Minh Chiêu Chúc Dạ - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-09-29 15:18:40
Lượt xem: 238

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

ký ức của kiếp , Chúc Dạ yêu đến nhường nào, nên trong lòng vẫn bình .

 

Còn Chúc Dạ ký ức , trong mắt , lòng đổi ” quá đột ngột, khiến bất an.

 

Có điều… nếu ký ức kiếp , chỉ e là sẽ chán ghét .

 

Kiếp lấy vì Thái tử, vì Thái tử mà nảy sinh ngăn cách, đến cuối cùng phản mặt với Thái tử, vì ngôi báu mà đẩy xa…

 

Quả là tệ bạc.

 

Ta âm thầm mắng một tiếng.

 

Nhìn sang Chúc Dạ, thấy thấp thỏm bất an, nhịn mà xót xa.

 

Ta nợ quá nhiều, quá nhiều.

 

Ta siết c.h.ặ.t t.a.y Chúc Dạ, đan mười ngón tay .

 

Thân thể căng thẳng của Chúc Dạ chợt buông lỏng, cúi mắt .

 

Ta cong mày nhoẻn miệng với : “Về nhà thôi.”

 

Đi ngang qua Thái tử, ngửi thấy mùi m.á.u .

 

Chúc Dạ ngũ giác nhạy gấp bội, dĩ nhiên cũng nhận , bước chân khựng .

 

Ta mặt đổi sắc, kéo thẳng khỏi cung.

 

Lên xe ngựa, Chúc Dạ :

 

“Ta tưởng nàng sẽ để tâm đến thương thế của Thái tử. Vết thương của rách …”

 

Ta Chúc Dạ: “Ta để tâm, sẽ cho rằng vô tình ư?”

 

Chúc Dạ lập tức lắc đầu: “Tất nhiên là .”

 

Ta khẽ : “Vậy thì . Thương thế của tuy do , nhưng xúi giục. Điều cần bận tâm vết thương của , mà là lòng của .”

 

Chúc Dạ sững .

 

Ta lòng , nâng mặt lên, hôn nhẹ, cố gắng cho cảm giác an tâm:

 

“Nói một nữa, thích bây giờ là

 

“Chúc Dạ, mong vui, cũng mong hiểu rõ tấm lòng .”

 

14

 

Khi và Chúc Dạ còn đang hôn khó mà dứt, xe ngựa đột nhiên khựng .

 

Thân thể vì quán tính mà nhào về , lỡ c.ắ.n môi .

 

Chúc Dạ khẽ hừ một tiếng, âm thanh thật dễ .

 

Ta vội dậy, vết thương môi .

 

May mắn chỉ rách nhẹ một chút.

 

Ta thở phào, vội tìm hòm t.h.u.ố.c trong xe ngựa.

 

Thấy mà sốt ruột, Chúc Dạ ngược còn , kéo về bên .

 

“Không , vết thương đối với chẳng đáng gì.”

 

Nói , đặt tay lên môi .

 

Vết thương tức khắc khép .

 

Ta chớp chớp mắt, quên mất rằng phàm nhân, mà là hậu duệ Xà Thần, thể nối gân tiếp cốt.

 

Không ngờ chính cũng lúc hồ đồ như .

 

Chúc Dạ hiển nhiên vui vẻ, nâng gáy lên, cúi đầu hôn xuống.

 

Bỗng bên ngoài xe ngựa truyền đến tiếng phu xe:

 

“Quốc sư đại nhân, phía xe ngựa của Chung tướng quân gặp sự cố…”

 

Kiếp , cứ ngỡ tùy tùng của Chúc Dạ đều là thật, về mới phần lớn là *mộc ngẫu ban linh tính, chỉ trông như .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/minh-chieu-chuc-da/chuong-7.html.]

(*mộc ngẫu: hình nhân bằng gỗ, con rối)

 

Lúc phu xe cũng chính là một trong những mộc ngẫu .

