Mệnh Hạc - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-12-13 14:12:55
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau ngày hóa hình, Vân Dực bắt đầu bằng một ánh mắt khác.

Không còn là sự tin cậy vô điều kiện của một linh cầm cứu mạng, cũng còn là ánh dựa dẫm của kẻ từng giữa ranh giới sinh tử. Thay đó là một loại ánh mắt cân nhắc kín đáo, dè chừng đủ, thậm chí còn mang theo một chút phòng mà chính cũng nhận . Hắn bắt đầu quan sát nhiều hơn , để cận, mà để phán đoán.

Hắn để ý từng hao tổn linh lực vì , từng đổi linh thạch lấy dược, từng trong tông môn nhạo vì “nuôi một con hạc báo ân”. Ban đầu, những điều khiến chút áy náy, nhưng nhanh, cảm giác áy náy thế bằng một suy nghĩ thuận tiện hơn, dễ chịu hơn, rằng tất cả những việc đều xuất phát từ tình cảm cá nhân.

Hắn kết luận rằng: yêu .

Ta từng điều đó. cũng từng phủ nhận.

Sự im lặng , trong mắt , là kín đáo, mà là ngầm thừa nhận. Và một khi tin như , bắt đầu cảm thấy nặng nề. Bởi vì thích, từ đầu đến cuối, vẫn luôn là Tần Y Dao. So với nàng, ở đỉnh Vân Phong quanh năm gió lạnh, luôn mang theo khí tức lôi kiếp và t.ử khí tan, càng càng giống một con đường tương lai.

Tần Y Dao xuất hiện đúng lúc sự nặng nề đủ khiến trốn tránh.

Nàng tranh giành, cũng vội vàng thể hiện điều gì, chỉ ở vị trí đủ, để khiến Vân Dực cảm thấy nhẹ nhõm. Ở bên nàng, cần mang ơn, nghĩ xem nên trả giá thế nào, cũng cần lo lắng bản kéo một con đường mờ mịt, đầy nguy hiểm . Nàng giống như một bờ cạn an , nơi thể đ.á.n.h đổi.

Một ngày nọ, nàng theo lên đỉnh Vân Phong, lấy cớ đưa đan dược. Khi thấy trận pháp dày đặc quanh sân , nàng dừng lâu. Ánh mắt lướt qua những đường linh văn phức tạp, khẽ thở dài, giọng nhẹ như gió:

“Đại sư tỷ thật là cố chấp. Tu hành đến mức , vẫn cứ nghịch mệnh.”

Câu hề mang ác ý rõ ràng, hề trực tiếp chỉ trích, nhưng cắm rễ sâu trong lòng . Nàng trực tiếp chỉ trích , mà chỉ khiến Vân Dực bắt đầu tự hỏi: nếu tiếp tục ở gần một kẻ nghịch mệnh như , liệu an ?

Từ đó, trong lòng xuất hiện một nghi ngờ mơ hồ. Ban đầu nhỏ, nhỏ đến mức còn tự trách đa tâm. nghi ngờ một khi nảy mầm, thì chỉ cần một chút nước là đủ lớn lên. Hắn bắt đầu nghĩ: nếu tiếp tục ở gần , liệu kéo thiên kiếp của ?

Khi đến hỏi về đại kiếp, ánh mắt còn thuần túy như .

“Lần nguy hiểm ?” hỏi, giọng chút đè nén.

Ta , che giấu, gật đầu: “Có thể c.h.ế.t.”

Câu trả lời khiến im lặng lâu. Hắn hỏi ngay phương án, chỉ đó, ánh mắt d.a.o động, như thể đang tự đấu tranh với chính . Trong khoảnh khắc , nghĩ đến việc sẽ nếu thất bại, mà nghĩ đến một khả năng khác, nếu c.h.ế.t, liệu liên lụy ?

Một lúc , mới hỏi tiếp, giọng thấp hơn: “Có cách nào khác ?”

Ta , chậm rãi đáp: “Có. tự nguyện.”

Hai chữ như một mồi lửa nhỏ, khiến ánh mắt sáng lên. Hắn hỏi thêm, đào sâu, nhưng từ giây phút đó, trong lòng bắt đầu tính toán. Hắn nghĩ đến việc thể giúp, nhưng chỉ giúp đủ. Nghĩ đến việc thể trả ân, nhưng trả bằng tất cả.

Tối hôm đó, Tần Y Dao chờ hành lang. Nàng khuyên giúp , cũng ngăn cản rời xa. Nàng chỉ khẽ, như thể lo lắng :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/menh-hac/chuong-2.html.]

“Vân sư , , nhưng cũng nên c.h.ế.t cho kẻ khác. Nhất là khi chắc thanh sạch.”

Câu hề vu oan, nhưng đủ để khiến thể tiếp tục tin tưởng trọn vẹn.

Đêm đại kiếp, đến tìm , sắc mặt căng thẳng nhưng quyết định.

“Ta thể gánh một phần,” , giọng bình tĩnh hơn chính tưởng, “chỉ một phần thôi.”

Ta , trong lòng rõ ràng. Hắn đến vì áp lực tình cảm dành cho , cũng vì ân tình nay, mà là vì mang tiếng vô ân, cũng mất Tần Y Dao. Hắn giữ tất cả, nên chọn cách trả giá ít nhất.

Ta gật đầu. “Được.”

Chính chữ “, khiến tin rằng đang một việc cao thượng.

Ngày lôi kiếp đến, ở ngoài trận pháp, nhưng đúng vị trí chỉ, mà lệch hẳn nửa bước. Nửa bước là do dự, là nghi ngờ, là kết quả của những lời thì thầm ngừng vang lên trong đầu .

Lôi quang giáng xuống, thiên uy tràn ngập. Ta cố ý để mệnh tuyến lộ , để thiên đạo thấy “lỗ hổng”. sai vị trí, thiên kiếp thể chuyển , mà hai phần.

Một nửa đ.á.n.h lên , một nửa phản ngược về .

Máu trào từ cổ họng, trận pháp vỡ vụn. Ta đầu tiên cảm nhận đau đớn thực sự kể từ khi bước lên con đường . Vân Dực quỳ sụp xuống đất, linh căn chấn động dữ dội. Hắn c.h.ế.t, nhưng tu vi gần như mất một nửa.

Hắn ngẩng đầu , ánh mắt sợ hãi phẫn nộ.

“Ngươi định để gánh vận kiếp thật,” khàn khàn.

Ta lau máu, giọng bình thản: “Ngươi tự nguyện, nhưng đủ quyết tâm. Thiên đạo nhận nửa vời.”

Tần Y Dao lúc mới chạy tới, đỡ lấy , nước mắt rơi lã chã.

“Vân sư , may mà … nếu thì…”

Câu nhẹ nhàng nhưng dứt khoát, chặt đứt tất cả đường lui mà định sẵn.

Thiên kiếp tan . Ta c.h.ế.t, nhưng cũng đạt mục đích. Kế hoạch ba năm phá vỡ bởi vài câu rỉ tai của một ngoài.

Ta hai rời , trong lòng giận dữ, chỉ tỉnh táo.

Khi một con cờ tự cho ngoài cuộc bước , thì ván cờ … mới thật sự bắt đầu.

 

 

Loading...