Mệnh Hạc - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-12-13 14:38:45
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau lôi kiếp, đỉnh Vân Phong yên tĩnh đến lạ.

Không còn gió gào mây đen vần vũ. Trời xanh trải rộng, nắng rơi đều, giống như thiên đạo lưng , thèm ngoái thêm nào nữa. rõ, sự yên tĩnh là tha thứ, mà là một lặng khi phán quyết cuối cùng đưa . Thiên đạo bao giờ bỏ qua kẻ nghịch mệnh, nó chỉ đang chờ tự lộ sơ hở tiếp theo.

Ta đóng cửa sân bảy ngày.

Trong bảy ngày , một ai đến thăm. Không ai hỏi còn sống c.h.ế.t. Mệnh bàn trong cơ thể chậm rãi định, những vết nứt do lôi kiếp xé dần khép , nhưng dấu ấn thiên uy vẫn còn đó, lạnh lẽo và rõ ràng, bám sâu trong kinh mạch như một lời nhắc nhở cần cất tiếng: thoát nạn.

Ta thất bại .

Ít nhất, trong mắt thiên đạo là .

Và trong mắt những kẻ khác, điều đó còn hiển nhiên hơn nhiều.

Tin đồn lan nhanh hơn gió núi. Người nghịch mệnh, theo tà lộ. Nói rằng cố chấp đến mức kéo cả linh cầm bên cạnh thiên kiếp. Nói rằng Vân Dực vì mà tổn hại căn cơ, nếu Tần Y Dao kịp thời nhắc nhở, hậu quả e rằng chỉ dừng ở một lôi kiếp dang dở.

Không ai hỏi đúng sai.

Bởi vì một kẻ vượt qua thiên kiếp, vốn thiên đạo định tội từ . Mọi lời biện giải lúc đều trở nên thừa thãi, thậm chí còn xem là ngụy biện.

Tần Y Dao tinh tế.

Nàng thêm thắt, bịa đặt. Nàng chỉ lựa chọn những mảnh sự thật lợi nhất, đặt chúng đúng chỗ, đúng thời điểm. Không cần chứng minh sai, chỉ cần khiến tin rằng nguy hiểm. Mà một kẻ nguy hiểm thì dù gì, cũng là cái cớ hảo để xa lánh.

Ngày thứ tám, Vân Dực rời khỏi đỉnh Vân Phong.

Hắn đến gặp , cũng để một lời nhắn. Hắn xin chuyển sang trướng trưởng lão khác, lấy cớ căn cơ bất , cần tĩnh dưỡng. , chỉ là rời xa , rời xa càng nhanh càng , như thể chỉ cần chậm thêm một bước, sẽ kéo bóng tối của .

Ta ngăn.

Có những , chỉ cần cho họ một lý do hợp lý, họ sẽ tự rút lui gọn gàng.

Nửa tháng , gặp trong đại điện phân phát tài nguyên.

Hắn gầy trông thấy, khí tức còn định, tu vi d.a.o động rõ rệt, là dấu vết của lôi kiếp vẫn còn tan hết. khi cạnh Tần Y Dao, vẫn cố giữ dáng vẻ thẳng lưng, sống lưng thẳng đến mức phần gượng gạo, như thể chỉ cần cúi đầu, vẫn thể tự nhủ rằng sai.

Ánh mắt lướt qua nhanh.

Không hằn học, cũng hối hận, mà là một loại né tránh kín đáo, thứ cảm xúc chỉ xuất hiện khi một chọn bỏ rơi ân nhân , nhưng thừa nhận rằng sự lựa chọn mang theo ích kỷ.

Tần Y Dao thì chủ động hơn.

Nàng tiến lên hành lễ, động tác chuẩn mực đến mức tìm một sơ hở nào. Giọng dịu dàng, mềm mại, như thể mang theo sự quan tâm chân thành:

“Đại sư tỷ, tỷ định hơn .”

Ta nàng, gật đầu nhẹ.

“Chưa c.h.ế.t.”

Không khí thoáng khựng .

Nàng sững một nhịp nhỏ, mỉm , như thể bất đắc dĩ sự lạnh lùng của :

“Vậy thì . Mấy hôm nay Vân sư vẫn luôn tự trách, rằng nếu mạnh mẽ hơn một chút, lẽ giúp tỷ nhiều hơn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/menh-hac/chuong-3.html.]

Một câu , đặt Vân Dực vị trí lòng, đồng thời nhắc rằng là kẻ cần “giúp đỡ”. Ta là yếu thế, gây phiền phức, khiến kẻ khác chịu tổn hại.

Ta sang Vân Dực.

“Ngươi cũng nghĩ ?”

Hắn im lặng một lúc lâu hơn tưởng, mới đáp, giọng thấp:

“Ta chỉ thêm liên lụy.”

Ta hiểu, sai, nhưng cũng từng đúng. Hắn chọn ở nơi an nhất, nơi bản cần chịu trách nhiệm với bất kỳ ai. Đó là ác, mà là ích kỷ bao bọc trong lý trí.

Ta gật đầu.

“Yên tâm. Từ nay về , sẽ cần ngươi nữa.”

Hắn sững .

Có những lúc, oán hận còn dễ chịu hơn việc loại khỏi ván cờ. Ít nhất, oán hận chứng minh rằng vẫn còn vị trí trong lựa chọn của . Còn bây giờ, gạt ngoài.

Tần Y Dao khẽ nắm lấy tay , như một hành động vô thức. Ánh mắt nàng , cuối cùng cũng giấu địch ý - đó là ánh của kẻ thắng một hiệp, nhưng vẫn dám thả lỏng, bởi nàng , thật sự ngã xuống.

Sau đó, thứ diễn đúng như dự đoán.

Tài nguyên của cắt giảm. Đệ t.ử bắt đầu tránh né, gặp thì hành lễ cho , vội vàng rời . Trưởng lão khuyên nên bế quan, nên tiếp tục “mạo hiểm”, như thể chỉ cần còn sống là một may mắn.

Ta đều nhận.

Ta biện minh, phản bác, cũng tỏ bất mãn. Bởi vì hiểu rõ, thiên đạo thích nhất là những kẻ tưởng rằng kiểm soát cục diện. Nó để họ an tâm, lơ là, mới giáng xuống đòn cuối cùng.

Đêm đó, khi đang điều tức, kết giới khẽ rung.

Một đạo ý niệm lạnh lẽo vang lên trong thức hải, mang giọng , cảm xúc, chỉ là sự tồn tại thuần túy của thiên đạo:

“Thiên kiếp kết. Ngươi còn một cuối.”

Ta mở mắt, lên bầu trời đêm mây.

Một cuối.

Ta khẽ .

Ba năm bố cục, một thất bại, đổi lấy một cơ hội cuối cùng - đủ .

Ta hiểu thiên đạo gì.

Cũng hiểu con , khi lựa chọn sinh tử, sẽ chọn lệch nửa bước.

Lần , sẽ để bất kỳ quân cờ nào ảnh hưởng đến đại cục nữa.

Hoặc thắng ,

hoặc cùng thiên đạo… khép tất cả.

 

Loading...