Miếu Âm - Núi Quỷ Phủ 20 - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-08-26 07:23:26
Lượt xem: 587

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi mở , bên trong là tro cốt, mắt thường cũng thấy rõ từng luồng khí đen quẩn quanh.

 

Bóng của ông nội hiệu bảo thọc tay bới.

 

lắc đầu, ghê sợ, đó là tro cốt của chết.

 

Rắc rắc! - Từng tiếng xương gãy vang lên trong chiếc quan tài, âm thanh lạnh toát sống lưng.

 

Chẳng kịp nghĩ ngợi, vội vã thò tay đống tro, bới qua bới mà vẫn cẩn thận để tro bay ngoài.

 

Cuối cùng, tìm thấy một mảnh giấy đỏ, đó dòng chữ: “miếu Thổ Địa”.

 

Bóng của ông nội lập tức phấn khích chạy , nhưng dường như một bức tường vô hình bao quanh sân, chặn đường ông .

 

ông nội hết đến khác bật ngược , ngã xuống đất. 

 

Tim bỗng nhói lên.

 

Ông nội dù chỉ là một cái bóng nhưng , đó chính là ông nội.

 

“Ông nội, cháu thể ngoài.”

 

Bóng của ông nội mặt , khẽ thở dài.

 

Thật , trong lòng chỉ hỏi lúc còn sống ông chẳng gì, c.h.ế.t mới vất vả thế để gì?

 

8

 

Vừa xong, lập tức hối hận, ba dặn bước chân khỏi sân.

 

bóng của ông nội vẫn liên tục giục mau lên đường.

 

bước qua cổng, lập tức cảm giác như hàng ngàn mũi kim đ.â.m não, cơn đau nhức dữ dội nứt cả đầu.

 

Khi rụt chân về, cơn đau biến mất ngay.

 

“Ông nội, cháu giúp nhưng chuyện quá tà môn .”

 

Ông nội bực quá đá một cú, tất nhiên, ông là bóng, chẳng chạm .

 

Giữa lúc , một cơn gió lạnh lùa qua.

 

Từ tường, hàng ngàn con rết và mối trắng bò , như một cơn lũ, chỉ trong nháy mắt nuốt chửng cả sân.

 

hét lên, vội trèo lên mái nhà.

 

chúng quá nhanh, chẳng bao lâu phủ kín cả căn nhà, bò đầy lên .

 

sức đập, gạt nhưng vô ích.

 

Chúng cắn. Không đau, nhưng ngứa ngáy đến phát điên.

 

Bóng của ông nội chỉ thể luống cuống xoay vòng, chẳng giúp gì.

 

Nhìn kỹ, kinh hãi phát hiện tất cả những con rết đều gương mặt phụ nữ.

 

Miệng chúng há khép , lẩm bẩm điều gì đó.

 

Tiếng xào xạc hòa cùng gió lạnh vang khắp sân, nhưng .

 

Ngay lúc sắp rết và mối nuốt trọn, bỗng nhớ đến thuật “Dương Hỏa Quyết” mà ông nội từng dạy.

 

khẽ niệm chú, ngón tay bùng lên một đốm lửa đỏ, chập chờn nhưng rực rỡ.

 

Tất cả rết đều dừng , dõi mắt , trong ánh mắt là sợ hãi, khuất phục và căm hận.

 

Chúng đến nhanh, rút lui còn nhanh hơn.

 

Chỉ trong nháy mắt, tất cả biến mất bức tường.

 

Bóng của ông nội thở phào.

 

Còn da , chỗ chúng cắn đều nổi lên những bọng m.á.u đỏ to tướng.

 

Ngứa đến phát rồ, ghê tởm, chỉ động là m.á.u đỏ lẫn mủ chảy .

 

9

 

“A Du, ông tìm chị của ông.”

 

Bóng của ông nội ngay bên cạnh , nhưng tiếng phát từ đó.

