Mẹ Kế Và Nhóc Lọ Lem - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-10-12 10:29:53
Lượt xem: 155
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
10.
Cuối tuần, gọi một huấn luyện viên thể hình đến huấn luyện Tạ Dục chạy bộ.
Về việc tàn bạo tra tấn tinh thần, hết sức .
Đành tính tra tấn thể nó .
Thế là Tạ Dục với huấn luyện viên phía chạy thở , tản bộ thong thả.
Đến vòng thứ hai, bụi cây bỗng vang lên tiếng mèo kêu nhỏ.
vạch , là một con mèo con trắng muốt.
Toàn lấm lem, còn vững.
Lúc Tạ Dục thở hổn hển ghé : “Là mèo con, nó ở đây một , nó ạ?”
“Có lẽ việc mất .”
Tạ Dục gật đầu, , nhưng suốt buổi tập đó tâm trí để .
Đến khi trời nhá nhem, chúng về.
Tạ Dục con mèo còn ở nguyên chỗ cũ: “Mẹ nó vẫn về ạ?”
Xem tám chín phần là vứt bỏ.
, Tạ Dục hình như hiểu.
Nó bước tới, bế mèo con lòng, ánh mắt mang mấy phần cầu khẩn .
“Chúng nuôi nó ạ.”
Vì nhân cách kế ác độc, lúc đáng lẽ quăng con mèo trong tay nó ngoài.
Rồi mắng nó bẩn quần áo.
hai đôi mắt tròn xoe đồng thời , thật tim mềm oặt.
Chỉ thôi.
nghĩ .
Rồi sang siêu thị kế bên xin một cái thùng giấy.
11.
Trên đường về, Tạ Dục hiếm hoi chủ động nắm tay .
Tay nó nhỏ, chỉ nắm ba ngón của .
cúi đầu , đứa trẻ vốn mặt mày thờ ơ mà lấy lòng.
Tưởng nó vì chuyện mèo con mà cảm ơn, ngờ cửa nó khẽ bên tai : “Con sẽ ngoan.”
Con sẽ ngoan.
Cho nên, đừng như mèo, đừng bỏ rơi con.
Mắt cay, mũi xót.
kế ác độc tuyệt đối động lòng.
như việc gì véo má nhỏ của Tạ Dục, giọng ác độc: “Về con phụ trách xúc phân, phụ trách vuốt mèo!”
Mèo con đặt tên là Bạch Tuyết.
Tạ Dục , tuy Bạch Tuyết chỉ mỗi nó là “ kế”, nhưng nó sẽ chăm thật .
Rồi hôm , thấy Tạ Dục hỏi bảo mẫu.
Nó chổng mông, hì hục bón sữa, xúc phân cho mèo con.
12.
Ngày cứ chậm rãi trôi.
Tạ Thừa Lễ thỉnh thoảng về sẽ mang quà cho và Tạ Dục.
Ngoài việc mười ngày nửa tháng thấy , thật cũng tệ.
Không các phu nhân nhà giàu khác cảm thấy trống vắng vì chồng về .
Chứ thì thấy sướng xỉu.
Hôm đó, đang phòng khách xem tiểu phẩm cẩu huyết hào môn.
Tạ Dục bất ngờ chạy đến mặt .
“Vài ngày nữa mẫu giáo tổ chức hội thao gia đình, cô thể tham gia ạ?”
nhướng mày.
Tạ Dục lập tức : “Con bóc bưởi cho , tối kể chuyện cho .”
Như sợ đồng ý, nó c.ắ.n môi, bổ sung thêm: Sẵn sàng tiếp tục cùng thử đồ.
gãi đầu.
Có cảm giác phút chốc phân rõ ai mới là trẻ con.
Dù ở nhà cũng rảnh, bèn đồng ý.
Tạ Dục reo nho nhỏ, bóng nó nhảy chân sáo, thấy nó hoạt bát hơn nhiều so với đầu gặp.
13.
Đến ngày hội thao, đặc biệt dậy sớm.
Vấn tóc, đồ thể thao.
Cô giáo thấy thì sững một nhịp.
“Cô là phụ của Tạ Dục ạ? Lần đến hình như cô.”
cũng khựng, cúi đầu Tạ Dục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/me-ke-va-nhoc-lo-lem/chuong-3.html.]
Nó mím môi: “Lần là dì bảo mẫu…”
Thì .
Chẳng trách đám nhóc của Tạ Dục là bảo mẫu.
Bình thường ai để bảo mẫu tham gia hoạt động trường học của con chứ.
lúng túng giải thích với cô giáo, còn để liên hệ, chuyện của Tạ Dục đều thể liên lạc với .
