“Đại minh tinh, chịu phạt ba ly nhanh nào!”
Giang Úc Bạch mỉm xuống cạnh , nhấc ly rượ.u hoa quả lên.
“ còn lái xe, để Thanh Lê uống giúp .”
Thật ngờ , cả căn phòng gần như nổ tung.
“Trời ơi, ngọt ngào quá. Đây là tình yêu của các học bá ?”
“Chà, chỉ nhà mới phép uống ?”
Ba ly rượ.u nhanh chóng sưởi ấm dày .
Thần trí cũng theo đó trở nên mơ hồ. Kiểu như qua thì vẫn tỉnh táo, thực chất bên trong rượ.u cho choáng váng mơ màng.
Buổi họp lớp kết thúc, Giang Úc Bạch dậy thanh toán. Quay thấy chỉ còn mỗi vẫn ì ghế.
“Thanh Lê, em đang gì đó?”
Mùi hương của khiến mê mẩn.
mơ màng đáp lời.
“Ngủ. Một lát nữa là sẽ tỉnh táo ngay thôi, đừng lo.”
Giang Úc Bạch gần, cúi đầu .
“ Em say ?”
“KHÔNG.”
Sau đó đưa về.
“Ồ ... chúng lên máy bay ? thể tự .”
“Còn đang máy bay, em ?”
“Tới phòng đó.”
Staff bụng nhắc nhở:
“Cô cần chăm sóc, nếu cô sẽ nôn và đổ bệnh mất.”
Giang Úc Bạch trầm mặc. Một lát , che ống kính và .
“Thật ngại quá, thể tiếp tục .”
Đội ngũ phim đầu hiện đầy dấu chấm hỏi: “Sao bỗng nhiên cho xem tiếp ?”
Giang Úc Bạch đưa về phòng nghỉ ở khách sạn, thả giường.
Khi đồ xong, thì thấy đang sấp, úp mặt gối.
Giang Úc Bạch túm lấy gáy .
“Thanh Lê, rời mắt một lát, em thể cho bớt lo lắng ?”
tựa , tay ôm gối, mắt ầng ậng nước.
Vẻ mặt của Giang Úc Bạch lập tức cứng đờ.
“ …”
Cánh tay đang ôm eo đột nhiên cứng đờ, Giang Úc Bạch cảnh giác nheo mắt .
“Em gì?”
Hơi thở của nóng bừng, thậm chí như thiêu đốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/moi-tinh-dau-cua-toi/chuong-12.html.]
từ từ tiến gần và hôn lên môi .
Giang Úc Bạch choáng cáng, dám động đậy.
Sau nụ hôn, bình tĩnh cúi đầu mắt .
Giang Úc Bạch hít một , nheo mắt nguy hiểm .
“Thanh Lê, em lời nào giải thích với ?”
Bàn tay gần như bóp nát vai .
bình tĩnh :
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
“ say.”
Giang Úc Bạch tối sầm mặt.
“Không say, tại hôn ?”
“Đó là cách biểu đạt chuyện tình cay đắng của chúng . thật sự hi vọng thể thích …”
“Cmn!!!”
Giang Úc Bạch thấp giọng bật tiếng chử.i thề, lập tức chặn miệng .
Nụ hôn mãnh liệt, nóng bỏng nhanh chóng rút cạn thở của .
Bàn tay mảnh khảnh luôn cổ áo .
“Lột vỏ …”
ngửa giường, khoa chân múa tay thành những vòng cung lớn ga giường, khuôn mặt trong sáng ngây thơ phản chiếu lên trần nhà.
“Suỵt…”
Giang Úc Bạch thấp giọng dỗ dành.
“Lúc chuyện đó thì nên nhiều lời.”
“ lột vỏ .”
Giang Úc Bạch hừ một tiếng:
“Không những lột vỏ, còn nâng hông lên, giày vò từ phía .”
“Ha, mặt đỏ quá. Chậm chút…”
“Trật tự nào.”
Ngọn đèn nhỏ trong góc sáng suốt đêm.
Suốt thời gian đó, lắp bắp giật vì đề nghị của Giang Úc Bạch.
“ dượng của con em.”
“Không …”
“Nói , sẽ tha cho em.”
“Được.”
“Được , tiếp tục thôi nào.”