Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

MỘNG SƯƠNG TAN - 4

Cập nhật lúc: 2025-05-06 10:44:33
Lượt xem: 308

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phần còn lại, tôi có thể cố gắng kiếm được khi vào đại học.

 

Chỉ là hơi tiếc.

 

Sau này có lẽ chẳng gặp lại được ai như Tấn Thần nữa.

 

Dù có gặp, chắc cũng chỉ là dưa héo cà rỗng.

 

Không như Tấn Thần, lần đầu tiên của anh cũng dành cho tôi.

 

8

 

Tâm trạng của Tấn Thần rõ ràng rất tệ.

 

Đám bạn nhậu của anh nhân cuối tuần đã sắp xếp không ít cuộc vui.

 

Nhưng Tấn Thần chẳng hứng thú gì.

 

Chỉ vùi đầu vào uống rượu.

 

Sau khi đá cô gái ngốc nghếch kia.

 

Tấn Thần cũng thử hẹn hò với vài cô gái xinh đẹp khác.

 

Nhưng không hiểu sao, cứ nhìn thấy lớp trang điểm trên mặt họ.

 

Anh lại nhớ đến gương mặt trắng trẻo sạch sẽ của Cầm Hoan.

 

Mịn màng như lòng trắng trứng mới bóc vỏ.

 

Nhìn ánh mắt nịnh nọt của họ.

 

Anh lại nhớ đến ánh mắt Cầm Hoan nhìn anh trên giường.

 

Như chứa đầy sao, tràn ngập yêu thích và ngưỡng mộ.

 

Điện thoại vẫn im lìm không tiếng động.

 

Anh chỉ chặn WeChat của Cầm Hoan.

 

Còn số điện thoại thì vẫn để nguyên.

 

Nhưng đã một tuần trôi qua.

 

Cầm Hoan không gọi cho anh lấy một cuộc.

 

Sắc mặt của Tấn Thần ngày càng đen lại.

 

Rõ ràng lần trước anh đã cảnh cáo cô.

 

Bảo cô nhớ rõ thân phận của mình.

 

Nhưng giờ xem ra, cô chẳng rút được bài học nào cả.

 

Gần nửa đêm rồi.

 

Trong phòng bắt đầu vang lên chuông điện thoại liên tục.

 

Mấy cậu bạn của anh phần lớn đều có bạn gái.

 

Nửa đêm không về, bạn gái ai nấy đều gọi hỏi liên tục.

 

Tấn Thần lại lấy điện thoại ra, mở khung trò chuyện với Cầm Hoan.

 

Anh lướt lại đoạn chat cũ, sắc mặt càng lúc càng u ám.

 

Dần dần gần như có thể vắt ra nước.

 

Anh từng hẹn cô đi ăn, xem phim, dự tiệc bạn bè.

 

Cuối tuần đi du lịch ngắn ngày, tắm suối nước nóng, đi mua sắm.

 

Cô không sót lần nào, đều từ chối hết.

 

Nhưng chỉ cần anh hẹn đến căn hộ.

 

Cô chưa từng từ chối một lần nào.

 

Hơn nữa, lần nào cũng trả lời cực nhanh.

 

Tấn Thần nghiến răng không kiềm được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mong-suong-tan/4.html.]

 

Không hiểu sao, lại nhớ đến mấy lần trước.

 

Cầm Hoan chìm đắm đến mê mẩn.

 

Cô mềm mại gọi tên anh, gọi hết lần này đến lần khác.

 

Nói thích anh, yêu anh, muốn bên anh cả đời.

 

Nhưng ra khỏi cửa, cô lại như con chuột trốn mèo.

 

Chỉ mong cách xa anh tám trượng.

 

Gặp anh ngoài đường lại như muốn khắc hai chữ “không quen” lên mặt.

 

Tấn Thần chợt nhận ra, nguyên nhân khiến anh luôn bực bội không lý do trước kia.

 

Mọi người đều tưởng là anh đang chơi đùa với Cầm Hoan.

 

Nhưng thực ra, có khi nào... người bị chơi đùa lại chính là anh?

 

Tấn Thần lập tức cầm điện thoại rời khỏi phòng bao.

 

Anh lạnh mặt tìm số của Cầm Hoan, gọi đi.

 

Nhưng bên kia, thứ anh nhận lại là giọng nữ lạnh lùng: “Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được…”

 

Tấn Thần tức đến bật cười.

 

“Giỏi lắm, Cầm Hoan.”

 

Anh nghiến răng, hung hăng ném điện thoại xuống đất, quay người bước vào thang máy.

 

Cái nhà tồi tàn của Cầm Hoan ở đâu, anh từng tìm hiểu rất kỹ.

 

Cô chẳng phải sợ nhất là mẹ cô biết chuyện giữa cô và anh sao?

 

Vậy hôm nay, anh nhất định phải đến nhà cô.

 

Phải ở trên chiếc giường của cô, hành hạ cô cho thật thỏa đáng.

 

9

 

Đêm cuối xuân, trong phòng trọ đã bắt đầu oi bức.

 

Tôi không ngủ được, lại dậy lau người một chút.

 

Vừa quay lại phòng, cửa sổ đột nhiên bị ném trúng bởi một viên đá.

 

Tôi theo phản xạ ngồi bật dậy, nắm chặt con d.a.o rọc giấy dưới gối.

 

Không dám bật đèn, tôi rón rén bước đến bên cửa sổ.

 

Tôi kéo rèm ra một khe nhỏ, lén nhìn xuống dưới.

 

Ánh đèn đường vàng vọt chiếu lên con hẻm hẹp đầy vết loang lổ.

 

Người mà cả đời này tưởng như không bao giờ đặt chân đến nơi này – Tấn Thần.

 

Lúc này lại đang đứng dưới ánh đèn đường ấy.

 

Bóng đèn phủ lên dáng người cao gầy và thẳng tắp của anh.

 

Khuôn mặt tuấn tú lại mơ hồ không rõ nét.

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

 

Tôi nắm chặt tấm rèm bằng vải thô.

 

Một cơn chua xót bất chợt len lỏi trong lòng tôi.

 

Tấn Thần cúi xuống, lại nhặt một viên đá định ném lên cửa sổ.

 

Tôi liền kéo toang rèm ra, đẩy cửa sổ mở.

 

Tấn Thần thấy tôi, liền dừng động tác lại.

 

Nhưng ngay sau đó, anh bất ngờ xoay người rời đi.

 

Tôi không kịp nghĩ gì nhiều.

 

Vội vàng khoác đại áo ngoài rồi mở cửa.

 

Phòng bên cạnh, mẹ tôi sau một ngày mệt mỏi đã bắt đầu ngáy nhẹ.

Loading...