MỘT LÒNG HƯỚNG VỀ EM - 04

Cập nhật lúc: 2025-04-15 08:14:42
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

10.

Cố Kiều cầm 2 chai rượu lên một hơi uống cạn.

 

Cô ấy đập đầu xuống bàn kêu bang bang.

 

“Ta hận, lựa chọn giữa việc bị xe tông ch ết với chế t một cách ngu ngốc thì ta lại chọn cái ch ết thật xấu hổ ở ngoài đường, ta không muốn sống nữa, huhuhuhuhuhu”

 

“Soái ca thì tìm không được, nói không chừng ngày mai lại được lên báo của địa phương với tin tức giật gân người tâm thần đi sang đường.”

 

Trưởng phòng ký túc coi chúng tôi như bảo bối, ôm lấy Cố Kiều an ủi.

 

“Không sao đâu Kiều Kiều, mất mặt cũng đã mất rồi, bây giờ em phải học cách đứng lên, đừng để sự xấu hổ đấy coi thường em.”

 

Cố Kiều:……

 

Cố Kiều nghe thấy càng khóc to hơn.

 

Cái an ủi này hình như hơi dư thừa thì phải.

 

Trong một tuần ngắn ngủi thì tôi và Cố Kiều đã cùng nhau mất mặt.

 

Khổ thì cũng khổ rồi, yêu đương qua mạng cũng thất tình, bây giờ chỉ đợi anh trai đẹp trai 1m90 nào đó đến chữa lành trái tim tổn thương này thôi.”

 

Cố Kiều mơ màng nhìn lên trần nhà, tôi liền biết cô ấy uống say rồi.

 

Tôi vừa cúi xuống đọc tin nhắn, ngẩng lên đã thấy Cố Kiều biến mất rồi.

 

Tôi nhìn bốn phía xung quanh thì thấy thấp thoáng bóng dáng cô bạn đi về phía khu vực nhà vệ sinh, tô không yên tâm lắm nên đã đi theo cô ấy.

 

Tìm hết nhà vệ sinh nữ không thấy người.

 

Không phải chứ, không phải chứ, cô ấy sẽ không uống say quá rồi đi nhầm sang nhà vệ sinh nam đấy chứ!!!!

 

Lần trước Cố Kiều uống say quá đã ngủ trong nhà vệ sinh, làm mấy đứa chúng tôi tìm mãi không ra.

 

Tôi ngập ngừng đứng trước cửa nhà vệ sinh hỏi vọng vào: “Có người không đấy? Không có ai thì tôi đi vào đấy nhé.”

 

Tôi đi vào tìm hết mấy gian phòng trong nhà vệ sinh cũng không phát hiện ra người nào cả.

 

Tôi đang chuẩn bị ra ngoài thì nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.

 

Lâm Thư Tịch phát ra một tiếng hừ khẽ, từ từ chậm rãi đi đến bên cạnh bồn cầu, chuẩn bị đi xuỳ xuỳ.

 

Tôi căng thẳng nhanh chóng cúi đầu xuống, yếu ớt hỏi thăm: “Này, anh có nhìn thấy bạn của tôi không? Cô gái có mái tóc đỏ cao 1m80 ấy, nhìn ngầu ngầu ấy.”

11.

Lâm Thư Tịch trợn trừng hai mắt, bàn tay đang kéo khoá quần cũng dừng lại.

 

“Vãi cức !!!! Văn Mạt Mạt, cô biến thái à, sao lại vào phòng vệ sinh nam.”

 

Tôi đang định giải thích thì Lâm Thư Tịch đã nhanh hơn một nhịp. Anh ta nheo nheo mắt nhìn tôi: “Đừng nói với tôi là phòng vệ sinh nam cố ý dụ dỗ cô đi vào nhé, cô đã lừa tôi một lần, tôi sẽ không để cô lừa tôi lần thứ hai nữa đâu.”

 

Tôi:….. Cái gì mà nhà vệ sinh nam mê hoặc, tôi có phải con bọ hung đâu.

 

Vừa định đi ra ngoài thì tôi nghe thấy ngoài cửa vọng lại tiếng nói chuyện của một tốp con trai.

 

Nếu mà bọn họ nhìn thấy tôi, chắc chắn sẽ nghĩ tôi là biến thái sau đó sẽ chụp hình tôi đăng lên mạng, thì lại nổi tiếng luôn.

