Ân Thái Bình dường như hiểu tâm trạng và suy nghĩ của em gái. Anh ngao ngán thở dài, bước nhanh tới mặt Ân Ái Mỹ. Trong lúc Ân Ái Mỹ đang chuẩn một đống lý lẽ để thuyết phục Ân Thái Bình cho cô một ít thời gian sửa hệ thống thì bàn tay với những ngón dài khớp xương rõ ràng của gõ một cái lên vầng trán trơn mịn của cô.
Bị gõ một cái như thế, Ân Ái Mỹ quá đau, chỉ cảm thấy sửng sốt. Cô đang trai “hành hung” ? Ủa, là “hành hung” dữ ? Hay là, cô đang trai “đánh yêu”? Bỗng nhiên trong lòng Ân Ái Mỹ hẫng một nhịp. Hình như cô cảm thấy đang hưởng thụ ở suy đoán thứ hai nhiều hơn. mà… là thật ?
Lại một nữa, Ân Thái Bình hiểu nỗi lòng của em gái. Anh trực tiếp giải đáp cho sự ngơ ngác của Ân Ái Mỹ mà nghiêm giọng trách cứ:
- Ân Ái Mỹ! Em thật sự xem và cha là nhà ? Xảy chuyện lớn như thế mà em báo gì với , còn âm thầm lặng lẽ mạo hiểm để tự giải quyết một ? Em nghĩ, nếu em xảy chuyện bất trắc gì, thì cha sẽ đau lòng như thế nào, còn sẽ áy náy đến như thế nào hả?
Ân Ái Mỹ Ân Thái Bình mắng mà ngẩn ngơ vì nghẹn ngào. Từ đến nay, cô cũng thường xuyên mắng mỏ, khinh bỉ, nhưng từng sự quan tâm như thế. Sự quan tâm và yêu thương là chân thành, Ân Ái Mỹ thể cảm nhận rõ ràng. Bởi vì quan tâm và yêu thương một nhiều và thật thì mới tức giận và đau lòng khi đó việc nguy hiểm. Còn như , cho dù Ân Ái Mỹ hãm hại đến mất thể, mất danh dự, mất luôn tự trong,… thì cô cũng nhận một sự quan tâm nào, cho dù chỉ là câu trách móc.
Nét mặt nghẹn ngào của Ân Ái Mỹ cho Ân Thái Bình mềm lòng. Giọng của dịu xuống, nhẹ nhàng hơn:
- Thôi ! Bây giờ điều quan trọng nhất là chúng cần bình tĩnh để cứu và cứu vãn hậu quả của sự việc. Em cần lo lắng. Cho dù trời sập xuống thì cũng còn hai và cha gánh cùng với em. Từ nay về đừng âm thầm chịu đựng một nữa. Bây giờ, em chỉ một , hiểu ?
Ân Ái Mỹ nghẹn ngào gật đầu. Ân Thái Bình hài lòng cũng gật đầu theo. Hai em im lặng chờ Lưu Thịnh Thế chuyển nội dung các thế giới liên quan đến hệ thống đến. Dù ai với ai câu nào nữa, nhưng hiểu , lúc Ân Ái Mỹ vẫn cảm nhận sự ấm áp và quan tâm.
Một lát , Lưu Thịnh Thế trở , mang theo nội dung của những thế giới ảo trong trò chơi . Ân Ái Mỹ và Ân Thái Bình chăm chú tìm hiểu và tìm sai sót trong những thế giới . Mãi cho đến khi giờ việc buổi sáng kết thúc, Ân Ái Mỹ mới nhận vấn đề cơ bản. Cô nghiêm nghị nêu ý kiến:
- Nguyên nhân dẫn đến trò chơi là do nhân vật trong thế giới ảo vận hành đúng với thiết lập ban đầu, đúng ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/meo-xinh-chinh-phuc-soi-ngoc-phan-1/chuong-4-nhan-vat-nao-bi-loi.html.]
Ân Thái Bình gật gù, bổ sung thêm:
- . Quan trọng là chỉ một nhân vật sai thiết lập. Mà từ lỗ hổng của nhân vật kéo thêm nhiều nhân vật khác của hoạt động đúng. Điều đó khiến cho thế giới vận hành theo quy luật sẵn , chơi sẽ thể chủ động thực hiện nhiều hành động phép, theo quy định của trò chơi.
Điều mà Ân Thái Bình nêu cũng là điều mà Ân Ái Mỹ lo lắng. Cô cau mày, trong lòng vô cùng bất an và bức bối. Việc chơi thể thực hiện những hành động theo quy định của trò chơi đúng là thể tạo một sức hấp dẫn lớn. Người chơi sẽ còn cảm thấy ràng buộc, gò bó nữa. Thậm chí, họ sẽ còn cảm giác bản là một đấng tối cao khi thể diễn biến của sự việc và phận của những nhân vật khác, quyền quyết định đổi kết cục của nhân vật.
Việc chỉ khả năng khiến cho thế giới ảo rối loạn vì các sự việc diễn đúng thiết lập. đó chỉ là vấn đề nhỏ. Bởi vì cho dù thì thế giới ảo cũng là một thế giới thu nhỏ, việc biến chuyển của con và sự việc chỉ khiến kết quả khác chứ thể thế giới đó sụp đổ .
Vấn đề nghiêm trọng và đáng sợ hơn chính là, chơi thể biến chất, tha hóa và tạo những ảnh hưởng tiêu cực chỉ cho bản họ và các nhân vật khác mà còn thể tác động tiêu cực đến thế giới thực. Ân Ái Mỹ lo lắng và bực tức hỏi:
- Rốt cuộc là nhân vật nào ?
Lưu Thịnh Thế gãi gãi đầu, ngượng ngùng trả lời:
- Đây chính là vấn đề của chúng . Bộ phận kỹ thuật thể xác định là nhân vật nào nên sửa bug cũng thể .
Ân Thái Bình xen :
- Nghĩa là bây giờ chúng chỉ cần xác định nhân vật là ai, đó đưa nhân vật đó trở với thiết lập ban đầu thì thể sửa cốt truyện, đúng ?
Lưu Thịnh Thế và Ân Ái Mỹ cùng gật đầu cùng trầm ngâm. Cách mà Ân Thái Bình đưa vốn hề sai, qua cũng khá đơn giản, nhưng thật vô cùng khó khăn và phức tạp.