MÊ THOẠI BẢN NHƯNG YÊU EM - 6 - 8
Cập nhật lúc: 2024-07-19 10:04:12
Lượt xem: 112
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
6.
Mấy hành vi lung tung của Ma Vương thật sự bình thường tí nào.
Ta đến Ma cung tới ba tháng, hết trật chân, xoay đau cả não, giờ đè gãy xương.
Ta lựa chọn tố khổ với chị em là hồ yêu bảy đuôi của .
Chúng yêu đều tò mò với Ma Vương, cả đám tụ hết cùng kể khổ.
Chờ kể xong, bọn họ hiếm khi im lặng hồi lâu hàng loạt, đó bắt đầu mồm năm miệng mười thảo luận.
Cuối cùng tới một kết luận cũng ít bất , Ma Vương đang theo đuổi .
Ta...
Hẳn là còn , đang bổ phế* ở đây mà.
*Ý là xong hốt quá ho sù sù, nhưng vì bổ phế nên thôi ho nữa :)).
“Đừng lung tung, nhất định là bệnh gì đó nghiêm trọng.”
Cứ tiếp tục như , nghĩ mua cho một cái bảo hiểm thể phòng chuyện ngoài ý thôi.
Người chị em Thất Thất khẳng định dứt khoát: “Căn cứ theo kinh nghiệm của hồ yêu chúng , thích ngươi.”
Ta...
“Không thì ngươi câm nín .”
Cuộc trò chuyện càng ngày càng bất bình thường.
Thất Thất thấy tin, sốt hết cả ruột.
“Riêng hiểu nam nhân , hồ yêu chúng nhận thứ hai thì yêu nào dám xưng thứ nhất.”
“Nếu ngươi tin, thì theo .”
Thất Thất đưa cho một quyển hướng dẫn kiểm tra tình cảm.
Ta hoài nghi, nàng thấy mỉa mai nàng nên chơi chớt đây mà.
Ngay cái đầu tiên nè, giả bộ đau chân để Ma Vương cởi tất ngâm chân cho .
Lại còn lấy cớ mới trật chân, bảo xoa bóp, nắn xương cho ?
Ta cảm thấy nếu như thật thì thứ ngâm chắc sẽ là cái đầu của .
“Thất Thất , tục ngữ , mạng chỉ một thôi. Ta vất vả lắm mới tu thành , định nghĩ quẩn !”
“Ài ôi, thề danh nghĩa bà nội Đát Kỷ nhà , chắc chắn nguy hiểm , ngươi cứ yên tâm to gan mà thử.”
“Vậy thử nhé?”
đừng thử xong cái là lên tiên luôn nhé, một nho nhỏ chắp tay ngực, thầm cầu nguyện trong lòng.
Bước cung điện, thấy Ma Vương đang loay hoay với một đĩa linh quả.
Xếp chúng nó thành một cái vòng giống hình quả đào.
Trông vẻ là ăn đào.
Nhìn thấy , đưa đĩa trái cây qua.
“Nghe nàng thích ăn cỏ, chỗ trái cây cho nàng đó.”
“Cho ?”
Trong lòng nghĩ đến chuyện thử , vô thức nhận lấy, còn cầm một quả lên bắt đầu ăn.
“Sao, ngon ?”
“Chân đau.”
“Chua*? Loại hồng chỉ vị chát với ngọt thôi chứ, chua?”
*Trong tiếng Trung, 酸 nhiều nghĩa, chỉ đau mỏi, chỉ vị chua.
Hắn do dự cầm một quả lên, cắn một miếng: “Tuyết Nguyệt, quả ngọt, nàng ăn quả .”
Ta quả hồng cắn tay.
Quả thì đúng là chua nhưng tin lời thật.
Ta chợt cảm thấy nếu thử thật thì chắc cũng tạ thế .
“Chân đau, tại trật chân vẫn khỏi hẳn ...”
Ta còn hết câu, cũng kịp thể hiện một biểu cảm phù hợp thì căng thẳng bế lên vương tọa của .
Cởi giày của , cẩn thận xoa nắn khớp xương mấy cái.
“Tuyết Nguyệt, chân nàng nội thương, cho vu y tới kiểm tra cho nàng nhé.”
Tất nhiên là , giả bộ mà.
“Ừm, hỏi vu y , chăm ngâm chân.”
Vừa dứt lời, móc từ trong tay áo một cái thùng ngâm chân.
Sau đó dùng pháp thuật dẫn nước Ma cung tới.
Tiếp theo, khuấy nước trong thùng lên, lập tức nóng bốc lên.
Cuối cùng cởi tất của , cho hai chân thùng ngâm.
“Nhiệt độ nước thế nào, nóng lắm ?”
