MẸ CỦA THÔI ÂM - CHƯƠNG 11
Cập nhật lúc: 2025-09-10 04:30:43
Lượt xem: 587
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
--- Chương 22 ---
Đi học mấy ngày.
Sự hứng thú của Thời Âm vẫn hề giảm sút.
Thậm chí còn ngày càng tăng cao.
đồng thời, cô bé cũng phát hiện một chuyện.
Đó là dường như nhà còn tiền nữa.
Liễu Giai: "Rau cải hôm nay héo, con bỏ bớt lá vàng một chút."
Thời Âm lớn tiếng đáp một câu.
Đến khi bữa tối xong, Liễu Giai đột nhiên bưng lên một đĩa xiên que chiên.
"Con đoán xem mùi vị thế nào?"
Thời Âm cầm lên một xiên mì căn nướng.
"Ngon ạ, chỉ cay thôi!"
Liễu Giai vội vàng đưa nước cho Thời Âm: "Thật ?"
Thời Âm thành thật gật đầu, nghiêm túc hết cảm nhận của .
Liễu Giai cũng cầm lên một xiên: "Nếu bán xiên nướng thì con thấy ?"
?
Thời Âm mắt mở to: "Tại còn món ạ?"
Liễu Giai giấu giếm Thời Âm: "Nhà hết tiền , thể chỉ chi mà thu ."
"Vừa ... từng học cách , thử xem ."
Thời Âm tại nhà hết tiền.
cô bé thể gì .
Chưa kịp cảm thấy áy náy, một bàn tay vỗ đầu Thời Âm.
"Lại nghĩ gì thế, hết tiền thì liên quan đến cả con và , đừng ôm hết ."
Thì , Liễu Giai cũng suy nghĩ.
Thời Âm nắm lấy tay Liễu Giai: "Mẹ ơi, yên tâm, con nhất định sẽ học hành thật giỏi, rạng danh ."
Liễu Giai ngây , dở dở : "Con học cái ở đấy? Ăn nhanh lên, ăn xong còn bài tập."
Miếng thịt ít ỏi gắp bát Thời Âm.
Thời Âm cúi đầu, từng miếng từng miếng bỏ miệng.
--- Chương 23 ---
Một bạn học sinh: "Mấy , ở cổng trường tiểu học Hai bên cạnh bọn một quán xiên nướng ngon lắm."
Thời Âm vẫn đang bài tập trong sách bài tập.
Không kiến thức cơ bản, cô bé học vất vả.
May mắn , cô giáo tình hình của Thời Âm nên sẽ phụ đạo thêm cho cô bé.
Thời Âm ơn, ơn mỗi giúp đỡ cô bé.
Một bạn học sinh khác: " , hơn nữa quán đó cũng sạch sẽ, , thỉnh thoảng thể ăn."
Lý Tiểu Béo: "Hì hì, xem đây là gì nè!"
Bạn học sinh khác: "Xiên nướng! Cậu lấy ở thế?"
Lý Tiểu Béo: "Mình dùng tiền tiêu vặt mua đấy, cho nè. Thời Âm, ăn một ít ."
Thời Âm xua tay từ chối: "Cảm ơn, trưa nay ăn ."
“Chậc, cơm căng tin dở khó nuốt thế mà cũng ăn nổi. Nhanh lên, cắn một miếng , sắp học , đừng để thầy cô phát hiện.”
…..
Xiên nướng nhét miệng .
Mùi vị quen thuộc lan tỏa trong khoang miệng.
Giống hệt mùi vị mà Liễu Giai đưa cho tối hôm đó.
Một ý nghĩ chợt nảy trong đầu .
nuốt miếng đồ ăn xuống, vội vàng hỏi: “Chủ quán xiên nướng đó trông như thế nào?”
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/me-cua-thoi-am/chuong-11.html.]
“Không nữa, đội khẩu trang và đội mũ.”
--- Chương 9 ---
Tay siết chặt cây bút, đầu tiên mong chờ tan học đến .
Vừa tan tiết cuối, chạy vút .
Đến cổng trường, chỉ kịp thấy phần đuôi của chiếc xe ba bánh.
Khung xe cao ngất che khuất tầm của về phía ghế lái.
dốc sức đuổi theo chiếc xe ba bánh.
Cuối cùng, đến một đoạn dốc lên, chiếc xe ba bánh dần trở nên nặng nề hơn.
Liễu Giai xuống xe, cố sức kéo chiếc xe ba bánh lên dốc.
Dáng lưng thẳng tắp của cô, giờ đây cong thành một đường cong vì gắng sức.
Nơi đó là thế giới của riêng Liễu Giai, bên trong cất giấu một cô gái tên Thời Âm.
“ là bó tay, cái đồ cũ nát , lão bà đó dám lừa , bảo là y như mới, lên dốc còn thở hồng hộc!”
Giọng quen thuộc lọt tai , cố kìm những giọt nước mắt sắp rơi.
Tay đặt lên thùng xe phía .
Cơ thể cũng cong thành một thế giới.
Nơi đó một cô gái xinh tên Liễu Giai.
Cả hai cùng dùng sức, chiếc xe từ từ bò lên dốc.
“Ối, lực !”
Liễu Giai vui mừng hô lên một tiếng.
con dốc quá hiểm trở, mà chiếc xe cũng quá tồi tàn.
Chiếc xe ba bánh ì ạch mãi, cũng chỉ mới nửa dốc.
Liễu Giai mệt đến nỗi thêm lời nào, chỉ còn dồn sức.
cúi đầu xuống đất, từng chút một dồn hết sức lực .
Cuối cùng chiếc xe cũng lên dốc, Liễu Giai reo hò một tiếng, đầu , chúng bốn mắt , cả hai đều dừng .
ấm ức đến bật .
“Mẹ ơi, đến trường con bán hàng ạ?”
Liễu Giai sững : “Tại đến trường con?”
hít hít mũi: “Cơm trường con dở lắm, mà gian để phát triển cũng lớn hơn nữa.”
Liễu Giai chọc , bầu khí nặng nề ban nãy lập tức trở nên thoải mái hơn.
xe ba bánh, ngửi mùi thơm từ các loại nguyên liệu phía , nước miếng sắp chảy .
Cơn gió chiều se lạnh.
hít hít mũi: “Mẹ ơi, tại đến trường con?”
Liễu Giai lái xe tập trung: “Không con mất mặt.”
Gió cuốn những lời của Liễu Giai, đưa tay tóm lấy, nhét tai .
“Mẹ ơi, nếu , thì con mới là mất mặt.”
Liễu Giai hiểu.
ngẩng đầu những vì trời, giải thích.
“Bởi vì con một là Tây Thi xiên chiên, mà giấu giếm, các bạn trong lớp chắc chắn sẽ nghĩ con ích kỷ.
“Với , ơi, cơm ở trường con thật sự dở, con chỉ ăn hai bát thôi, ăn nhiều hơn là sẽ nôn hết.”
Liễu Giai tỏ vẻ bất lực: “Con chắc là do ăn no quá ?”
chột mân mê ngón tay.
“Mẹ ơi, ngày mai con sẽ cùng bán hàng nhé.”
“Cùng cái gì mà cùng, sáng dậy nổi, chỉ bán buổi chiều thôi.”
À, .
Vậy là chỉ dậy sớm học thôi ?
Những vì trời bỗng chốc trở nên xám xịt.