12
“Thái Vi phải không, em có thể gọi anh là Tiểu Bắc, lần đầu gặp em, anh đã thấy em rất hợp mắt đó.”
Trời ạ, ngay cả tên cũng giống đến vậy.
Chẳng lẽ Thiến Thiến nghĩ tôi vẫn còn tình cảm với bạn trai cũ?
Hồi đó vì xấu hổ nên tôi không nói với họ, thật ra lúc đó chúng tôi chia tay là vì phát hiện gã khốn này ngoại tình.
Thật là, gã này đúng là bậc thầy quản lý thời gian, người ta chỉ đạp hai thuyền, còn hắn đã đạp thành con rết.
Trong danh bạ điện thoại của hắn, tôi là số 029.
Số 028 là cô kỹ thuật viên ở tiệm rửa chân, cô ấy thật sự là số 28.
Đúng là nỗi nhục không thể nói thành lời.
…
Tôi vốn không bao giờ để bụng chuyện thù hận, vì có thù là tôi trả ngay.
Nhíu mày, kế hoạch đã nảy ra trong đầu.
Tôi đi đến ngồi cạnh Thiến Thiến, quay lưng lại và gãi cổ họng hai cái.
Bữa tối tôi ăn hơi no, lại còn uống khá nhiều rượu.
“Ọe!!!”
“Á!!!”
“Ôi xin lỗi, ọe~”
Nhìn Thiến Thiến bị tôi nôn đầy người, tâm trạng tôi hơi khá hơn.
Thiến Thiến chật vật và tức giận đứng dậy bỏ đi, trước khi đi còn không quên liếc mắt về phía nam sinh trông giống bạn trai cũ của tôi.
Cô ta cuối cùng muốn làm gì vậy?
Tôi lau miệng, sau khi nôn xong thì rượu cũng gần như tỉnh hẳn.
“Thái Vi, anh thấy em không được khỏe, để anh đưa em về nhà nhé.”
Nam sinh có khuôn mặt đào hoa nắm lấy cánh tay tôi, định lôi tôi đi.
Chẳng mấy chốc, tôi đã bị hắn nửa lôi nửa kéo xuống tận dưới lầu.
“Anh làm gì vậy, buông tay ra!”
“Ngoan, đừng làm ầm lên...”
Cả hai chúng tôi đều ngập mùi rượu, hơn nữa gã này lại có ngoại hình ưa nhìn, bề ngoài nổi bật, người qua đường đều tưởng là cặp đôi đang cãi vã, chẳng ai buồn xen vào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/me-cua-nguoi-theo-duoi-dua-cho-toi-500-van/12.html.]
Tệ rồi.
Tôi dùng hết sức vùng vẫy, cổ tay bị hắn nắm chặt đến đau nhói, trong lòng dần dần trào lên một nỗi hoảng sợ.
“Này, anh định dẫn người phụ nữ của tôi đi đâu vậy?”
…
Tôi nghe tiếng quay đầu lại.
Chỉ thấy Hà Minh Triết đang dựa vào chiếc xe máy hạng nặng của mình, mặc bộ đồ đen, vẻ mặt lười biếng, đẹp đến mức khiến người ta phải ghen tị.
Tôi tức giận:
“Đến lúc này rồi mà còn đứng đó làm điệu!”
Trên gương mặt điển trai của Hà Minh Triết thoáng qua một chút ngượng ngùng, anh bước vài bước dài tiến lại gần, tóm lấy tên đào hoa:
“Anh tưởng em gọi anh đi hát, tên này kéo em định làm gì vậy?”
“Nói dài dòng lắm nhưng tôi cảm thấy chẳng có chuyện gì tốt đẹp, anh thử hỏi hắn xem?”
Nhìn chúng tôi nói chuyện như không có ai xung quanh, tên đào hoa tức giận:
“Mày buông tay ra! Mày có biết ba tao là ai không!!!”
Hà Minh Triết nheo mắt, tỏa ra sát khí mãnh liệt.
Anh một tay lôi tên đào hoa không chút kháng cự vào trong con hẻm bên cạnh.
Mười phút sau, Hà Minh Triết bước ra, mặt lạnh lùng, trong mắt đầy tức giận.
“Chuyện gì vậy?”
Hà Minh Triết ôm lấy tôi.
Tôi sững người, dường như anh vừa tắm xong, trên người tỏa ra mùi hương đặc trưng sau khi tắm.
Ngực anh rộng rãi và săn chắc, khiến người ta cảm thấy vô cùng an toàn.
Tôi đưa tay ôm lấy anh.
Lúc này đây, tôi chỉ muốn ôm lấy người mình thích, không nghĩ ngợi gì nữa.
…
“Anh nói Thiến Thiến bảo anh ta dẫn tôi đến khách sạn, còn muốn chụp loại ảnh đó sao?”
Tôi cảm thấy thế giới này thật khó hiểu.
Hồi đó ở quán karaoke, tôi tưởng Thiến Thiến chỉ nghĩ tôi vẫn còn tình cảm với người cũ, muốn để nam sinh đó theo đuổi tôi để Hà Minh Triết chịu buông tay thôi.