Động tác lưu loát, dùng thuật ngữ chuyên nghiệp, trong một thoáng cảm tưởng như đang ở quán xoa bóp chân.
Hơn nữa còn đang là khách quý siêu cấp cầm thẻ nạp tiền cả năm.
Chân nóng quá nhưng gương mặt chợt đỏ bừng.
là Ma Vương lạ lắm.
7.
Mục kiểm tra thứ hai Thất Thất cho là...
Cố gắng chuyện vui vẻ với khác giới mặt .
Khác giới thì nhiều, nguyên cái Ma cung đều là khác giới cả, đúng một là nữ.
Vì mấy hành động lúc của , cảm thấy khi sẽ tìm tới để thử.
Sau khi hóng m.ô.n.g ngựa tinh thương đang giường dậy nổi, liền kéo Ma Vương cùng tới thăm .
Ma Vương kéo , miệng còn lẩm bẩm: “Thăm gì, đáng đời, đều tại mấy cái chủ ý ngu ngốc của , còn gì mà nên bắt đầu từ sinh hoạt, chó má.”
“Có quan hệ với như từ bao giờ chứ, rõ ràng canh kỹ lắm mà.”
Trên đường , ngó thấy sắc mặt càng ngày càng đen.
Trong sách thử nghiệm phân tích, nếu thích, thể sắc mặt sẽ đổi, thể sẽ giận dỗi, cũng thể sẽ tìm khác giới gây phiền phức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/me-thoai-ban-nhung-yeu-em/6-8.html.]
Ta cái mặt thối của chăm chú, giải thích: “Chỉ là thăm đồng nghiệp thương thôi mà, đây là đạo lý đối nhân xử thế đó.”
Hắn cam lòng : “Có bản tôn ở đây, nàng gì thì , cần câu nệ lễ tiết.
Tim mất chế đập dồn dập, khóe miệng cũng nhịn nhoẻn lên.
Ta câu của chọt đúng chỗ .
Đến nơi, m.ô.n.g ngựa tinh thương còn nặng hơn cả .
Từ đầu tới chân bó thành cái xác ướp trắng toát.
Ta giật : “Ngươi như là xương gãy vụn thành bột hết ?
Mông ngựa tinh khó khăn đầu, khi thấy và Ma Vương, trong như mở chốt run , run bần bật.
“Không cẩn thận... ngã, dám phiền Tuyết Nguyệt tiên tử đích tới thăm, chỗ chiêu đãi ngài, ngài về .”
Này chắc ngã từ vách đá xuống mới ngã thành như !
Ta thấy đúng là quá đáng thương, thế là cũng quên luôn sự chê của cho .
“Ừm, ngươi thương nặng như mời vu y tới khám ? Uống thuốc thế nào? Có cần cho ngươi ăn ?”
Trời xanh chứng giám, chỉ một lòng quan tâm tới đồng nghiệp đang ốm bệnh, hề nghĩ tới chuyện thử thiếc gì đó.
Ma Vương , lặng lẽ thò chân , đụng đụng chân giường.
Ta chỉ thấy một tiếng rầm rầm, vụn gỗ b.ắ.n tung tóe, giường của m.ô.n.g ngựa tinh tự nhiên sập thành một đống vụn.
Hắn đống đổ nát, m.á.u từ m.ô.n.g chầm chậm chảy , chắc là mảnh vụn đ.â.m .
“Tuyết Nguyệt tiên tử , ngài mau nhanh , nếu ngài còn , cái mạng của chấm dứt tại đây mất!”
Mông ngựa tinh rên rẩm, giơ hai cái tay quấn thành bánh chưng ủi ủi .
Ma Vương nhấc chân lên, đạp một cái: “Ai cho ngươi lá gan đuổi nàng ?”
Máu m.ô.n.g mông ngựa tinh chảy càng nhanh hơn.
“Không dám dám, tôn thượng minh giám, cho tiểu nhân mười lá gan tiểu nhân cũng dám ạ.”
Hắn gào thảm thương, nghĩ tới vết thương mới chồng vết thương cũ càng thêm đớn đau.
Ta vội vàng ngăn : “Chúng về , chân... Chân thấy đau , chúng về ngâm chân .”
Dưới tình thế cấp bách, lý do của đúng là sứt sẹo khó tin.
Ma Vương chẳng nhận chút nào, trực tiếp bế lên.
Mông ngựa tinh sững , vô thức giơ cánh tay bó thành bánh chưng lên cho miệng cắn, đó ngoác mồm gào .
Ta vùi mặt trong lòng Ma Vương, dọc đường ôm về, thấy bao nhiêu tiếng trật khớp hàm.
8.
“Thất Thất, hình như ngươi đúng .”
Ta thấy trong phù truyền tin vang lên tiếng hít sâu của một đám , trông vẻ cũng nhiều yêu ưa buôn chuyện đang hóng hớt cùng.
