MÊ THOẠI BẢN NHƯNG YÊU EM - 3 - 5

Cập nhật lúc: 2024-07-19 10:03:33
Lượt xem: 135

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

3.

 

Lần m.ô.n.g ngựa tinh dâng lên nhiều thoại bản hơn.

 

Ta thấy Ma Vương chăm chú bèn nhón hai quyển lưng trộm.

 

Trong sách, mỗi nữ tử gặp nạn luôn thiếu hiệp áo trắng từ trời giáng xuống.

 

Lúc , tất nhiên nữ tử sẽ gì cũng ngã, đó thiếu hiệp ôm lấy eo nàng đều đều đều.

 

Sau khi trải qua trời đất cuồng, ánh mắt chạm , tất nhiên sẽ nảy sinh tình cảm.

 

Tình tiết cũ rích, tục!

 

Ta lén trả sách chỗ cũ.

 

Ánh mắt về phía Ma Vương mang theo sự đồng cảm yêu thương cho thiểu năng trí tuệ.

 

Sách phần lớn là cho mấy thiếu nữ mơ mộng tình yêu ở nhân gian .

 

Ma Vương say ngủ trăm năm, chẳng lẽ khi tỉnh xuất hiện chướng ngại nhận thức về giới tính của .

 

Lần , nghiên cứu tập trung, suốt nửa tháng ngủ nghỉ.

 

Cuối cùng cũng hết sách, trưng khuôn mặt tràn trề tự tin với :

 

“Thỏ con, nàng tới Ma giới cũng lâu, chắc cũng nhớ quê vô cùng, cho nàng ba ngày nghỉ, về thăm quê .”

 

Ta cảm động lắm lắm, mặc dù Ma Vương thiểu năng nhưng vẫn còn đáng tin chán.

 

Ta ôm tay nải chậm rãi về quê.

 

Thân là một con thỏ phàm ở nhân gian, thich ăn cỏ.

 

Sau khi Yêu giới phát hiện yêu khí liền đưa về, ngày ngày cho ăn linh quả.

 

Vì ghi nhớ ân tình của Yêu giới nên mới tới Ma cung mong thể gì đó cho Yêu tộc.

 

Đi nửa đường, một còn hổ vằn hung dữ từ nhảy .

 

Ban đầu tưởng rằng đây chỉ là một con thú bình thường, đang định dùng phép ẩn khỏi.

 

Thì hai mắt con hổ lóe sáng, phá tan thuật ẩn của .

 

nếu là Yêu tộc thì sẽ Thiên đạo ràng buộc, sát sinh ăn thịt.

 

Còn con hổ là lộ vẻ mặt hung dữ với , cong lên tư thế chuẩn săn.

 

Ta thầm , đang định đầu chạy thì một cục đá từ xa bay tới đập đùi .

 

Ta vững, lúc sắp té ngã, Ma Vương từ bay .

 

Đưa tay ôm lấy eo , đỡ dậy, còn đang định buông tay thì theo lực ngã của bắt đầu xoay tròn.

 

Sau khi xoay đủ bảy bảy bốn mươi chín vòng.

 

Hắn hai mắt chằm chằm, cái gì trong mắt .

 

Chắc là thấy gì , vì lúc xoay đến vòng thứ ba mươi, trong mắt chỉ còn một ông sáng hai ông sáng thôi.

 

Sau đó, nghiêng đầu, bất tỉnh nhân sự.

 

Tới khi tỉnh , thì hai chúng về tới Ma cung.

 

Hắn cầm tay , ngủ bên giường.

 

Hàng mi dài đổ bóng sống mũi, tựa như cánh bướm chập chùng rung động, dường như trong mơ cũng đang bất an.

 

Mặc dù cứu quá tay nhưng ngờ cũng là quan tâm đến thuộc hạ.

 

Ta thấy cảm động.

