Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mẹ tôi mang nặng tư tưởng trọng nam khinh nữ - 20

Cập nhật lúc: 2025-06-05 09:51:16
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dương Thiến Nghi thì cũng chẳng phải là dạng vừa đâu, cô ta bĩu môi cười nhạo một cách khinh bỉ: "Không phải là người cùng một nhà thì chẳng bao giờ vào chung một cửa được đâu! Mẹ chồng này, cả cái nhà của bà chẳng có lấy một ai ra hồn cả, đã nát thì nát đến tận gốc rồi, cũng chỉ có tôi đây mới xứng đáng với cái nhà của bà mà thôi!"

Chu Diên không tài nào quản nổi người vợ của mình nên cũng đành mặc kệ luôn, ngày ngày chỉ biết lao đầu vào những cuộc ăn chơi trác táng, cờ b.ạ.c đỏ đen.

Nó muốn dùng cách đó để ép cho Dương Thiến Nghi phải tự mình bỏ đi.

Dương Thiến Nghi thật sự không thể nào chịu đựng nổi nữa, cuối cùng đành phải bỏ lại đứa con với gã thanh niên tóc vàng kia rồi chạy trốn mất dạng.

Nhưng Chu Diên cũng không tài nào dứt ra được khỏi những trò ăn chơi, cờ b.ạ.c đó, toàn bộ tiền bạc trong nhà đều đã bị nó tiêu xài cho sạch sẽ.

Khâu Xuân Mai và Chu Minh Nghĩa hoàn toàn hết cách, cuối cùng đành phải bất đắc dĩ ra ngoài đường bán hàng rong để kiếm sống qua ngày.

Có một lần, tôi trở về nhà để dẫn mẹ nuôi đi dạo phố, tình cờ bắt gặp Khâu Xuân Mai đang đứng co ro trong cơn gió lạnh buốt giá, vừa liên tục xoa hai bàn tay vào nhau để hà hơi cho ấm, vừa cố gắng bán những xiên que chiên.

Mẹ nuôi tôi kể lại cho tôi nghe câu chuyện về gia đình họ, trong giọng nói không giấu được sự cảm thán, xót xa.

"Tất cả cũng chỉ là do báo ứng mà thôi." Tôi nhẹ nhàng cất lời an ủi mẹ.

Vài năm sau đó, tôi kết hôn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/me-toi-mang-nang-tu-tuong-trong-nam-khinh-nu/20.html.]

Vì công việc thường xuyên bận rộn, nên tôi đành phải gửi con cho bố mẹ nuôi chăm sóc giúp.

Ban đầu, tôi cũng lo lắng rằng họ sẽ phải vất vả nhiều nên đã thuê thêm một người giúp việc, nhưng kết quả là bố mẹ nuôi của tôi lại tự mình giành hết việc chăm sóc cháu, không để cho người giúp việc phải đụng tay vào bất cứ việc gì.

Mỗi ngày, họ đều vui vẻ, hạnh phúc bế đứa cháu gái nhỏ đi dạo khắp đầu làng cuối xóm.

Hễ gặp bất cứ ai, họ cũng đều không quên khoe khoang một cách đầy tự hào: "Đây là cháu gái của tôi đấy nhé, con bé nó mang họ của tôi đấy!"

Mẹ nuôi tôi nói: "Nhiễm Nhiễm à, cảm ơn con rất nhiều vì đã tin tưởng giao con bé cho chúng ta chăm sóc, cảm ơn con đã không chê bai chúng ta già cả, yếu đuối."

Tôi thực sự không hề biết rằng trong lòng bố mẹ nuôi của mình lại có những suy nghĩ như vậy.

Tôi cứ luôn lo lắng rằng mình sẽ làm phiền đến họ, sợ rằng họ sẽ phải vất vả nhiều.

Bố nuôi tôi nói: "Con gái à, bố mẹ còn sợ rằng con sẽ lo lắng chúng ta chăm sóc cháu không được tốt nữa kìa. 

Con cứ yên tâm nhé, chúng ta nhất định sẽ chăm sóc cho cháu thật tốt!"

Có một lần tôi trở về nhà để lấy sổ hộ khẩu, họ còn tưởng rằng tôi định sẽ mang đứa cháu gái đi mất.

"Con định sẽ chuyển hộ khẩu của con bé từ trên Bắc Kinh về đây ạ, sau này khi cháu nó lớn lên thì phiền bố mẹ để mắt đến chuyện học hành của cháu gái giúp con nhé!"

"Hả? Bỏ đi hộ khẩu ở Bắc Kinh thì không tốt cho tương lai của con bé đâu con ơi!"

Loading...