Mười Bảy Năm Bị Đánh Cắp - Chương 7: FULL

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-30 17:04:50
Lượt xem: 89

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8AOfcKq4r4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Con ba tuổi tên , con từng nét từng nét dạy con đó."

Chỉ là quên mất .

Hôm đó, nhiều phụ mặc áo khoác tìm xuất hiện xe đẩy của .

Tay ai cũng cầm tấm bảng tìm lớn. Mỗi đều một khuôn mặt đầy u uất và phong sương. Họ đều chân thành chúc mừng Vương Quốc Hoa.

Có lẽ nghĩ đến những đứa con tìm , họ nhanh chóng chuyển sang biểu cảm đau buồn.

cất lời: “Ông Vương , chúc mừng ông thoát khỏi hàng ngũ, thể hưởng phúc .”

Bố rửa nhiều rau. Ông bảo chiên cơm mời bạn bè của ông , cũng chịu nhận tiền của họ.

Ông còn giải thích với : “Họ giúp nhiều…”

“Con , con mà…”

Trở về nhà, đang nhặt rau. Bà yên tĩnh.

ghé gần: “Mẹ, con là Tiểu Kiệt.”

chợt : “Tiểu Kiệt?”

gật đầu.

như nhớ điều gì đó, lập tức chạy đến tủ lục lọi. Bà lôi nhiều đồ chơi và quần áo, đều là đồ mới, chỉ là để lâu, đến cả bao bì cũng ngả màu ố vàng.

Quần áo từ nhỏ đến lớn. Quà tặng cũng món nào trùng lặp.

: “Của Tiểu Kiệt, của Tiểu Kiệt.”

Mắt bà cũng sắp đến mù . Tiểu Kiệt ở ngay mặt, mà bà nhận .

Cũng chính là tháng thứ tư khi trở về, Vương Quốc Hoa bệnh nặng.

Những năm tháng bôn ba ngừng nghỉ khiến cơ thể ông lão lão hóa nhiều.

Dầm sương dãi nắng, đói no thất thường, một trận cảm cúm nhỏ bé, mà ông đột nhiên như thể khỏi nữa.

Uống t.h.u.ố.c thấy đỡ, đưa đến bệnh viện cũng tác dụng gì.

đưa Vương Quốc Hoa về nhà, ban ngày đút t.h.u.ố.c chăm sóc ông .

Tối bày hàng bán.

Ông hổ thẹn: “Cả đời , chăm sóc cho con, cũng chăm sóc cho con. Khó khăn lắm mới cơ hội bù đắp, mà bây giờ …”

chạm giọt nước mắt của ông : “Con chẳng về ? Cơm chiên của con ngon, lẽ nào con để đói ?”

Ông hình như quá mệt mỏi , cuối cùng cũng cần nghỉ ngơi.

Bệnh đến như núi đổ.

Ông nhanh chóng liệt giường thể dậy nổi.

Mẹ dường như khá hơn, gần đây bà còn quấy phá nữa. Với , mới xuất hiện trong gia đình, bà cũng quen dần.

còn thể bếp nấu mì cho Vương Quốc Hoa ăn. Không nhận chồng sắp qua khỏi , gần đây bà luôn đến bên cạnh ông .

Vương Quốc Hoa vẫn còn lo lắng cho .

Ông luôn thỉnh thoảng kéo chỉ cho xem: “Tiểu Kiệt, Tiểu Kiệt của chúng .”

Sau nhiều , cuối cùng cũng gật đầu theo: “Tiểu Kiệt.”

Những bộ quần áo mới mua cho Vương Quốc Hoa, ông tiếc dám mặc, cứ gấp gọn gàng trong tủ quần áo.

Bây giờ chúng trở thành áo liệm của ông .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/muoi-bay-nam-bi-danh-cap/chuong-7-full.html.]

đút cho ông ăn cơm chiên , ông ngon, nhưng chỉ ăn hai miếng.

Ban đêm ở bên cạnh ông , ông đột nhiên vẫy tay gọi : “Tiểu Kiệt, ở với bố một lát ?”

cởi giày lên giường, tay ông chạm lên mặt .

Ông xoa xoa vết sẹo mặt . thể cảm nhận những ngón tay ông đang run rẩy. Ông sống nhiều hơn mấy chục năm, nhưng trông gầy gò và bé nhỏ hơn nhiều.

Ông : “Bố ôm con một cái ?”

nghiêng , cố gắng cuộn .

“Hồi nhỏ, bố thể bế con lên cao hơn đầu. Mỗi con mắng bố sợ bố rơi con.”

“Bây giờ bố ôm con cũng còn sức nữa .”

“Mẹ con xinh lắm, nổi tiếng khắp làng. Bà còn thông minh, là một cô giáo, ai cũng bố theo đuổi bà là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga.”

“Tiểu Kiệt , mặc dù những năm cũng chăm sóc cho con. Mẹ con sinh con dễ , hồi đó khó sinh, dùng kẹp sản khoa mới . Bà đau đến mức giường cả tháng. Ngày đó, bà giành giật con với bọn chúng, chỉ là giành .”

Ông đang lo lắng cho .

“Bố , bố cứ yên tâm, con sẽ chăm sóc cho .”

“Ừ.”

Cuối cùng ông lẩm bẩm: “Ta với hai con.”

Nói là ông ôm nhưng giống như đang ôm ông hơn.

mất mười bảy năm mới tìm tuổi thơ ba tuổi của .

Ông tìm kiếm mười bảy năm, cuối cùng chỉ sống mấy tháng.

Sao thể tiếc nuối ?

Người nuôi con để phòng lúc về già.

chẳng qua chỉ tổ chức một đám tang, giống như đứa trẻ ai cần đến.

Ban ngày vốn bố ở bên cạnh thể ngoài hoạt động nhiều hơn, còn thì kiếm tiền, bây giờ bà chỉ thể ở trong nhà.

quấy phá, bà chỉ khi đến bên mộ bố.

dìu bà , sợ bà vững.

Từ mộ bố trở về, bà đột nhiên lật giường. ngăn cản bà , nhưng bà vẫn quấy phá, cuối cùng còn cách nào, đành chiều theo bà mà lật tấm nệm lên.

Bên trong là một chiếc hộp. Trong chiếc hộp nhiều cuốn sổ tay.

Bên trong ghi chép đầy đủ từng địa điểm, thời gian, và những gặp trong hành trình tìm kiếm .

ông tích lũy bao nhiêu dũng khí để tiếp tục mỗi thất vọng.

Cuốn sổ tay mới nhất dừng ở Dung Thành, nơi tìm thấy .

Ông câu cuối cùng đó: [Nếu tìm đúng , thì c.h.ế.t cũng cam lòng.]

Tin duy nhất là khi Vương Quốc Hoa qua đời, cảnh sát liên hệ với chúng rằng kẻ buôn tìm thấy.

Hắn bắt cóc ít nhất mười mấy đứa trẻ, cuối cùng kết án t.ử hình.

Vương Quốc Hoa tin đó.

Cầu mong thế giới còn nạn buôn .

Cầu mong những đứa trẻ lạc đều tìm thấy con đường về nhà.

-HẾT-

 

Loading...