MẸ TÁI GIÁ, BỎ TÔI Ở NHÀ NGOẠI, ĐẾN KHI GIÀ MẸ TRỞ LẠI TÌM CON - 1
Cập nhật lúc: 2025-12-28 15:41:56
Lượt xem: 196
Năm bảy tuổi, tái giá, bà đưa về nhà bà ngoại.
“Mỗi bữa con bé Tiểu Anh ăn ít, cho ăn qua loa chút là , còn trẻ, cứ thế mà lãng phí cả đời.”
“Mẹ cũng mong con hạnh phúc, đúng ?”
Bà ngoại khẽ gật đầu.
Mẹ xách hành lý, sải bước thẳng về phía .
đuổi tới cửa, oa oa.
Bà ngoại nắm tay , bóng mỗi lúc một xa, dịu giọng .
“Đừng , bà còn một miếng ăn thì sẽ để con đói.”
Sau , tìm đến .
“Tiểu Anh, chỉ còn mỗi con thôi.”
“Xin , nhà con hai già .”
–
Mẹ lên một chiếc xe bán tải màu đỏ, đuổi theo phía , gào khản giọng.
“Mẹ ơi, đừng bỏ con, đưa con cùng…”
Một bàn tay to nắm lấy cánh tay .
Lòng bàn tay thô ráp quệt mạnh lên mặt .
“Đừng đuổi nữa, đường xe cộ qua nhiều, nguy hiểm lắm.”
nước mắt mờ nhòe mặt.
Đó là một già đầy nếp nhăn, tóc trắng như tuyết.
còn dữ hơn.
Ngay cả ruột cũng chẳng quan tâm nguy hiểm .
và bà mới gặp đầu, bà thật sự quan tâm ?
Không giả vờ thì là gì?
Người lớn vốn thích dối, chẳng ?
Ngày bố ly hôn, ôm nghẹn ngào .
“Tiểu Anh, chỉ cần con, con là m.á.u thịt của .”
“Mẹ nỡ bỏ con, chỉ cần con ở bên , mới yên tâm, mới vững lòng.”
Vậy mà chỉ hai năm .
Mẹ quên sạch những lời .
Bà bỏ .
Đi theo đuổi hạnh phúc của riêng .
Bà ngoại phía , cẩn thận nhắc nhở.
“Đi bên trái thôi, chậm , đừng chạy.”
Để dỗ vui, bà ngoại mở một chiếc rương gỗ cũ.
Bà như ảo thuật, lấy một chai Wahaha, đưa tới mặt .
“Cái con mua.”
“Bà uống, chắc là Tiểu Anh của bà sắp tới.”
Thì chỉ bà ngoại.
còn .
từng nhắc tới.
Chỉ khi chú Ngụy cầu hôn .
Mẹ bảo thu dọn hành lý.
Rồi đưa tới ngôi làng xa lạ .
Khi những lớn tuổi nhiệt tình chào hỏi .
Mẹ mới với .
“Đây là bà ngoại.”
“Sau lời bà.”
“Khi nào rảnh sẽ tới thăm hai bà cháu.”
Bà ngoại hiền từ .
Bà chỉnh mái tóc rối trán .
“Đói .”
“Để bà nấu cơm cho con.”
theo bà ngoại bếp.
ôm bó củi theo phía .
Mẹ cần nữa.
Bà ngoại chịu cho ở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/me-tai-gia-bo-toi-o-nha-ngoai-den-khi-gia-me-tro-lai-tim-con/1.html.]
thể ăn ở .
Băm cỏ cho gà ăn.
Rửa bát.
Quét nhà.
Những việc với đều khó.
bà ngoại cho gì cả.
Bà xoa đầu , dịu giọng .
“Bà Tiểu Anh là đứa trẻ hiếu thảo.”
“Con giúp bà gánh việc nhà.”
“Bà đều ghi trong lòng.”
“ điều quan trọng nhất của Tiểu Anh là học hành.”
“Phải học thật .”
“Sau mới khỏi núi.”
“Mới cuộc sống .”
“Bà ngoại đến cả tên còn chữ.”
“Cả đời chỉ quanh quẩn trong khe núi .”
“Thế giới bên ngoài bà từng thấy.”
“Thế là già .”
Bà ngoại mắt ngấn lệ, bà về phía chân trời nhuốm màu hoàng hôn lâu.
Bà ngoại đưa đến trường làng xa nhà.
học.
Khi bố ly hôn.
Bố từng , đợi đến lúc đến tuổi học, ông sẽ mua một căn nhà trong thành phố để hưởng nền giáo d.ụ.c hơn.
Sau bố sinh con trai với dì Tiền, ông còn thích nữa.
Sau khi theo dọn ngoài ở.
học mẫu giáo ở thị trấn một năm.
Cô giáo nền tảng, liền cho lên thẳng lớp một.
Bà ngoại lấy từ trong khăn tay hai tờ tiền mặt, đóng học phí cho .
Nhìn theo bóng lưng bà rời .
Sống mũi cay xè, thề nhất định học thật giỏi.
Sau sẽ đưa bà ngoại khỏi núi, ngoài xem thế giới.
điều là.
Những ngày bà ngoại thể ở bên còn nhiều nữa.
Hôm đó tan học về nhà.
Trước cửa đỗ một chiếc xe máy.
Trong lòng ấm lên.
Mẹ từng , đợi tiền , bà sẽ mua một chiếc xe máy.
Chở hóng gió, đưa lên đỉnh núi ngắm hoàng hôn.
Mẹ quả thật giữ lời, mua xe máy mà quên .
Đẩy cửa bước , trong khoảnh khắc thất vọng, là .
Trong sân, bà ngoại và một đàn ông trung niên đang nghiêm mặt tranh cãi điều gì đó.
Sự xuất hiện của gián đoạn cuộc chuyện của họ.
Người đàn ông đó lạnh lùng về phía , dường như hài lòng vì tự tiện bước .
ánh mắt của ông dọa cho run lên, nhỏ giọng .
“Bà ngoại, con tan học .”
Bà ngoại nở nụ , nhẹ nhàng vẫy tay với .
“Lại đây.”
dè dặt liếc đàn ông trung niên, ông vẫn hung dữ trừng mắt .
cạnh bà ngoại, cúi đầu, tim đập thình thịch.
“Tiểu Anh, đây là , mau gọi …”
“Đừng gọi bừa, chị em gì cả, lấy cháu gái.”
“Con mèo con ch.ó nào cũng nhét nhà , coi nhà là trạm cứu trợ ?”
Giọng ông lớn, nước bọt b.ắ.n lên mặt .
sợ đến mức trốn lưng bà ngoại, tiếng.
Cậu thật dữ, ông thích .
“Sao con nổi giận với trẻ con, nó gì chứ.”