 

Quay đầu thấy m.ô.n.g ngựa tinh đầu quấn băng vải, một cánh tay dùng vải trắng treo ngực.

 

Hắn khập khiễng lết qua, trông thảm lắm.

 

Mặc dù ghét cái tính nịnh chảy nhớt của nhưng âu cũng là đồng nghiệp, ngoài mặt vẫn quan tâm cho một tí.

 

“Mông ngựa tinh, ngươi thế?”

 

Bà thỏ bảo gọi biệt danh của đồng nghiệp sẽ giúp tăng cảm giác thiết.

 

Ta đây là đang áp dụng lý thuyết.

 

Mông ngựa tinh trợn trắng mắt, ánh mắt liêng liếc qua Ma Vương bên giường, run rẩy đáp: “Bất cẩn nên ngã.”

 

“Uầy, ngươi ngã diện thế, siêu thật đấy.”

 

Bà thỏ dạy , khen đúng lúc sẽ thiện cảm của khác.

 

Lồng n.g.ự.c m.ô.n.g ngựa tinh lên xuống, nhịn , kéo bao tải đằng giơ lên.

 

“Tuyết Nguyệt cô nương, đây là sách tôn thượng yêu cầu, đây.”

 

Hắn vứt bao tải , cứ như quỷ đuổi theo .

 

Ma Vương nheo mắt tỉnh , thấy bóng lưng chạy trối chớt của m.ô.n.g ngựa tinh.

 

“Kia là m.ô.n.g ngựa tinh? Chạy nhanh thế.”

 

Hắn lẩm bẩm , khi thấy bao tải sách thì hai mắt tròn xoe.

 

Sự vui vẻ toát thể thấy bằng mắt thường.

 

Hắn thoáng qua đang dựa giường, chột với : “Vu y nàng sợ hãi quá độ, chấn động não nhẹ nên thời gian cần gì hết.”

 

“Bản tôn bế quan, nàng cứ dưỡng bệnh cho khỏe .”

 

Dứt lời, kéo bao tải luôn.

 

Sợ hãi quá độ dẫn đến chấn động não? Mà, bế quan thoại bản?

 

Ta cúi nhặt một quyển sách rơi từ chỗ bục bao tải . Bằng chứng cho thấy Ma Vương chẳng thành thật tí gì.

 

4.

 

Trong quyển sách về Công chúa cứu tướng lĩnh của quân địch.

 

Trong quá trình dốc lòng chăm sóc , tình cảm lặng lẽ nảy nở.

 

Trên thể tráng kiện của tướng quân trẻ tuổi là vết thương trải rộng.

 

Công chúa lau miệng vết thương, bôi thuốc cho .

 

Sau đó mang thuốc thị nữ dâng lên, tự tay bón cho uống, bầu khí mập mờ tràn lan lớp rèm che.

 

Ầy, vẫn tục như .

 

Ta qua buồn để ý đến tình tiết nữa, xuống.

 

Hôm nay là ngày gì, là ngày nghỉ lương.

 

Ta hưởng thụ thoải mái cái ngày nghỉ khó đúng là với bản .

 

Vì thế, tích cốc*, mọc rễ giường nửa tháng trời. 

 

Tích cốc: là kiểu hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt khỏi cần ăn ha.

 

Hạnh phúc.

 

Lúc sắp đến nhức cơ, vén chăn lên định ngoài một tẹo.

 

Thì Ma Vương ôm n.g.ự.c lảo đảo chạy .

 

Khó khi mặc cái áo trắng nà vết đao rạch ngang rạch dọc, rách xác xơ.

Được mỗi chỗ vải ở nơi mấu chốt coi như còn lành lặn.

 

Màu m.á.u đỏ lan vải áo trắng, chói mắt vô cùng.

 

Đường cong duyên dáng thấp thoáng lớp vải rách, khóe miệng đỏ thẫm, hình như mới thổ huyết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/me-thoai-ban-nhung-yeu-em/3-5.html.]

