Mèo Xinh Chinh Phục Sói Ngốc (Phần 1) - Chương 1. Hôm Nay Tổng Giám Đốc Không Vui

Cập nhật lúc: 2025-12-01 10:49:11
Lượt xem: 2

Hôm nay, tất cả nhân viên của tập đoàn Mê Hoặc Nhân Tâm đều cảm nhận vô cùng sâu sắc rằng Tổng giám đốc của bọn họ đang vui.

 

Tổng giám đốc của tập đoàn Mê Hoặc Nhân Tâm chính là Ân Ái Mỹ. Và quả thật, hôm nay Ân Ái Mỹ đang vui, vui, cực kỳ vui. Lý do vui của Ân Ái Mỹ khó để giải thích và giãy bày.

 

Sáng sớm hôm , Ân Ái Mỹ thức dậy trong cảm giác váng vất, đầu nặng, mắt hoa, hai bên thái dương nhức buốt. Suốt đêm qua, cô ác mộng quấn . Dù khi thức dậy, Ân Ái Mỹ thể nhớ một chút gì về nội dung của ác mộng, nhưng cô vẫn ấn tượng rằng đó là những cảnh tượng khủng khiếp, đáng sợ. Thậm chí, Ân Ái Mỹ kêu gào t.h.ả.m thiết và lóc thê lương trong những giấc mơ kinh hoàng . Sáng , Ân Ái Mỹ vô cùng buồn bực vì đôi mắt của cô mỏi nhừ và vẫn còn đọng những giọt nước mắt hoen kịp khô. Nhìn xuống chiếc gối đầu mềm mại cũng ướt đẫm một góc, Ân Ái Mỹ khó chịu khi đoán , bản đến ướt gối suốt đêm chỉ vì một giấc mơ rõ ràng.

 

Vốn dĩ dáng vẻ của Ân Ái Mỹ khiến cho khác cảm tưởng rằng cô yếu ớt và cần chở che bảo vệ. Cô quá cao, thậm chí, so với những nữ nhân viên trong công ty thì Ân Ái Mỹ còn thấp hơn một . Chẳng những thế, làn da của cô trắng ngần với mái tóc mềm mượt, cộng thêm gương mặt trái xoan thanh tú, đôi mắt to tròn luôn long lanh và đôi môi đỏ chúm chím khiến bộ dáng của Ân Ái Mỹ trông chẳng khác gì một bé mèo con ngây thơ và mềm mại.

 

Chính vì thế, trong suốt thời gian học, Ân Ái Mỹ thường xuyên trêu chọc và bắt nạt. Chỉ đến khi cô trở về cô chủ nhỏ của nhà họ Liêu, gia tộc lớn mạnh và tiếp nhận công ty của gia đình, Ân Ái Mỹ mới tạm thoát khỏi những tình cảnh khiến cô khó chịu. Dù , những ánh mắt, những hành động, và cả những lời xì xầm,… vẫn lén lút thể hiện sự thương hại, bảo vệ, xen lẫn sự khinh thường Ân Ái Mỹ vì dáng vẻ quá mềm mại ngây thơ của cô. Vì thế, Ân Ái Mỹ vẫn luôn cố gắng và cố ý bộc lộ mặt ác liệt, mạnh mẽ đến mức lạnh lùng, vô tình ngoài. Nhất là khi thể cứng cáp tự đôi chân của , Ân Ái Mỹ càng bao giờ thể hiện sự yếu đuối, cho dù là những lúc chỉ một .

 

Vậy mà đêm qua, Ân Ái Mỹ lóc chỉ vì một giấc mơ.

 

Thật mất mặt.

 

Quá sức mất mặt.

 

Ân Ái Mỹ hậm hực trừng mắt với chính trong gương và càng hậm hực thêm nhiều vì dáng vẻ phản chiếu của cô một chút tính uy h.i.ế.p nào. Lẽ nào cô đúng là một kẻ yếu ớt và yếu đuối như thế? Cho dù bề ngoài cô cố gắng tỏ mạnh mẽ thế nào nữa thì trong nội tâm của cô, và trong cả tiềm thức của cô vẫn luôn mềm yếu nên mới dễ dàng rơi nước mắt đến ?

 

Suy nghĩ đó khiến cho Ân Ái Mỹ vui một chút nào. Và khi Ân Ái Mỹ đến công ty thì sự vui của cô càng lan tỏa một cách rộng rãi.

 

Suốt buổi sáng hôm , trong công ty Mê Hoặc Nhân Tâm vang lên ngớt những tiếng kêu than t.h.ả.m thiết của đa nhân viên. Bởi vì, hôm nay Tổng giám đốc của họ đang vui, vui, vô cùng vui. Bầu khí của cả công ty trở nên vô cùng căng thẳng, nhất là ở tòa nhà trung tâm của công ty, nơi các lãnh đạo cấp cao hội họp và việc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/meo-xinh-chinh-phuc-soi-ngoc-phan-1/chuong-1-hom-nay-tong-giam-doc-khong-vui.html.]

 

Khi Ân Ái Mỹ vui thì cô đặc biệt khó khăn, đặc biệt soi mói, đưa những yêu cầu đặc biệt cao trong công việc. Thảm nhất là trưởng phòng và nhân viên của bộ phận quảng bá sản phẩm, bộ phận kỹ thuật và bộ phận thiết kế hệ thống càng Tổng giám đốc Ân Ái Mỹ đem bắt bẻ, vặn vẹo đủ đường.

 

Tại tháng lượng khách hàng mua vé xuyên tăng lên?

 

Tại tháng vẫn sản phẩm mới để thu hút khách hàng xuyên ?

 

Tại tiền thưởng thêm của khách hàng tháng xu hướng đang giảm xuống?

 

Tại tháng bảo trì hệ thống tăng lên cả về lượng lẫn thời gian?

 

Tại thế và tại thế tại thế nọ…

 

Ân Ái Mỹ quát mắng, cũng đập bàn, đá ghế. Cô chỉ lạnh mặt, lạnh giọng hỏi từng câu chậm rãi mà khiến nhân viên cảm thấy còn đáng sợ hơn đối đầu với côn đồ, tội phạm. Đại diện của cả ba phòng ban đều xám xịt mắt mũi, méo xẹo mặt mày, câm nín cúi đầu đón nhận cơn thịnh nộ của Tổng giám đốc.

 

Sau khi phát hỏa ngoài một lúc, tâm trạng của Ân Ái Mỹ mới tạm thời dịu bớt. Cô những nhân viên trung thành và đắc lực của đang cúi đầu áy náy mà trong bụng cũng thoáng chút ngượng ngùng. Ân Ái Mỹ thở dài, giọng dịu xuống một chút:

 

- Thôi . Việc là trách nhiệm chung của chúng . Mọi về phòng việc, nghĩ cách để giải quyết những vấn đề . Đến kỳ họp tới chúng sẽ tiếp tục thảo luận.

 

Các trưởng phòng len lén thở phào và vội vã rời khỏi phòng Tổng giám đốc. Chỉ trưởng phòng kỹ thuật là nấn ná , bộ dạng thôi. Ân Ái Mỹ cau mày, hỏi:

 

- Có chuyện gì , Thịnh Thế?

Loading...