MỘT QUẢ DÂU TÂY - CHƯƠNG 1

Cập nhật lúc: 2025-12-29 15:11:59
Lượt xem: 21

Văn án:

 

Con gái ở nước ngoài, đặc biệt gửi về cho một thùng dâu tây, đắt.

 

hí hửng theo lời dặn của con gái, dùng nước muối rửa ba . Vừa chuẩn ăn thì đứa cháu trai đầy một tuổi bỗng .

 

Đút cho cháu sữa xong , dâu đặt bàn chỉ còn lác đác vài cái cuống lá.

 

Người chồng chung sống ba mươi lăm năm của trách việc cẩn thận, dùng rổ thủng để đựng dâu.

 

“Không cả ngày bà cái gì nữa, bàn là nước kìa.”

 

Con trai nuốt nốt miếng dâu cuối cùng xong liền chơi game, đầu cũng ngẩng lên.

 

“Mẹ , dâu ngon thật đấy. Mẹ hỏi chị con xem mua ở , con mua ít cho Kiều Kiều ăn. Dạo vất vả, con bồi bổ cho cô chứ.”

 

Nhìn vũng nước loang lổ bàn , bỗng nhiên thấy cuộc sống buồn chán đến lạ.

 

Thế là đầu gọi điện cho con gái:

 

“Cái visa con với , còn ?”

 

Sau đó, con gái đăng video ở nước ngoài hái dâu tây to, nở nụ rạng rỡ, trông trẻ cả chục tuổi.

 

Hai ba con họ đỏ hoe mắt.

 

“Chỉ vài quả dâu thôi mà, chịu về nhà chứ?”

 

 

Chương 1:

 

“Tuổi mà còn lóng nga lóng ngóng hấp tấp như thế, thật bà nội kiểu gì nữa.”

 

Chồng tên Du Thường, ông lúc đang vắt chéo chân dựa ghế, rít một t.h.u.ố.c thật sâu, nhả khói lải nhải.

 

“Lại còn nghĩ tới chuyện bảo mẫu cho nữa chứ, cỡ như bà chê là may lắm .”

 

Nhìn khuôn mặt suốt ba mươi lăm năm , hiểu bỗng thấy buồn nôn, giống như thấy một bãi phân ch.ó loãng ở vườn rau quê nhà.

 

bước tới, dập tắt điếu t.h.u.ố.c trong tay ông .

 

Động tác quá đột ngột khiến Du Thường sững một lúc lâu.

 

“Bà lên cơn điên gì thế?”

 

cầm cái giẻ lau bên cạnh, lau sạch vệt nước bàn :

 

“Con dâu , trong nhà hút t.h.u.ố.c. Tiểu Bảo còn nhỏ, ngửi khói t.h.u.ố.c.”

 

Du Thường trừng mắt.

 

hút bên cạnh thằng cháu ! Bà lắm chuyện thế gì, một lát là tan hết mùi thôi!”

 

Thấy ông còn định châm thêm điếu nữa, quăng thẳng cái giẻ lên bàn :

 

“Vậy cũng hút!”

 

Giọng bỗng dưng cao v.út lên, cuối cùng cũng khiến con trai Du Mậu chú ý. Nó ngơ ngác ngẩng đầu khỏi màn hình điện thoại, , ba nó, một lời, dậy phòng ngủ, miệng còn gào lên:

 

“Xông lên xông lên! Để tao gánh trụ!”

 

Thật tính vốn nổi tiếng là hiền lành, dù kết hôn mấy chục năm nhưng vẫn ít khi to tiếng với Du Thường. Bởi vì mỗi lộ chút bất mãn, ông sẽ lập tức :

 

“Trang Quế Hương! Cánh bà cứng ? Bà quên mấy chục năm nay dậy sớm thức khuya kiếm tiền nuôi bà ? Con đủ chứ!”

 

Giống như bây giờ.

 

Du Thường quát một câu, lập tức nghểnh cổ, thả những lời độc địa:

 

thấy bà già quá nên lú lẫn ! Đang yên đang lành phát điên cái gì! Không thích mùi t.h.u.ố.c thì đừng ở cái nhà , giỏi thì cút khỏi căn nhà của !”

