Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mùa xuân của chúng ta - Chương 15

Cập nhật lúc: 2025-05-22 01:08:13
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giám đốc pháp lý báo cáo trước: “Thẩm Mặc Thần bị truy tố với bốn tội danh, chứng cứ đầy đủ, rất khó thoát tội.”

 

“Phía nhà họ Thẩm thì sao?”

 

“Họ đã huy động toàn bộ mạng lưới quan hệ, cố gắng gây áp lực lên viện kiểm sát.” Lý Phương bổ sung: “Nhưng đến hiện tại hiệu quả rất hạn chế, vì vụ án quá rõ ràng.”

 

“Vậy còn lời đe dọa của Thẩm Minh Đức...” Tôi không kìm được lên tiếng hỏi.

 

Cố Vi Lan tiếp lời: “Không thể xem thường. Nhà họ Thẩm có nền tảng vững chắc, thủ đoạn cũng không chỉ giới hạn trong thương trường.”

 

Cô ấy nhìn tôi đầy hàm ý: “Đặc biệt là họ từng ra tay với giáo sư Tần.”

 

Lời ám chỉ ấy khiến tim tôi thắt lại.

 

“Vậy bọn họ thật sự sẽ...”

 

“Họ là một lũ liều mạng khoác áo vest.” Lâm Mộ Thâm cắt lời tôi, ánh mắt lạnh băng: “Nhưng lần này khác.”

 

“Khác chỗ nào?”

 

“Lần này anh đã chuẩn bị.” Anh đảo mắt một lượt quanh phòng họp: “Từ hôm nay, tăng cường an ninh cho cả công ty lẫn nhà riêng. An toàn của Lâm phu nhân là ưu tiên hàng đầu.”

 

Cách gọi ấy khiến các lãnh đạo có chút ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng tiếp nhận sự thật này.

 

“Cố Vi Lan ở lại, những người khác đi chuẩn bị ngay.”

 

Các lãnh đạo lần lượt rời đi, trong phòng chỉ còn lại ba người chúng tôi.

 

“Cô có đề xuất gì không?”

 

Lâm Mộ Thâm hỏi Cố Vi Lan.

 

“Chủ động ra đòn.” Cô đáp thẳng: “Thẩm Minh Đức đã uy h.i.ế.p các người, chi bằng cho ông ta nếm thử áp lực.”

 

“Làm thế nào?”

 

“Công khai mối liên hệ giữa nhà họ Thẩm và cái chếc của giáo sư Tần.”

 

Đề xuất ấy khiến tôi và Lâm Mộ Thâm đều sững người.

 

“Chúng ta không có bằng chứng.” Lâm Mộ Thâm lắc đầu: “Chỉ có nghi ngờ, chưa có gì xác thực.”

 

“Vậy thì tạo ra cảm giác là có bằng chứng.” Ánh mắt Cố Vi Lan sắc bén: “Bóng gió với truyền thông rằng các người nắm giữ thông tin then chốt, nhưng tạm thời giữ bí mật.”

 

“Quá mạo hiểm.” Tôi phản đối: “Nếu chọc giận Thẩm Minh Đức thì sao?”

 

“Hắn đã nổi giận rồi.” Cố Vi Lan ngắt lời tôi: “Giờ chỉ còn vấn đề ai ra tay trước.”

 

Lâm Mộ Thâm trầm ngâm trong chốc lát, cuối cùng gật đầu.

 

“Sắp xếp truyền thông, nhưng không nói trắng ra, chỉ ám chỉ.” Anh nhìn tôi: “Lần này, anh sẽ không để em gặp bất kỳ nguy hiểm nào nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mua-xuan-cua-chung-ta/chuong-15.html.]

 

Sau khi Cố Vi Lan rời đi, chúng tôi quay lại văn phòng của Lâm Mộ Thâm.

 

“Anh chắc Cố Vi Lan đáng tin chứ?”

 

Tôi không nhịn được hỏi.

 

“Cô ấy là em họ anh.”

 

Câu trả lời khiến tôi sửng sốt.

 

“Em họ? Anh chưa bao giờ nói!”

 

“Bề ngoài là quan hệ làm ăn, thực chất là người thân.” Anh giải thích: “Nhưng bọn anh luôn giữ bí mật, đó là một phần trong chiến lược.”

 

Tôi lắc đầu, cười khổ: “Em thật sự không biết anh còn bao nhiêu bí mật nữa.”

 

“Bắt đầu từ bây giờ, sẽ không còn gì giấu em nữa.” Lâm Mộ Thâm nghiêm túc nói: “Anh hứa với em.”

 

Lời hứa đó khiến lòng tôi dịu lại.

 

“Vậy... chuyện Thẩm Minh Đức đe dọa...”

 

“Anh đã sắp xếp ổn thỏa.” Anh bước tới cửa sổ, nhìn ra cảnh đêm thành phố: “Em không cần lo.”

 

“Nhưng em vẫn thấy lo...” Tôi bước đến bên cạnh anh: “Không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì anh nữa.”

 

Lâm Mộ Thâm quay đầu lại, trong mắt thoáng qua một tia kinh ngạc.

 

16.

 

“Em lo cho anh sao?”

 

“Dĩ nhiên rồi.” Tôi thành thật nói: “Dù anh từng làm tổn thương em, nhưng em không muốn anh gặp nguy hiểm vì em.”

 

“Tri Hạ…” Giọng anh hiếm khi có chút run rẩy: “Anh không biết nên nói gì.”

 

“Không cần phải nói gì cả.” Tôi khẽ mỉm cười: “Chỉ cần anh hứa, chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt với khủng hoảng lần này.”

 

“Cùng nhau.” Anh lặp lại từ ấy, như đang nghiền ngẫm ý nghĩa của nó: “Anh đã quen với việc một mình giải quyết mọi chuyện.”

 

“Đến lúc thay đổi rồi.”

 

Tôi chìa tay ra: “Hãy trở thành người bạn đời thật sự.”

 

Lâm Mộ Thâm im lặng một lúc, cuối cùng nắm lấy tay tôi.

 

“Cảm ơn em đã cho anh cơ hội này.”

 

Khi màn đêm buông xuống, chúng tôi trở về nhà.

 

Tiền sảnh xuất hiện vài gương mặt xa lạ, là nhân viên an ninh.

Loading...