MỘT QUẢ DÂU TÂY - CHƯƠNG 3

Cập nhật lúc: 2025-12-29 15:12:41
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCh8rI9Ue

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 3:

 

“Mẹ , ba con thể thiếu trông nom. Con tính , thuê hộ lý bảo mẫu ít nhất cũng sáu nghìn một tháng, lương của con với Du Mậu cộng còn tới hai vạn, thật sự lời. Chi bằng đợi hộ lý nghỉ, đón ba con sang đây ở, cả nhà cùng chăm sóc.

 

“Nhà còn một phòng để đồ, dọn dẹp cho ba con ở là . Căn nhà ba con đang ở thì cho thuê, tiền thuê cũng thể bù đắp sinh hoạt phí.”

 

còn kịp gì, Du Thường và Du Mậu gật đầu đồng ý.

 

“Phải , . Con rể cũng là nửa đứa con, hiếu thảo với ba vợ là chuyện nên .”

 

“Yên tâm Kiều Kiều, cả nhà đông thế , chắc chắn chăm sóc chu đáo .”

 

 

Miếng sườn kho cố ý chuẩn để đãi khách tối nay, khi đưa miệng nhạt như nhai sáp.

 

Giữa những lời phụ họa dứt , ngẩng đầu Du Thường và Du Mậu.

 

“Vậy là hai chăm sóc ?”

 

Con trai con dâu ngày nào cũng .

 

Du Thường thì là mười ngón tay dính nước lã.

 

Gánh nặng , dĩ nhiên sẽ rơi thẳng xuống đầu .

 

Những cảnh tượng mấy năm , ngày đêm ngơi tay hầu hạ ba chồng, bất giác hiện lên trong đầu.

 

Người già bệnh tật, đ.á.n.h mắng cũng , quấy phá khiến yên.

 

Thật sự mệt.

 

vất vả lắm mới tiễn b chồng bệnh nặng hết quãng đường cuối cùng.

 

Giờ chăm một liệt nửa .

 

Chỉ nghĩ thôi thấy nghẹt thở.

 

Giọng nhẹ.

 

ngay lập tức, bầu khí bàn ăn đông cứng .

 

Du Thường nhíu mày.

 

“Dạo bà kiếm chuyện đủ điều là ? Bà rốt cuộc là cái gì?

 

“Chẳng qua chỉ là chăm sóc một liệt nửa thôi, đây bà quen , bây giờ ?”

 

Ông đặt mạnh cái bát trong tay xuống.

 

“Trang Quế Hương, chiều nay bà tiêu của tám trăm tệ là ? Bà mua cái gì mà đắt thế, cái đó bằng vàng ?”

 

“Thôi thì coi như bỏ tiền mua yên , nhưng bà cứ đằng chân lân đằng đầu. Cứ tiếp tục thế , sẽ đưa cho bà một xu nào nữa.”

 

“Một bà già như bà, lo cho con trai, lo cho cháu, chẳng lẽ bà còn rời khỏi cái nhà , là học đòi mấy thứ gì bên ngoài . Tuổi còn loạn chuyện ly hôn ?”

 

Hai chữ ly hôn khiến sững .

 

Phải.

 

Ly hôn.

 

Sao giờ từng nghĩ tới chuyện ly hôn nhỉ.

 

Thấy gì, Du Thường khựng một chút, dịu giọng xuống.

 

vui, nên chạy mua dâu tây cho bà ăn đó. Làm con thì đủ chứ.”

 

Du Mậu liên tục gật đầu.

 

thế! Mẹ ! Con con ruột của ? Giúp bọn con một chút thôi mà cũng khó thế ?”

 

Du Mậu lớn lên giống hệt ba nó hồi trẻ.

 

Trên mặt là sự bất mãn với , cứ như thể nợ nó cả đời .

 

“Tùy các . Dù cũng quản.”

 

Lời dứt, cái bát trong tay Du Thường ném thẳng sang.

 

Choang một tiếng, vỡ tan sàn.

 

“Được thôi! Không cần bà nữa!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mot-qua-dau-tay/chuong-3.html.]

 

“Chẳng chỉ là chăm sóc một , bộ bà nghĩ thiếu bà thì cái nhà sống nổi ? Bà quản thì quản!”

 

“Du Mậu, từ nay cứ coi như !”

 

ôm trán vì quẹt trúng rỉ m.á.u, sững một lúc lâu kịp phản ứng.

 

Đến khi hồn , cả bàn bỏ hết.

 

Du Mậu còn lầm bầm.

 

“Mẹ , cũng đừng trách ba. Mẹ quá đáng thật !”

 

“Chuyện nhỏ xíu mà cứ àm ầm ĩ hết đến khác.”

 

Tối hôm đó, hỏi con gái về chuyện ly hôn.

 

 

Hai ba con họ .

 

Hộ lý , hành lý của bên thông gia chuyển sang.

 

Cùng lúc đó, con gái báo visa gấp duyệt, vé máy bay cũng mua xong, chuyến bay xuất phát sáng ngày .

 

“Mẹ, cần lo gì cả. Xuống máy bay là thấy con ngay.”

 

Có lẽ là sự ăn ý giữa con.

 

chuyện với hai ba con họ.

 

Oánh Oánh cũng .

 

Ngày đầu tiên ông thông gia dọn tới, Du Thường quả thật đúng như lời , xắn tay bắt đầu chăm .

 

Chỉ là lúc tã thì nhịn , nôn thốc nôn tháo cả nửa ngày.

 

Giúp lau cho ông cụ cũng ói thêm một trận.

 

Mới chăm đúng một ngày, tối đến Du Mậu về nhà, ông bắt đầu than thở.

 

“Ba mày đau đến mức lưng sắp gãy , coi như thấy, cả ngày sofa xem tivi, lương tâm ch.ó tha mất .”

 

coi như thấy, lặng lẽ thu dọn mấy chậu cây trồng ngoài ban công.

 

Hai chậu thu hải đường khó tính, tưới nhiều ít đều dễ c.h.ế.t.

 

Ra nước ngoài cũng tiện mang theo, chỉ thể gửi cho bà bạn chăm giúp.

 

Du Thường mắng xỏ mắng xiên.

 

Du Mậu cũng hùa theo ba nó, xiên xỏ.

 

Hai đều trông chờ , chờ một nữa cúi đầu, chờ những lời họ .

 

, thẳng phòng ngủ.

 

hiểu quá rõ hai ba con .

 

Họ chắc sẽ mềm lòng, nên tiên cứ nhận việc về , đến lúc mệt thì buông hai tay  , đẩy hết sang cho .

 

Chỉ là , e rằng họ sẽ tự chuốc lấy khổ thôi

 

Ở bên hơn ba mươi năm, Du Thường từng thấy cứng mềm đều ăn như thế.

 

Ông luôn nghĩ sẽ nhẫn tâm đến .

 

Tối hôm đó, lão Lý gọi điện rủ ông hôm câu cá.

 

Ông chẳng nghĩ ngợi gì, đồng ý ngay.

 

Cố tình bật loa ngoài ngay mặt , đương nhiên thấy cuộc gọi đó.

 

nếu ông mở miệng với , thì cũng coi như thấy.

 

Sáng hôm , khỏi nhà ông một bước.

 

Chỉ là ngờ, đến khi về, chìa khóa mở cửa nữa.

 

Một ổ khóa mới tinh.

 

Chìa cũ vô dụng.

 

gọi điện cho Du Mậu.

Loading...