Đêm đó, giường, trằn trọc ngủ , mở to mắt trần nhà.
Đoạn Hổ chịu nổi nữa, gắt lên:
"Làm gì mà trễ thế còn ngủ! Đừng quấy nữa, mai còn !"
thở dài.
"Cửa hàng rượu vang nơi em dịch vụ khách hàng vốn kinh doanh , nhưng ông chủ nước ngoài tìm con trai nên đóng cửa ."
"Đóng thì đóng, em còn hai cửa hàng nữa mà! Lo cái gì, ngủ !"
đành :
"Cũng chỉ nghĩ thôi. Trong nhóm nhân viên, đang tranh mua rượu tồn kho của ông chủ. Bán giá 20% thôi, mua là uổng, mua về thể bán ngay. Em cũng mua hai chai, nhưng nghĩ tay trắng nên thôi."
Đoạn Hổ , nhíu mày hỏi:
"Giá 20%? Bao nhiêu?"
"Giá bán là 388 tệ, giảm còn 77,6 tệ. Đây là loại rượu vang chủ lực của cửa hàng, sinh nhật chồng em mua hai chai loại thì uống hết. Trung thu năm đều bán vài chục nghìn chai. Ông chủ đóng cửa thế thật tiếc."
ngáp: "Thôi nghĩ nữa, ngủ đây."
Đoạn Hổ đột nhiên hỏi:
"Còn bao nhiêu chai?"
"Hai, ba vạn chai."
Anh trầm ngâm một lúc :
"Em cũng mua , mua 100 chai!"
thở dài:
"Em lắm, nhưng 7, 8 nghìn tệ chứ ít gì! Lương chúng hết sạch mỗi tháng, lấy tiền?"
"Lấy ? 128 triệu tệ vẫn còn trong tài khoản đấy thôi!"
lắc đầu nguầy nguậy:
"Không . Đó là tiền dành của hồi môn cho Đậu Đậu. Hơn nữa, gửi tiết kiệm kỳ hạn, rút!"
Ông nội qua đời lâu, chồng với rằng dì ruột của Đoạn Hổ quản lý ở một ngân hàng hợp tác nông thôn, thể giúp gửi tiết kiệm lãi suất cao. Điều kiện duy nhất là gửi tên Đoạn Hổ vì dì chỉ giúp vì .
Khi đó, hòa thuận gia đình, hơn nữa cũng mờ mắt vì lãi suất cao nên đồng ý.
Sau đó, chỉ về tiền qua lời Đoạn Hổ.
Lúc , như thể là kẻ ngốc:
" là đàn bà đầu óc nông cạn! Một chai lời 300, 100 chai là 30 nghìn. Chúng rút 10 nghìn thì mất bao nhiêu tiền lãi? Cái nào lợi hơn?"
vẫn lưỡng lự:
"Nói thì , nhưng cho động tiền . Lần Đậu Đậu viêm phổi nhập viện, bà thà vay tiền còn hơn rút ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/me-chong-tham-gia-chuong-trinh-hen-ho-yeu-cau-chi-lay-dai-gia/chuong-10.html.]
Anh khinh khỉnh :
"Thẻ ở chỗ , mã ở chỗ anhi, thì bà ? Được , quyết định thế !"
Anh vội vàng xuống giường:
"Anh đau bụng, nhà vệ sinh. Em ngủ !"
Nhìn bóng lưng hừng hực dục vọng của khuất cánh cửa, lấy một cặp nút tai chống ồn, nhét chặt tai.
Hôm , chuyển khoản 7.760 tệ cho , bảo buổi tối sẽ đánh bài với đồng nghiệp suốt đêm về.
Không ngoài dự đoán, đêm đó, Trương Tiểu Uyển cũng về.
Hai ngày , chỉ màn hình máy tính, hào hứng với Đoạn Hổ:
"100 chai rượu vang bán hết hai ngày!"
"Tiền hàng sẽ nhận trong một tháng nữa. Hổ tử, may mà quyết đoán, nếu dễ dàng kiếm 30 nghìn thế ?"
Đoạn Hổ trố mắt, chằm chằm bảng liệu màn hình.
bình thản để .
Đó là bảng liệu thuê giả với giá 9,9 tệ mạng.
Anh sôi sục, mắt sáng rực, mặt đỏ bừng vì phấn khích:
"! !"
"Cuối cùng trời cũng cho cơ hội giàu! Anh , chẳng lý gì khác kiếm tiền còn chỉ nhóm lò! Người thắng trời, vận may của tới!"
, mắt ngấn nước:
"Vậy... Mua thêm 100 chai nữa nhé? Trung thu sắp đến, năm ngoái loại rượu bán tới 10 nghìn chai mỗi ngày!"
Đoạn Hổ dán mắt màn hình, ánh mắt lấp lánh sự sáng suốt và quả quyết:
"Không. 100 chai ít quá. Tính xem, 1,27 triệu mua bao nhiêu chai?"
mở to mắt, vài giây lắp bắp:
"Anh định... định..."
Anh kiên định gật đầu:
"Cơ hội ngàn năm một. Không lớn thành đại sự. Lần , chúng mua hết!"
lấy máy tính, gõ lạch cạch vài cái, run rẩy :
"16.366 chai!"
Anh bộc lộ vẻ mặt quyết liệt.
"Ngày mai, sẽ chuyển tiền!"