 

Trên khuôn mặt trai ngời ngời cũng một vết cắt, còn cả dấu tay và dấu giày đó tiêu tán.

 

Phát huy định hình tượng mỹ nhân thê thảm tổn thương chiến trận.

 

Đích đến của rõ ràng, thẳng tới chỗ .

 

Lúc bổ nhào dương như dùng hết chút sức lực cuối cùng của .

 

Sau đó ngất xỉu bài bản.

 

Không chứ, ngươi , nam nhân cao trăm tám lăm phân như ngươi, một nữ yêu nhỏ nhắn xinh xắn như đỡ thế quái nào ?

 

Tất nhiên là đỡ , ngoài dự đoán, đè bẹp dí đất.

 

Tiếng xương gãy khiến ghê răng vang lên.

 

Ta cố gắng ngẩng đầu về phía n.g.ự.c , lõm mất một chỗ .

 

Xương sườn của gãy ! Lại còn chỉ gãy một cái!!!

 

là nghiệp chướng mà, ban đầu lấy cớ đầu vẫn còn đau để thêm ba ngày nữa, chẳng lẽ đây chính là báo ứng của .

 

Ta là yêu, chữa thương thì dùng yêu khí nhưng nguyên cái Ma cung to đùng ngoài , là ma.

 

Số yêu đó tới đây tham gia tuyển chọn, đều chọn nên về Yêu giới hết .

 

Nói cách khác, chỗ xương sườn gãy tự dưỡng thương từ từ.

 

Ta ma thị* hỗ trợ khiêng về giường thì thấy Ma Tôn mới tỉnh chịu băng bó vết thương.

 

*Ma thị: Giúp việc nhưng thuộc Ma tộc.

 

Còn chỉ mặt điểm tên đòi tới bôi thuông cho .

 

Mấy ma thị hỗ trợ khiêng về hai mặt , nổi khùng nổi điên cái gì.

 

Ma thị tới truyền lệnh thấy phần n.g.ự.c lõm xuống của mà ngẩn .

 

Sau đó sai khiêng lên cáng cứu thương khiêng .

 

“Ai, thuộc hạ như chúng , thể trái lệnh cấp , hai tay của ngươi còn mà, vẫn bôi thuốc .”

 

Mịa...

 

Ngươi xem, ngươi đang tiếng đấy ?

 

Ta bùng bùng lửa giận, cố gắng ngẩng đầu, mắt to trừng mắt nhỏ Ma Tôn đang cùng giường.

 

Ta thấy sự áy náy, hổ thẹn trong mắt .

 

Phải gắng tới khi nào khiến nửa đêm bật dậy, tự tát yêu chính .

 

Vừa tát : “Ta thật đáng chết!”

 

5.

 

Đương nhiên đây chỉ là ảo tưởng của , tên Ma Vương đầu óc vấn đề áy náy là gì.

 

Hắn chỉ kinh ngạc, nghĩ tới đây là tại .

 

“Nàng , là kẻ nào khiến nàng thương? Nói cho bản tôn, bản tôn đập chớt !”

 

Giọng tàn nhẫn, chút nhận thức nào, còn kiểu đậm mùi tổng tài bá đạo.

 

Khiến dối thiện chí cho tí nào nữa .

Tui là Tree, chúc mọi người đọc truyện vô tri, hí hí~

 

“Chắc tôn thượng quen, đây là do ngài ngất xỉu đè .”

 

Hắn nhất thời nghẹn họng: “Vậy... Vậy tại vu y nào chữa trị cho nàng?”

 

“Nếu Tuyết Nguyệt hồi phục , sẽ khiến bọn họ sống bằng chớt!”

 

Hình như lên cơn , co chân .

 

phát hiện , đang , đạp .

 

Tiếc thật, nếu đang , ít nhất cũng đạp một cái hố thần tiên cho .