 

Nghe tiếng phu xe, đẩy Chúc Dạ , sửa y phục, đầu tóc, vén rèm cửa ngoài.

 

Quả nhiên thấy Chung Linh Dục và mẫu nàng đang xuống từ cỗ xe hỏng.

 

Ta Chúc Dạ đang nhíu mày vì phá mất hứng, liền :

 

“Phủ Tướng quân còn xa, chúng cho Linh Dục và mẫu nàng lên xe, đưa họ về phủ nhé?”

 

Chúc Dạ , lông mày cau chặt hơn, chẳng mở miệng từ chối .

 

Nhìn lúc như một món đồ sứ tinh xảo ánh sáng u ám phủ lên.

 

Ta nhướng mày: “Sao thế?”

 

Chúc Dạ ôm lòng, cằm tựa vai , giọng buồn bã:

 

“Họ ở trong xe bàn luận về nàng và Thái tử.”

 

“……”

 

Ta suýt bật , giọng điệu của học của ai?

 

Đợi … chẳng lẽ học từ ?

 

Ta đưa tay, như vuốt mèo, xoa xoa mái tóc .

 

Tóc thật .

 

“Họ những gì về và Thái tử?”

 

Vừa nãy ở trong xe, quả thật thấy.

 

Chúc Dạ với thính lực cực bắt đầu thuật nguyên văn đối thoại của Chung Linh Dục và mẫu nàng:

 

“Mẫu , cũng mong con gả cho Thái tử ?”

 

“Thái tử và Minh Chiêu Quận chúa tình, yêu Quận chúa thiên hạ đều ——

 

“Yến tiệc hôm nay, Thái tử rõ Quốc sư và Quận chúa kết thành phu thê, vẫn cứng nhắc viện lý do nam nữ khác biệt, tách chỗ … lý do lộ sơ hở khắp nơi, Thái tử cố tình liều, bất chấp tất cả…

 

“Con gái , nếu như lớn lên vài phần giống Minh Chiêu quận chúa, khi còn giống Quý phi bây giờ Hoàng hậu sủng ái nhất hậu cung. … con với Minh Chiêu quận chúa chẳng nét nào giống cả.”

 

Chúc Dạ , giọng đều đều, chút cảm xúc.

 

Ta xong thì bật .

 

Chúc Dạ tiếng , khẽ c.ắ.n vành tai , còn cố tình lặp câu bên tai:

 

Hồng Trần Vô Định

“Thái tử và Minh Chiêu Quận chúa tình…”

 

Đọc đến hai chữ “ tình”, còn cố ý nhấn mạnh.

 

Ta nhịn bật thành tiếng.

 

Chúc Dạ , nghiến răng giả vờ giận: “Minh Chiêu?”

 

Ta nghiêng đầu hôn một cái: “Quốc sư đại nhân ghen, quả thật đáng yêu quá~”

 

15

 

Chúc Dạ vốn là dễ dỗ.

 

Ta đè vách xe mà hôn một trận, cơn ghen trong liền tan biến.

 

vẫn chịu để Chung Linh Dục và mẫu nàng lên xe ngựa.

 

Ta lấy lạ thái độ , thấy hổ đỏ cả mặt, liền thuận theo ánh mắt xuống.

 

Rồi kìm mà nhướng mày.

 

Ừm… tình huống , quả thật tiện để Linh Dục đưa mẫu nàng lên xe cùng.

 

Chúc Dạ một khi khởi s.i.n.h d.ụ.c niệm, khó mà dập tắt .

 

Phủ Quốc Sư gần đây, Chúc Dạ gọi một con chim bay đến đậu vai .

 

Hắn dễ dàng thôi miên nó, sai nó về phủ thông báo cho các mộc ngẫu chuẩn một cỗ xe mới, đưa Chung Linh Dục và mẫu nàng về phủ Tướng quân.

Loading...