 

Trong cơn tuyệt vọng, tôi định trốn vào trong phòng trống thì Lâm Thư Tịch đã dùng tay chặn cửa.

 

“Cầu xin tôi đi.” Anh ta thờ ơ nói.

 

Xin cái cục c ứt nhà anh.

 

Tôi muốn chui qua cánh tay của anh ta, nhưng anh ta trong lúc cấp bách đã nhanh chóng bế tôi ngồi lên cánh tay ấy.

 

Troll tôi à.

 

Tôi bắt lấy thời cơ, túm lấy cổ anh ta, bóp thật mạnh làm cho anh ta muốn nôn luôn:

 

“Anh rể, chúng ta không nên như thế này nữa đâu, chị gái em mà biết được sẽ nổi giận đấy…..”

 

Cùng lắm là hai chúng ta cùng nhau trở thành kẻ biến thái.

 

Cảm thấy bạn họ sắp vào trong đến nơi, Lâm Thư Tịch sợ hãi lấy tay bịt miệng tôi lại, bế tôi vào trong phòng

 

“Tôi đúng là c.h.ế.t trong tay cô.”

 

12.

Vừa vào bên trong, tôi lờ mờ phát hiện ra có gì đó không đúng, sao lại chật chội thế nhỉ.

 

Tôi quay đầu lại nhìn thấy Cố Kiều mặt đỏ bừng vây một nam sinh lạ mặt ngồi trên nắp bồn cầu.

 

Thoạt nhìn nam sinh này có vẻ khá cao, đang run rẩy ngồi trên nắp bồn cầu.

 

Cố Kiều nhìn nam sinh trước mặt với ánh mắt hiếu kì.

 

“Anh trai đẹp trai ơi, chỗ đấy của anh có to không, đi vệ sinh một mình có sợ hay không?”

 

“Sợ, tôi sợ lắm, anh Tịch ơi cứu em.”

 

Thẩm Từ trông muốn khóc lắm rồi. Cậu ta vươn bàn tay đến bị Lâm Thư Tịch lạnh lùng đánh bộp phát.

 

“Thối.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/mot-long-huong-ve-em/04.html.]

 

Thẩm Từ “Oa” lên một tiếng.

 

“Mạt Mạt, cậu cuối cùng cũng đến rồi, cậu nhìn anh ta này, đi ị mà đỏ hết cả mặt, mắt anh ta vẫn còn lấp lánh ánh sao này.”

 

Thẩm Từ:……

 

Bà cô của tôi ơi đừng nói nữa.

 

“Cô gái cao ráo với mái tóc đỏ, đây là người bạn mà cô nói? Mấy người các cô là tổ hợp biến thái à?”

 

Tôi:…….

 

“Kỳ thật cũng có thể là không phải như thế mà.”

 

Tôi thừa nhận, về phương diện biến thái thì Cố Kiều bỏ xa tôi 20 con phố mất.

 

Ai đời nhà ai ai nhìn người khác đi ị chứ.

 

Hai mắt tôi tối sầm lại thiếu chút nữa là mất bình tĩnh rồi, người bạn của tôi cũng mất mặt không kém.

 

Khi bầu không khí kỳ lạ này vẫn đang trong lúc xấu hổ thì bên ngoài đã không còn tiếng động gì cả.

 

Tôi kéo Cố Kiều lên nhanh chóng rời đi, tôi không thể nào bỏ mặc người này ở lại được

 

13.

Cố Kiều còn muốn quay lại nhà vệ sinh xem người ta đi ị, tôi vỗ vỗ vào mặt cô ấy: “Tỉnh lại đi chị gái!!!!!”

 

Nơi này không thể nán lại lâu được đâu, ở lại thêm chút nữa nói không chừng còn phát sinh ra nhiều chuyện kỳ quái hơn nữa.

 

Tôi đang chuẩn bị cùng trưởng phòng ký túc và một người bạn cùng phòng nữa khiêng Cố Kiều về phòng.

 

Đột nhiên nghe thấy một giọng nói quen thuộc.

 

“Người yêu của tao trông như cái lu ấy, đấy là tao còn tốt bụng giữ mặt mũi cho cô ta nên mới không so cô ta với thùng rác, chân thì ngắn mặt thì to trông như cái bánh dày.”

 

Âm thanh phát ra từ chỗ chéo với chỗ chúng tôi, ngay phía sau.

 

Người yêu cũ của tôi, Hứa Huy, đang ngồi bốc phét giữa đám bạn.