 

cũng phần trong căn nhà ! Tài sản chung của vợ chồng, ông dựa mà đuổi !?”

 

Những lời đó là Oánh Oánh dạy .

 

Từ khi con bé bắt đầu tự lập, nó luôn là một cái bánh bao, cứ để ba nó nắm thóp tuỳ ý bóp nặn suốt mấy chục năm, bảo cứng rắn lên.

 

“Phụ nữ cũng gánh nửa bầu trời! Mẹ, chẳng lẽ định chiều họ cả đời ? Mẹ mới hơn năm mươi thôi, bà già hầu hạ họ còn bằng cùng con xem thế giới bên ngoài.”

 

mím môi, phản bác con thế nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mot-qua-dau-tay/chuong-1.html.]

 

Mấy chục năm , cả đời hầu như đều sống như .

 

Chưa từng ai với rằng như thế là sai.

 

Mẹ mất sớm, cả bà nội của Oánh Oánh nữa, ai cũng đàn ông là trời, phụ nữ thì nhường nhịn chịu đựng, gia đình hòa thuận mớilà hết.

 

Oánh Oánh như đúng.

 

Gia đình là do vợ chồng cùng xây dựng.

 

Đàn ông kiếm tiền và phụ nữ chăm con đều như , ai sinh nghĩa vụ hầu hạ ai.

 

Oánh Oánh nhiều, cũng học chút ít.

 

lúc , liền đem dùng.

 

Ông gào, cũng gào.

 

Du Thường từng thấy cứng rắn như , nhất thời chặn họng, thở hồng hộc như trâu già, nhưng rốt cuộc cũng châm thêm điếu t.h.u.ố.c nữa.

 

cúi đầu cái rổ dâu trống trơn, khẽ :

 

“Đây là dâu Oánh Oánh mua cho . còn ăn một quả nào.”

 

“Hả?”

 

Du Thường hình như rõ.

 

lặp một nữa.

 

Ông dám tin.

 

“Chỉ vì mấy quả dâu mà bà nổi cáu với ? Bà bao nhiêu tuổi , còn thèm ăn đến thế ?”

 

.

 

Chỉ vì mấy quả dâu.

 

hầu hạ ba chồng, quán xuyến việc nhà, nuôi lớn hai đứa con, bao nhiêu năm nay, từng ăn dâu.

 

Lúc trẻ thì tiền để ăn.

 

Về già , ăn một quả dâu, chồng tham ăn.

 

“Thôi , bà ăn thì tự mua nửa cân mà ăn. Chưa thấy bà già nào mà ham ăn đến .”

 

Du Thường sầm mặt, vẻ như rộng lượng tha thứ cho .

 

Ông chắc chắn đang đợi giống như , chủ động xuống nước.

 

để ý tới ông nữa.

 

Thậm chí đến cháu cũng trông.

 

chậm rãi phòng ngủ, lôi chứng minh thư và hộ chiếu của , thẳng ngoài.

 

Oánh Oánh hộ chiếu cho từ nửa năm , sang Úc chơi.

 

Khi đó con dâu sinh xong, rảnh .

 

Lần quyết định sang thăm, con bé mừng rỡ thôi, gọi một bạn học tới hướng dẫn visa.

 

Cô gái , chạy chạy , chê lúng túng.

 

“Dì ơi, nhiều nhất là một tuần thôi. Đến lúc hồ sơ duyệt, cháu báo dì ngay.”

 

Một tuần.

 

Không lâu.

 

Trên đường về nhà, thấy hôm nay khí cũng thơm hơn hẳn.

 

Ngay cả con ch.ó nhỏ trong thang máy trông cũng đáng yêu lạ thường.

 

Từ nhỏ sợ ch.ó. Không hiểu hôm nay đột nhiên lấy can đảm, đưa tay sờ thử con ch.ó lông xù .

 

Không hề đáng sợ như tưởng, nó còn vẫy đuôi với .

 

Tâm trạng như thế kéo dài cho tới khi cửa nhà.

 

Chưa kịp bước , thấy giọng con dâu Trần Kiều đang nổi cáu trong nhà.

Loading...