4
[Phí tổn thất tinh thần: Trong 24 năm qua, bà nhiều trút giận lên con gái, biến cô thành thùng rác cảm xúc. Sau mỗi cãi với chồng hoặc con trai phật ý, bà thường lấy con gái nơi xả stress, tìm cớ đánh mắng.
Bà 10.469 gọi con là “đồ rẻ rách”, khiến con gái khi trưởng thành nhiều tìm đến chuyên gia tâm lý với chi phí cao để điều trị. Tổng cộng: 336.000 tệ.]
[Tiền cơm: Dù bà thường xuyên nấu ba bữa/ngày nhưng cho con gái cùng ăn, bắt cô ở góc phòng ăn cơm thừa. Thậm chí nhiều bắt con gái nấu cơm cho cả nhà. Tổng cộng: 127.300 tệ.]
→ Tổng chi hôm nay: 463.780 tệ
Trong đầu vang lên tiếng thông báo nhận tiền.
Còn thì xỉu ngay tại chỗ.
5
lay huyệt nhân trung một lúc, mới tỉnh.
Bà vỗ đùi ầm lên:
“Đây là tiền cưới của thằng em mày đấy! Tao còn đem cả tiền dành để chôn tao và bố mày tiêu !”
“Chế độ chia đôi đúng là lừa đảo! Tao kiện tụi nó tòa!”
lắc đầu:
“Mẹ, AI là hệ thống công bằng tuyệt đối. Kiện cũng thắng, tòa cũng thụ lý .”
Trước khi ngất, :
“Mẹ thể bảo AI tính những khoản con nợ , vẫn thể nhận tiền mà.”
Mẹ ngẫm nghĩ hoảng hốt:
“Có cái gì... mà con nợ chứ...”
Bà gượng gạo:
“Con gái , con nghĩ kỹ xem, còn gì là con nợ ?”
vẻ trầm tư:
“À, sinh con .”
Mắt lập tức sáng lên:
“ ! AI, tính thử xem con gái tao trả bao nhiêu tiền vì sinh nó.”
[Phí sinh nở: Khi bà sinh con gái, bệnh viện mà sinh tại nhà. Chi phí: 1 cái kéo, 1 cái chăn – tương đương 120 tệ, quy đổi hiện tại: 2.300 tệ.]
[Sau khi sinh, bà vì ghét con là con gái nên cho b.ú sữa, chỉ cho uống nước cháo loãng. Tuy nhiên theo tiêu chuẩn sinh nở và nuôi dưỡng 18 tháng đầu tại bệnh viện công hiện nay, con gái cần thanh toán: 259.780 tệ.]
Mẹ hét:
“Thế vẫn đủ!”
Bà bỗng lóe sáng:
“Nếu tao thì chẳng nó – mạng là vô giá!”
[Xin , bà xin phép con gái khi sinh cô , nên việc sinh nở mang tính áp đặt – thể tính phí.]
Mẹ ngất, chủ động :
“Lúc con còn bé đêm, ảnh hưởng , con xin tính phí tổn thất tinh thần.”
[Tổn thất tinh thần: Cần trả cho 708.000 tệ. từng nhiều đánh mắng khi con còn nhỏ, ảnh hưởng tâm lý con. Mẹ trả 504.000 tệ. → Con cần chuyển cho 204.000 tệ.]
Nghe tiếng chuyển khoản, mới tỉnh hẳn.
Đêm đó, và hòa .
Tổng = 0 tệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/me-muon-chia-doi-chi-phi-muon-toi-tra-tien-nuoi-duong/2.html.]
Mẹ một lúc mới chấp nhận sự thật:
“Tiểu Vũ , cảm ơn con... cảm ơn con giúp tranh luận với AI, nếu mất sạch thật …”
sững .
Đây là đầu tiên cảm ơn .
lúc đó, chuông cửa vang lên.
Giọng thằng em trai vang lên ngoài cửa:
“Mẹ ơi, con đến thăm và chị!”
6
Mẹ lập tức phấn khởi, tay chân múa may chạy mở cửa.
Vừa thấy em trai , bà ôm lấy mặt nó mà hôn lấy hôn để:
“Diệu Tổ , con trai của ! Mới ba ngày gặp mà cứ tưởng như ba thu đó!”
Em xách theo nửa can dầu cải nhà.
“Mẹ, giờ trong làng ai cũng với chị con áp dụng chế độ chia đôi, một ngày kiếm cả mấy vạn đấy!”
Nó xoa tay, liếc , ngập ngừng :
“Chị ơi, xin chị nhé. Tiểu Lệ giục cưới dữ lắm. Cô nếu cuối tháng em mua nhà thì sẽ chia tay em.”
Mẹ phun một bãi nước bọt:
“Phì! Con đàn bà hám tiền! Năm xưa cưới bố mày, một đồng sính lễ cũng lấy. Nó mà lấy con trai là phúc ba đời nhà nó!”
“Mẹ, đừng Tiểu Lệ như thế.” Em trai cau mày rõ rệt. “Bây giờ chỉ cần lo kiếm tiền thôi, kiếm ?”
Mẹ liếc , mắt đảo một vòng:
“Con trai cứ yên tâm, bây giờ sẽ kiếm tiền cho con ngay.”
“AI, tính thử xem từ đến nay con gái nợ bao nhiêu, bao gồm cả tổn thất tinh thần, tiền nhà, tiền ăn tiêu.”
【Bắt đầu tính toán… Tổng cộng: 1.206.000 tệ】
“Chục, trăm, ngàn, vạn, mười vạn, trăm vạn…”
“Con trai ơi, phát tài !”
mỉm :
“AI, tính giúp xem đang nợ bao nhiêu.”
【Bắt đầu tính toán…】
Mẹ và em lập tức sững , dám tin .
7
【Tính toán: Trước khi trưởng thành, bạn nấu cơm cho tổng cộng 12.867 , theo lương 50 tệ/giờ. Dọn dẹp 3.698 , 30 tệ/giờ. Trông em trai 2.678 ngày, mỗi ngày 180 tệ. Lên núi nhặt củi 6.792 , tính theo giá lao động và gỗ… → Tổng cộng: 1.840.000 tệ】
Lập tức, đầu vang lên tiếng “Chuyển khoản đến: 634.000 tệ”.
Mẹ sững . Em trai cuống cuồng:
“Cái thứ quái quỷ gì đây? Mẹ chẳng cài chế độ chia đôi sẽ moi 200.000 từ chị ?”
“Mẹ nợ thì tự trả, con trả một xu!”
“Còn bảy ngày nữa là cuối tháng! Nếu kiếm đủ 200.000, con nhận nữa !”
Mẹ quýnh lên, nắm lấy tay em:
“Diệu Tổ đừng lo, nghĩ cách ngay!”