Từ khi học cấp hai, nhà chuyển khỏi vùng nông thôn.
Hơn mười năm về, quê cũ đổi đến mức còn nhận nữa.
Dựa theo địa chỉ đưa, hỏi han nhiều , mới tìm căn nhà cũ kỹ .
Trên tường căn nhà đầy những vết cào – mới , cũ – chồng chất lên trông âm u đáng sợ.
Từ lúc đến đây, Bạch Gia luôn trong trạng thái căng thẳng cực độ.
nhét nó túi áo hoodie, vuốt nhẹ mấy cái để trấn an.
“Mày là con bé nhà ông Triệu ?”
Một giọng già nua, khàn khàn vang lên phía .
đầu , chút quen mắt nhưng nhớ rõ là ai.
“Quả nhiên là mày ! Trông giống mày như đúc. Cả nhà lâu quá về, cái nhà thành ổ mèo . Nếu ngăn, tụi tao đập bỏ lâu .”
Bà cụ lảm nhảm tiếp:
“Nếu còn chút lương tâm thì lo mà tự tháo dỡ . Suốt ngày tiếng mèo kêu ngớt, thành tai họa .”
Bây giờ cứ đến chữ “mèo” là rùng .
Bà vẫn dừng:
“Trời sắp tối , nếu xử lý xong việc thì mau rời . Chứ để trời tối, đám đó kéo đấy.”
“Đám đó nào?”
“Còn gì nữa, mèo chứ gì!”
Bà hừ một tiếng, tỏ thiếu kiên nhẫn:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/meo-am-chieu-tai/chuong-15.html.]
“Nhớ ký giấy xử lý nhà đấy.”
Bà cụ bỏ . lặng, căn nhà quen mà cũng lạ mặt, kìm đưa tay sờ lên những vết cào cửa.
Vết cào sâu, tích tụ qua năm tháng, thậm chí chỗ khoét thủng.
cúi qua lỗ hổng.
Ánh mắt chạm một con ngươi màu vàng kim.
Chủ nhân của đôi mắt giơ vuốt vồ qua khe cửa, giọng mang đầy thù hận:
“Meo—!!”
còn kịp phản ứng, thì ai đó kéo mạnh , ngã xuống đất.
“Sao mày cứ thích lén thế nhỉ?”
Giọng đàn ông vang lên, chút bất đắc dĩ, ông cúi xuống mặt :
“Đã hại một mà rút kinh nghiệm ?”
Ông trông ngoài sáu mươi, sạch sẽ.
Trà Đá Dịch Quán
Là đàn ông trong giấc mơ !
“Trên mày mùi xui xẻo nồng quá, đừng mày cái trò đó nữa nhé?”
Ông cụ :
“Lòng tham của con mà, đúng là…”
là gì, ông tiếp.
“Mày đến đây, là cái gì?”
---