 

“Ta là yêu, vu y chữa , còn những yêu tốc thì ngài đưa về Yêu giới cả .”

 

Ta sợ tên há mồm sai tìm yêu về đây.

 

Sau đó, cuối cùng Ma Vương cũng chột , sai khiêng một cái giường nữa tới đây.

 

Nói là hổ thẹn, cho ở đây dưỡng thương cùng.

 

Ta còn nữa, với đầu óc thần kinh, ngươi thể trái , chỉ thuận theo thôi.

 

Ta chỉ lời, khiêng qua một cái giường khác .

 

Vu y bôi thuốc cho cũng chịu yên, bôi kiểu gì cũng trưng tấm n.g.ự.c trần mặt .

 

Khiến mấy vu y thể đổi thành một con vượn ma tay dài bôi thuốc cho .

 

Hắn cũng thèm để ý, lúc lúc tìm cơ hội khoe đường cong cơ bắp xinh .

 

Hắn thể hiện quá rõ ràng khiến đột nhiên thông não.

 

Bây giờ, đang là là thị nữ riêng của , đúng là nên quan tâm thăm hỏi mấy lời.

 

“Tôn thượng pháp lực mạnh mẽ vô song, là ai khiến ngài thương thành thế ?”

 

Ta cũng tò mò thật vì khi thức tỉnh vốn là thời điểm suy yếu nhất mà vẫn thể hạ Ma Vương tiền nhiệm cái một.

 

Năng lực như , ai khả năng đánh thương thành như .

 

Hắn thấy chủ động hỏi thăm, mặt vô thức tỏ vui mừng: “Là quân địch.”

 

“Quân địch?”   

 

Ma cung phòng thủ vô cùng vững chắc, quân địch nào mà phá tầng tầng lớp lớp cửa ải để đánh tới tận chỗ của ?

 

Còn để mấy vết cắt nguy hiểm đến tính mạng tí nào, tất cả đều chỉ là vết cắt nông choèn choẹt.

 

Ngoài tăng thêm sự gợi cảm cho cơ thể thì chẳng tí uy h.i.ế.p nào cả.

 

Hơn nữa, mấy vết thương kiểu bình thường cần băng bó.

 

Chỉ cần vận ma khí quanh một vòng là vết thương sẽ tự khỏi hẳn, tới cả sẹo cũng còn.

 

“Là... Đế Quân, Bách Linh Đế Quân núi Cửu Vĩ, là đánh.”

 

Tào lao bí đao.

 

Bách Linh Đế Quân của Yêu giới một lòng chỉ phi thăng nên luôn ở trong núi Cửu Vĩ tu tâm dưỡng tính.

 

Người còn từng nổi hứng nuôi bên cạnh mấy năm liền.

 

Mỗi khi chân của định giẫm lên mấy con côn trùng mặt đất, ông đều sẽ thi pháp khiến bay lên trung.

 

Người như thế mà tự nhiên chạy tới đánh ngươi thành thế á?

 

Ai còn tưởng rằng gần đây ông thích cạo gió cho mất.

 

Hoang đường thôi Ma Vương ơi.

 

Ta giả bộ lo lắng: “Không ngài với Đế Quân khúc mắc gì thế ạ, ông tới tận đây đánh ngài?”

 

Vết đỏ trông như bông hoa , cả cảm giác nghệ thuật.

 

Gần đây Đế Quân đang nghiên cứu bộ môn nghệ thuật cơ thể gì đó ?

 

“Hắn cướp vật nuôi của , khi tỉnh đánh với một trận nên giờ tới báo thù. ... Chính là như thế đấy.”

 

Ta trả lời mặt đỏ, thở gấp, đành miễn cưỡng tin nguyên nhân .

 

“Cướp thú cưng của khác, đúng là quá bất lương, tôn thượng sai, là vị Đế Quân quá tính.”

 

Hết cách , nô lệ của tư bản, tất nhiên giả hùa chứ. 

Loading...