 

Mấy người xung quanh đấy bật cười khi nghe anh ta tả thế.

 

“Tao rủ lòng thương mới yêu đương với cái loại người như cô ta, tao cao 1m80 cơ mà, cái lu đấy làm sao mà xứng với tao.”

 

Toàn thân tôi cứng đờ, tôi lặng lẽ siết chặt nắm đấm. Một cảm giác ghê tởm dâng lên tận cổ họng. Một quả dưa chuột thối mà cũng có tư cách nói tôi. 

Người khác nhắc đến người yêu cũ thì còn thấy có chút tiếc, còn tôi nhắc đến thì cảm thấy 10 cân cứt cũng không tởm bằng thằng đấy.

 

Yêu đương cùng hắn là bãi cứt cả đời này tôi rửa không sạch, so với có tiền sử tiền án còn xấu hổ hơn.

 

Hứa Huy là người duy nhất tôi đã hẹn hò từ lúc năm nhất đến giờ.

 

Lúc đấy, hắn ta chơi thật hay thách bị thua nên phải ra xin wechat của tôi.

 

Hắn ta ngượng đỏ mặt, đưa điện thoại di dộng ra nói nhỏ: “Bạn đáng yêu quá, mình có thể làm quen được không?”

 

Vốn dĩ là tôi không muốn, nhưng sợ hắn xấu hổ nên mới đồng ý.

 

Về sau, toàn là hắn tìm tới nói chuyện dù vô tình hay cố tình.

 

Sau đó bắt đầu theo đuổi tôi, đối với tôi rất tốt, cũng rất tận tâm.

 

Buổi sáng mang đồ ăn sáng đến cho tôi, mưa thì đem ô đến, lúc tôi bị ốm cũng cầm thuốc qua.

 

Tôi không quen với đồ ăn ở đây, hắn còn đặc biệt vì tôi mà học nấu ăn, nấu cho tôi ăn những món ở quê tôi…… Cứ thế kéo dài hơn nửa năm.

 

Cho đến buổi trưa hôm đấy bà ngoại tôi mất, tôi khóc muốn ngất đi, hắn ta đã ôm lấy tôi cho tôi cảm nhận được sự ấm áp. Tôi đã mềm lòng.

 

Hắn ta nói sẽ thay bà ngoại tôi yêu thương tôi.

 

Tôi gỡ bỏ tuyến phòng bị cuối cùng trong tim và đồng ý làm người yêu hắn ta.

 

14.

Lúc mới yêu thật vui biết bao nhiêu, cái gì cũng cảm thấy ngọt ngào quá trời, mấy đứa cùng phòng còn ghen tị bảo là ngày cũng ngửi thấy hơi thở tình yêu tỏa ra từ tôi.

 

Không biết từ lúc nào đó, Hứa Huy bắt đầu thay đổi. Tin nhắn không trả lời, call video cũng qua loa, cuối tuần thì cứ tìm cớ để không đi hẹn hò. Ngay cả khi tôi muốn mượn điện thoại của hắn để tìm tài liệu cũng không cho, né tránh không cho tôi sờ vào điện thoại

 

Tôi thấy có gì đó sai sai, nhưng mà cũng không nghĩ thằng cha đấy đểu thế.

 

Cuối cùng thì vào một ngày đẹp trời, tôi vô tình phát hiện ra lịch sử tin nhắn của hắn ta

 

Thì ra hắn giấu giấu diếm diếm vì sợ tôi nhìn thấy mấy thứ bẩn thỉu của hắn.

 

Hắn ta nhắn tin một lúc với mười cô gái khác cùng thành phố này. Quy mô lớn đến bất ngờ.

 

Lúc đọc được tôi thấy hắn ta quá tởm, tôi buồn nôn đến mức muốn nôn hết cái chỗ thức ăn vừa ăn.

Tôi rất ấn tượng với dòng tin nhắn ấy đến tận bây giờ chưa quên: “Chân chị vừa dài vừa mịn màng, vòng vào eo em chắc chắn sẽ kích thích lắm, không giống con bé đang đeo bám em, chân ngắn không vòng nổi một vòng.”

 

Máu dồn lên nào, tôi đi chất vấn hắn ta.

 

Hắn ta đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, vẫn còn đang ngụy biện.

 

Vẫn còn gọi tôi một câu em yêu hai câu bé yêu. Thật đê tiện.

 

Cho đến khi tôi đưa bằng chứng ra thì hắn mới ngậm mồm lại.

Loading...