 

hoảng hốt quanh, nỗi sợ mơ hồ khiến da đầu tê dại liên hồi.

 

Đột nhiên, bóng của ông nội quỳ sụp xuống, hướng về chiếc quan tài trắng nhỏ mà dập đầu liên tiếp.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mieu-am-nui-quy-phu-20/chuong-3.html.]

Điều kỳ dị là cái bóng dần thu nhỏ , rạp xuống đất, hóa thành một con rết to bằng bàn tay.

 

Con rết men theo ống quần bò nhanh lên vai.

 

nghiêng đầu , suýt hét toáng lên.

 

Nó cũng một gương mặt .

 

Là gương mặt của ông nội!

 

Miệng ông nội mấp máy như đang gì đó, nhưng chẳng rõ.

 

Nóng ruột, “ông nội rết” chui thẳng tai .

 

hoảng loạn đưa tay gạt, nhưng kịp.

 

Tai đau nhói, như mũi khoan sắt xoáy .

 

cứng , nhúc nhích , chỉ cảm nhận rõ ràng con rết đang uốn lượn, bò, cắn xé trong ống tai

 

Rồi một tiếng ù vang dội lấp kín màng nhĩ, đầu nặng trĩu xuống.

 

Cổ như oằn gánh cả ngàn cân.

 

Cơ thể bỗng cử động , và cơn đau trong tai biến mất tức khắc.

 

“Được , thôi, ôm chặt quan tài! Chúng tìm miếu Thổ Địa.”

 

Giọng ông nội vang lên ngay trong tai , thì rõ mồn một.

 

cha cho cháu khỏi sân.”

 

“Ba cháu chẳng cùng chú cháu ? Khi nào nó câu đó?” – Giọng ông nội đầy cáu kỉnh.

 

Lại nữa cái cảm giác rờn rợn bám riết.

 

Cả đêm nay, thật giả lẫn lộn, rốt cuộc tin ai mới đúng.

 

“A Du, ông , ba cháu tà vật khống chế . Tuyệt đối đừng lời nó. Ở đây thêm nữa, cháu sống nổi tới sáng .”

 

Nói xong, cơ thể bỗng mất quyền kiểm soát, xoay thẳng nhà.

 

Đầu đập mạnh cây, choáng váng tối sầm, loạng choạng lao về phía chiếc quan tài.

 

“Dương Hỏa Chú, mau!” – Giọng ông nội rết trong tai gấp gáp.

 

Chỉ một tích tắc khi ngã quan tài bên trong còn t.h.i t.h.ể ông nội.

 

Chỉ con rết, há to những cái miệng đỏ lòm lao tới cắn.

 

lập tức kết ấn, niệm Dương Hỏa Chú.

 

Ngọn lửa đỏ bùng lên, thể thoát khỏi sự khống chế vô hình .

 

, chút do dự mà lao thẳng ngoài.

 

Lần , chẳng gì cản trở.

 

Cơ thể cũng còn cảm giác khó chịu.

 

10

 

chạy thật xa.

 

Từ phía đông, ánh trắng nhạt của bình minh nhuộm bầu trời.

 

lưng về phía mặt trời, rẽ sang hướng tây, men theo con đường núi quanh co.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

“Chúng cứ thế chắc tìm miếu Thổ Địa ?”

 

“Không chắc lắm.” – Giọng ông nội lạnh tanh.

 

“Hả?” – sững sờ.

 

Vậy giờ đang gì? Đi dã ngoại chắc?

 

“Nhắm mắt , cảm nhận nhịp thở của dãy núi và cả tiếng than của nó.”

 

“Đích đến chính là nơi .” – Giọng ông huyền bí, nghiêm túc.

 

bán tín bán nghi, nhắm mắt .

 

Những chuyện đêm qua hiện lên, nhưng tai chỉ còn sự tĩnh lặng.

 

Đầu càng lúc càng nặng.

 

Loading...