MỘT CỬA HÀNG GIẤY - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-10-20 03:28:10
Lượt xem: 238
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
3
Sau thầy âm dương đến tận nhà cảm ơn vì giới thiệu mối ăn kể . Chị Vương vốn dĩ sẽ c.h.ế.t ngày đến mua đồ vàng mã, bởi vì chồng cô dùng mạng của cô để đổi lấy vận may nhất thời, chỉ để ăn với ông Lưu ở thành phố.
Không ngờ đối phương luôn mời cao nhân theo bảo vệ, phá giải thuật trộm vận bằng tiểu quỷ của chồng chị Vương, gián tiếp cứu mạng chị Vương."
Nói đến đây, trong mắt thầy âm dương lộ vẻ ngưỡng mộ, "thật sự kết giao với cao nhân như ."
Không ngờ ngày hôm , cao nhân đến cửa hàng vàng mã của .
Cao nhân họ Tiêu, đến buổi tối. Nghe , là miền Nam, gia đình đời đời trông coi miếu Thái Bảo.
Anh Tiêu nghiêm nghị thẳng: "Thần núi mà thờ cúng bà ngoại cô vẫn luôn chịu . Lúc hứa với bà ngoại cô, nếu bà chịu , cô nỡ tiễn bà , sẽ đến tiễn bà một đoạn đường."
há hốc miệng, trong mắt vẻ cầu khẩn.
Anh Tiêu thở dài: "Cô nên , sự nỡ của , sẽ giam cầm linh hồn khuất."
Nước mắt cuối cùng cũng kìm , cứ thế chảy xuống, mở miệng nghẹn ngào: "... bà còn hưởng qua sự cúng dường của ."
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
"Từ đến nay luôn cố gắng việc, chính là thời gian còn của bà ngoại còn nhiều."
" đưa bà rời khỏi cửa hàng vàng mã, ngoài dạo chơi, ngắm những phong cảnh mà bà từng thấy."
"Những như chúng luôn thể thấy những thứ mà khác thấy. Trong mắt thường, chúng và tâm thần phân liệt khác gì .
“ từ nhỏ ở bên bà ngoại. Bà ngoại đột nhiên mất, hề chuẩn , nếu cửa hàng thứ gì đó nhắm , mợ sợ hãi, thậm chí còn bà ngoại mất."
"Chỉ cần nghĩ đến những điều , liền thể nhẫn tâm đốt giấy."
cúi đầu rơi lệ.
"Tại con về thăm bà sớm hơn."
Giọng của bà ngoại vang lên lưng đáp : "Con ngoan, trách con, đáng lẽ bà nên gọi con về sớm hơn."
"Chỉ là bà luôn cảm thấy sẽ nhanh như . Bà còn thấy con lấy chồng nữa!"
Mắt nhòe , cố gắng kìm nén đáp .
"Con ngoan, con là đứa trẻ ngoan."
Bà ngoại thấy , những đau lòng, ngược an ủi , "từ đến nay chỉ con chịu bà những chuyện kỳ quái đó. Bọn họ đều cảm thấy bà là giả tạo."
"Con ở bên bà ngoại lâu . Chúng đều là những cô độc đường. bước khỏi cửa, những bán hàng phố tang lễ sớm chờ đợi ở đây. Bọn họ hoặc , hoặc , cầm quạt mo đuổi muỗi, hút t.h.u.ố.c vẻ mặt u sầu. Bà đột nhiên cảm thấy, chúng hình như cô đơn.”
Bà ngoại , bà gì, yên bình bước đống lửa. Tro tàn của giấy bay xa, giống như đang chào hỏi những bạn mặt, giống như đang tạm biệt những chủ cửa hàng.
Tiền bối đều cúi đầu, im lặng tiễn lữ hành già nua trong cửa hàng vàng mã, tiễn bà ngoại.
Sau khi tiễn bà ngoại, càng lười hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mot-cua-hang-giay/chuong-3.html.]
từng nghĩ đến nhiều trường hợp, nhưng bao giờ nghĩ đến việc bà ngoại sẽ nhanh như .
Bà nỡ tiễn bà , cho nên bà sớm sắp xếp thỏa . Lý trí bảo nên sớm tiễn bà chứ ích kỷ giữ bà . bà ngoại tính đúng, thể chấp nhận việc bà qua đời khi mới hơn sáu mươi tuổi.
Chú Tiêu xuống lầu thấy đang ườn: "Con trai ông Lưu xảy chút chuyện. Cháu xem cùng ?"
vốn dĩ từ chối.
"Cháu thấy qua xử lý ác quỷ bao giờ đúng !"
Chú Tiêu vẫn nghiêm nghị như khi, với ánh mắt đầy vẻ yên tâm. Chú dường như coi là mới nghề giỏi giang.
thôi, cuối cùng giải thích. Chú Tiêu ý , vả thật sự cần ngoài dạo chơi.
gật đầu đáp: "Vừa việc gì, cháu hóng hớt chút."
Trên khuôn mặt nghiêm trang của chú Tiêu lộ chút ít ý :
"Người trẻ tuổi chính là sinh khí..."
Hai chú cháu cưỡi xe điện qua.
Con trai ông Lưu sống ở An Định Sơn gần huyện Phụng An, đang dưỡng bệnh ở gần đó. Kể từ khi ông Lưu nắm trong tay dự án lớn, nhiều đều nhắm ông , mong ông gặp chuyện.
Chú Tiêu là mà ông Lưu đặc biệt mời đến để đề phòng khác dùng thủ đoạn âm hiểm.
Hai chú cháu đường gặp ít chuyện quái dị cản trở.
Xe đến chân núi đột nhiên khởi động , hai chú cháu chỉ thể bộ lên núi. Vừa vài bước, chú Tiêu cản :
"Phía quỷ nhập tràng, cháu ở đây đợi . giỏi bắt quỷ thiết trận."
thật thà tìm một cái mỏm đá bên đường xuống, bên cạnh chờ chú Tiêu giải quyết vấn đề.
Chú bày đồ đạc phía , phá tan hư ảo.
lục lọi ba lô phía , mò một hộp khoai tây chiên, rôm rốp rôm rốp gặm. Chưa bao lâu, một con nai rừng đột nhiên chui từ bụi cỏ.
Nó liếc một cái, đưa cho nó hai miếng khoai tây chiên, nó mới túc tắc chạy về phía chú Tiêu đang gãi đầu gãi tai.
Miếu Thái Bảo là miếu địa phương, bảo vệ một vùng đất, thể trừ hại cho dân, đuổi dịch chữa bệnh, bảo vệ địa phương năm năm mưa thuận gió hòa.
Thổ địa và sơn thần thể liên thông, cho nên chú Tiêu mời Sơn thần núi An Định đến giúp khai đạo.
Chú Tiêu gọi theo, dặn dò: “Trên núi tình hình , cháu theo sát.”
gật đầu, hiệu lọt tai, lấy một gói đồ ăn vặt hỏi: “Chú, ăn chút gì ?”
Có lẽ là bao giờ ăn đồ ăn đường việc, chú Tiêu nhận lấy một gói bánh gạo,
cau mày nhăn mặt , chút .