có mỗi thì đừng cố đ.ấ.m ăn xôi với căn nhà gì!”
lúc đó, một thằng cha đeo dây chuyền vàng to bằng cổ tay bước . Chị ghé tai gì đó, gã liền bước tới, giọng trịch thượng:
“Em gái, nhà tiếp em . Không chịu thì tụi báo công an tội xâm nhập trái phép nha.”
thấy hình xăm rồng rắn đầy tay, bản năng lùi hai bước.
Gã chắc là “bạn trai trời rơi xuống” của chị, vì từng nhắc tới.
sợ chuyện, thật sự dây dưa.
Thấy im, chị tưởng thắng thế, như bắt vàng:
“Nhớ mấy hôm nữa sang tên cho chị đấy!”
Nói xong rầm một cái – cửa đóng sập như tát mặt .
ngoài, run lên vì tức.