…………
Mở đầu lễ hội là điệu nhảy tập thể.
Mỗi đứa trẻ đều lên diễn.
Tạ Dục hàng đầu.
Vừa nhảy thỉnh thoảng liếc về phía .
Mặt nhỏ đỏ như cà chua.
nhịn , giơ điện thoại chụp lia lịa.
Lúc , hệ thống mặt:
[Cô còn nhớ nhân cách là kế ác độc ? Không quên mục đích, ghi lòng sứ mệnh?]
À ờ…
lập tức ngụy biện: [ giữ là để bêu Tạ Dục, tưởng tượng xem, giữa ban ngày ban mặt, lúc công thành danh toại, màn hình lớn bỗng phát cảnh đứa nhóc nhảy lắc m.ô.n.g hồi mẫu giáo, là bại danh liệt .]
Rõ ràng cảm nhận hệ thống cạn lời.
may là nó truy cứu.
14.
Sau lễ mở màn là chạy tiếp sức với phụ , bốc thăm để chia đội.
Đối với Tạ Dục luyện tập một thời gian thì dễ như ăn kẹo.
Thấy Tạ Dục sắp vươn lên giành chiến thắng.
Đội bên thằng nhóc với Tạ Dục: “Lần bảo mẫu nhà trẻ hơn đó.”
“Đây là tớ!”
Đây là đầu Tạ Dục công khai thừa nhận .
Bỗng cảm động.
“Xì, gì ghê gớm, , tám phần đây là kế, kế là bố dượng, t.h.ả.m , là tiểu cô nhi chẳng ai cần, lêu lêu.”
Tạ Dục tức giận tranh cãi với nó.
tiện mắng trẻ con, bèn phụ nữ cạnh, vẻ chuyện liên quan đến : “Nhà chị bình thường dạy con như ?”
“Con sai , cô chẳng kế ?”
“Nói chị là ruột hả? Nhìn , còn tưởng chị cố tình dung túng để con cái lệch lạc.”
Người đàn bà tức đến nghẹn, định qua đẩy thì cô giáo kịp thời đến khuyên can.
tiếp tục chơi mấy trò nhỏ khác với Tạ Dục.
Rất nhanh quên chuyện khuấy khó chịu .
Không ngờ oan gia ngõ hẹp.
Chiều đến t.h.i t.h.ể thao với phụ , đụng cặp con đó.
Người đàn bà đồ thể thao, kêu gào đ.á.n.h bại .
Thể chất bình thường, lúc cũng dốc lực.
Thấy hai chúng gân cổ lên, xung quanh là tiếng hò reo.
Sắp đến đích, dẫn nửa bước.
Bên cạnh từ chui thằng nhóc, bỗng duỗi chân ngáng một cái.
mất thăng bằng, ngã quỵ xuống đất, cánh tay trầy một mảng, rướm máu.
“Ha ha, sắp thắng , sắp thắng , của Tạ Dục là đồ ngốc.”
Thằng nhóc nhảy cẫng vui mừng.
Không ngờ hóa vận động viên bò ống siêu hạng, cố bò đến đích nó một nhịp.
Cả thằng nhóc lẫn nó đều sững sờ.
“Ha ha, thắng nè, nhóc mới là đồ ngốc.”
Thằng nhóc òa , định đá .
“Mẹ!!”
Cậu bé mắt đỏ hoe, Tạ Dục từ khán đài lao xuống, đẩy ngã thằng nhóc.
Người đàn bà chịu, giơ tay định tát Tạ Dục.
đang đất kịp ngăn.
May mà đột ngột bước nhanh tới, mạnh mẽ giữ cổ tay chặt bà .
🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit, cả nhà bấm theo dõi page Facebook cùng tên để ủng hộ sốp nha🌟
“Bắt nạt vợ xong còn bắt nạt con ? Thật nghĩ —Tạ Thừa Lễ— tồn tại ?”
Tạ Thừa Lễ, kịp thời đến.
Người đàn bà hoảng sợ, ông chồng cũng từ chạy hòa giải.
“Tạ tổng bớt giận, thi đấu cạnh tranh mà, chấn thương là khó tránh, trẻ con hiểu chuyện, mong ngài đừng chấp, thế , tiền t.h.u.ố.c men của phu nhân để chúng lo.”
Tạ Thừa Lễ bế bổng trở xe, còn rảnh một tay nắm tay Tạ Dục.
“Thi đấu cạnh tranh, chấn thương khó tránh? Được, mong ông nhớ kỹ câu .”