Ta kể từng chuyện một cho nàng , đó là một cuộc thảo luận trôi qua.
Thất Thất : “Ta cảm thấy chuyện của ngươi chỉ đơn giản là thích, mà là yêu. Ma Vương yêu ngươi !”
“Ta cảm thấy chuyện ...” Là thể.
Còn hết câu, Thất Thất cướp lời: “Ta cần ngươi cảm thấy, cần cảm thấy.”
Nàng ngang ngược ngắt lời , thái độ ăn chắc trăm phần trăm khiến cũng tin nàng .
Tin cái rắm , lố thôi chứ.
Thích là niềm vui khi chợt thấy, là sự rung động trong một tích tắc khi pháo hoa nở rộ.
Mà yêu, là trải qua đổi, khó khăn cũng phai mờ.
Là khi cả hai đều bộc lộ khía cạnh tồi tệ nhất, chật vật nhất của , vẫn trong lòng, vẫn trân trọng, chữa lành tổn thương.
Giữa và Ma Vương, chỉ giống như trông thấy một đóa hoa giữa Ma giới âm u, vì mới lạ nên mới hái về.
Chúng từng trải qua chuyện gì cùng , thể là yêu?
“Có ngươi tin đúng ? Ta thề danh nghĩa bà nội Đát Kỷ của .”
Thấy im lặng, Thất Thất lôi bà nội của nàng : “Ta còn một mục thử thứ ba nữa cơ mà, thử cái đấy là ngay rốt cuộc yêu ngươi .”
“Hay thôi đừng thử nữa.”
Tui là Tree, chúc mọi người đọc truyện vô tri, hí hí~
“Chuẩn thôi.”
“Ta bảo thử mà!”
“Được , đêm nay sẽ tìm một sát thủ, lẩn Ma cung, ám sát ngươi ngay mặt Ma Vương, tới lúc đó để xem tình nguyện đỡ đao ngươi .”
“Nếu như chịu đỡ, rõ ràng tình cảm của dành cho ngươi vượt qua giới hạn sinh tử, chắc chắn là yêu lối về.”
Thất Thất phân tích đạo lý rành rọt, nàng vội vàng ngắt liên lạc, cho cơ hội từ chối hai.
Chắc là nàng tìm sát thủ .
Ta bắt đầu bồn chồn lo lắng, dù đây cũng bài kiểm tra bình thường, đao kiếm mắt, nhỡ đ.â.m nhầm thì ?
Ta, vội vàng mặc giáp mỏng dệt bằng tơ vàng , thì thấy tiếng gõ cửa của Ma Vương bên ngoài: “Tuyết Nguyệt, giường của hỏng , hôm nay thể ở phòng nàng một đêm ?”
Ta... Đây là tự ngươi đưa tới cửa đấy nhé, đừng trách nha.
Ta mở cửa, bắt gặp đang mặc áo ngủ màu trắng, hổ e thẹn, đung đưa, uốn éo như cái bánh quẩy.
Sau khi cho , trưng vẻ mặt như ý nhưng nửa mừng nửa lo, vui vẻ nửa khắc lầm lầm lì lì.
“Có ai phòng nàng ở nàng cũng cho ?”
“Tuyết Nguyệt, ai cũng quân tử như , từ giờ về nàng chỉ cho thôi, cho khác .”
“Nàng yên tâm, chúng còn tổ chức đại hôn, sẽ ngủ bên cạnh động đậy.”
Ta gật đầu qua loa, dùng tấm lòng yêu mến thiểu năng với : “Được , chỉ cho ngài thôi, ngủ , ngài ngủ .”
Cuối cùng cũng hài lòng, lăn lộn bò trườn lên giường.
Tìm một vị trí hài lòng, vén một góc chăn lên vỗ vỗ, hiệu cho lên giường.
Ta ôm một bầu tâm sự xuống, lọt tầm mắt là khóe miệng ngoắc sắp tới mang tai của Ma Vương khiến bầu khí giữa đêm càng thêm kinh dị.
Ta cứ nghĩ rằng sẽ ngủ .
Dù đang bên cạnh cũng là Ma Vương ai đoán tiếp theo hành động gì khác .
Trong bóng đêm vô tận, khi nào sát thủ mới lẻn đây, khi nào sẽ đ.â.m nhầm ?
khi ngả đầu chiếc gối mềm mại, cảm giác an tâm khó hiểu bỗng ùa tới khiến nhanh chóng chìm mộng .
Trong mộng, Đại Ma vương hề u ám âm trầm như bây giờ mà là một thư sinh với mái tóc bồng bềnh cột , trông ôn hòa mà hăng hái.
Trong mộng, là một con thỏ, rúc bên gối đầu của , đôi tay vòng quanh , trông như đang bảo vệ.