MỘT QUẢ DÂU TÂY - CHƯƠNG 5
Cập nhật lúc: 2025-12-29 15:13:20
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60Kv5w6q9c
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 5:
Du Thường vẫn nghĩ, cuộc đời thể thuận lợi mãi như .
Không ngờ một ngày, vợ chung chăn chung gối hơn ba mươi năm đình công.
Không nấu cơm.
Không rửa bát.
Không đỡ đần con trai.
Đến cả cháu cũng trông.
Như thể ma nhập, suốt ngày gào lên mấy lời nam nữ bình đẳng.
Đây là thứ lời gì chứ.
Nam nữ từ khi nào mà bình đẳng?
Nghĩ đến đây, ông nhớ tới tin nhắn từng gửi cho Trang Quế Hương.
Thôi thì…vợ chồng già cả , cãi mãi cũng chẳng ý nghĩa gì.
Hay là ông lùi một bước, xin một câu?
Chẳng lẽ cứ cứng đối cứng như thế mãi .
khi ông cầm điện thoại lên, đeo kính lão, định soạn một tin nhắn vẻ dịu giọng hơn, thì trong khung chat, chỉ thấy đối phương gửi tới một chữ trơ trọi:
“Được.”
Được cái gì?
Ly hôn ?
…
Kết thúc tháng đầu tiên sang Úc, Oánh Oánh cặp vợ chồng trẻ là bạn ở sát vách mời sang nhà họ việc.
Đó là hai còn trẻ, giỏi nấu ăn nhưng thích món quê nhà. Từ khi ăn thử đồ nấu, họ cứ nhớ mãi quên.
Oánh Oánh ôm lấy tay , nũng.
“Thật con . Lương con cao, nuôi hai con dư sức. vẫn hỏi xem nghĩ thế nào.”
ngẩn một chút, ngượng, xoa xoa tay.
“Liệu ? Mẹ cũng chỉ mấy món gia đình thôi, chẳng gì cả.”
Sống hơn nửa đời , quả thật từng việc đàng hoàng bao giờ.
Hai đứa con, ba chồng yếu, trong ngoài nhà bao nhiêu chuyện lo.
Trước ở quê nuôi heo, heo béo thì g.i.ế.c, nhưng tiền bán thịt hiếm khi đến tay , Du Thường giữ tiền c.h.ặ.t.
Sau chuyển lên thành phố, con cái học, ở nhà chút đồ thủ công, tiền công thấp, cũng chỉ đủ mua cho chúng hai bộ quần áo mới, thêm chút đồ ăn ngon.
Một lời mời việc nghiêm túc như thế , đây là đầu tiên nhận .
Oánh Oánh tròn xoe mắt.
“Mẹ ! Có hiểu lầm bản ? Đồ nấu ngon đến mức mấy đầu bếp Michelin cũng chắc bằng! Con , ba con với em con đúng là ở trong phúc mà hưởng, ôm cả một bảo bối như mà trân trọng!”
Con bé vốn giỏi nhất khoản dỗ dành .
mím môi, do dự một lúc, thử hỏi:
“Hay là… thử xem?”
sang Úc bằng visa thăm ngắn hạn, đó Oánh Oánh giúp xin visa ba tạm thời, thời gian khá dài.
Đã ở thì cũng thể ngày nào cũng ở nhà , huống chi Oánh Oánh cũng bận.
Vì thế suy nghĩ hai ngày, quyết định .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mot-qua-dau-tay/chuong-5.html.]
Cặp vợ chồng trẻ tin đồng ý, vui đến mức tan là chạy thẳng sang nhà cảm ơn liên hồi.
…
“Dì ơi, cháu luôn đây! Hu hu hu, dì cứu mạng bọn cháu đó! Từ hôm nay trở , dì chính là ruột của cháu!”
Họ tính chất visa của cho phép việc tại Úc, nên thể chính thức thuê theo cách thông thường.
vẫn nghiêm túc hẳn cho một tấm thiệp mời công việc.
Làm ngại để cho .
Từ hôm đó trở , chính thức bắt đầu .
Mỗi ngày, cặp vợ chồng trẻ giống hệt con Golden từng gặp trong thang máy , cứ đến giờ ăn là sang vẫy đuôi với .
“Mẹ nuôi ơi, hôm nay ăn gì thế? Món cà tím kho trứng vịt muối hôm qua con ngon đến rơi cả lông mày luôn đó.
“Trời ơi! Thịt heo chua ngọt! Mẹ nuôi cái gì cũng !! Mẹ nuôi đỉnh quá !
“Mẹ nuôi ơi, hôm nay con gọi món ? Con ăn thịt kho tàu! À đúng , hôm nay gói tiểu long bao ? Hay là con mang về luôn nhé, sáng mai khỏi qua hấp cho tụi con.”
Oánh Oánh bên cạnh liếc mắt.
“Là ăn tối nay chứ gì? Mẹ chỉ gói năm mươi cái thôi, định ăn sạch một ?”
……
Cứ như thế suốt một tháng, Oánh Oánh gửi cho tiền lương.
“Họ tiện trả lương chính thức cho , đúng lúc con hợp tác với công ty của họ, nên tiện tay chút điều chỉnh, tính luôn thành tiền lương của .”
Một xấp tiền, đếm thử...
“Chừng là bao nhiêu tệ ?”
Mắt tròn xoe.
Oánh Oánh bên cạnh trộm.
“Một đô Úc cỡ hơn bốn tệ, tự tính .”
Vừa xong, thấy tiền trong tay nóng rẫy.
Cả đời , từng cầm qua nhiều tiền như .
“Nhiều quá đó……”
Oánh Oánh chắc chắn lén bù thêm cho .
con bé hất cằm lên.
“Với tay nghề của , từng còn là cho ít đó. Mẹ , bao nhiêu xếp hàng chỉ để ăn tiểu long bao .”
Nói tới đây, con bé chợt nhớ chuyện gì đó, nụ mặt chậm rãi biến mất.
“Mẹ , ba gọi điện cho con .”
Khi đổi sim điện thoại.
Du Thường và Du Mậu đều liên lạc với .
Những ngày đầu nước ngoài, họ còn nhắn tin cho Oánh Oánh để than vãn.
【Mẹ mày / già mà càng ngày càng điều, trong nhà bao nhiêu chuyện lo, cũng chẳng chạy chơi bời.】
Oánh Oánh lạnh lùng họ than thở, sang với :
“Đó chính là lý do con kết hôn. Trong nhà hai đàn ông, ai lương tâm. Con thấu cả .”
áy náy vì khiến con lớn lên trong một môi trường như .
Điều duy nhất khiến thấy may mắn là năm đó, khi Du Thường cho Oánh Oánh học đại học, c.ắ.n răng tiết kiệm, vay bà bạn , gom đủ học phí và sinh hoạt phí cho con.
Oánh Oánh học hành luôn giỏi, nào thi cũng đầu khối.
Năm , tin ba cho học đại học, con bé mặt đến sưng cả mắt.