Chương 5
Ba chồng như trời trồng, hiểu chuyện gì đang xảy .
Còn chồng thì Diệu Tổ cho choáng váng đến á khẩu.
Bà miễn cưỡng cầm lấy bát đũa, bắt đầu rửa.
Vừa rửa , rửa.
Đến cái bát cuối cùng, bà sụp xuống sàn, mệt mỏi đến mức cũng nổi nữa.
Cũng đúng thôi.
Trong mắt bà, bà mới là nữ chủ nhân duy nhất của căn nhà .
Là chủ mẫu, là phía .
Chỉ bà sai bảo , chứ sai bảo bà là tuyệt đối .
mà lời, thì cứ lải nhải vài cho đến khi ngoan ngoãn.
Bởi vì trong tư duy phong kiến của bà, bà là cơ.
thứ dùng chính phép thuật của bà để đ.á.n.h bại bà.
Trong quan niệm cổ hủ của bà, đàn ông mới là chủ của gia đình.
Lời đàn ông , bà phép cãi.
Bộ dạng lúc nãy của bà… giống hệt cô con dâu chồng hành hạ trong mấy bộ phim bà mê mẩn.
Chỉ khác là, vai trò đảo ngược mà thôi.
Tất nhiên, từng ý hành bà.
Chẳng qua là bà tự chuốc lấy mà thôi.
Diệu Tổ cố tỏ bình tĩnh:
“Làm thế … em hài lòng chứ?”
Câu đó nghẹn vì khó chịu.
lắc đầu:
“Ý là… nghĩ đang cố ý nhằm ?”
Diệu Tổ luống cuống:
“Em mà, . Giờ… giờ em thể gửi tài liệu cho khách ?”
bật nhạt.
Bởi vì ngay khi lệnh tắm , kết cục của cả nhà họ định sẵn là uống gió Tây Bắc .
Anh gần như cầu xin:
“Em mau xin khách hàng ? Thời gian kéo dài lâu, vẫn kịp mà. Anh sếp … nếu em xong, em cũng sẽ chịu nổi . Em xin thì cả hai bên đều c.h.ế.t.”
nhún vai, bình thản:
“Vậy nghĩ vì điện thoại im lìm nãy giờ? Công ty bên lớn đến thế, nhà cung ứng như mấy … nhiều đếm xuể.”
“Mất Plan A thì chẳng lẽ Plan B? Lúc đang tắm, công ty kích hoạt Plan B . Các hết cơ hội . Cứ đợi cắt giảm uống gió Tây Bắc .”
Nghe xong, tinh thần Diệu Tổ sụp đổ.
Anh sụp xuống đất, y hệt đó, đến cũng nổi.
Công ty lớn như , nhà cung ứng phía nhiều kể xiết.
Thiếu một công ty , chả ảnh hưởng gì?
Nếu nhờ những năm qua lo liệu, gì chuyện công ty của Diệu Tổ tham gia dự án?
Còn càng là nhờ quan hệ của mà leo lên ghế phó tổng.
Bản rõ điều đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/me-chong-suot-ngay-giuc-toi-di-tam/chuong-5.html.]
Với cái năng lực , khi ngoài thì đừng phó tổng, đến cả tổ trưởng còn chắc leo lên nổi.
Thấy Diệu Tổ như , chồng bỗng hồi sinh kỳ diệu. Bà bật dậy, hằm hằm với :
“ là quá đáng lắm ! Bắt nạt thì thôi, còn bắt nạt con trai ! Cô chỉ là ngoài, dựa gì lên mặt mặt con trai ?! Loại con dâu như cô, cần! Con càng cần! Cút , cút khỏi nhà của con trai !!”
bật chế nhạo:
“Trùng hợp thật, loại chồng như bà, loại chồng như cũng cần.”
Câu của chồng vỡ trận ngay lập tức.
Bà giận dữ hét lên:
“Diệu Tổ! Loại đàn bà độc miệng như thể lấy! Mẹ chủ cho con, ly hôn! Ngày mai ly luôn!”
Ba chồng cuối cùng cũng còn giả tàng hình nữa.
Ông bước lên cạnh chồng, chống lưng cho bà, đồng thời chỉ đạo luôn Diệu Tổ:
“Mẹ con đúng! Ba cũng ủng hộ! Con đường đường là phó tổng công ty, xe , nhà tìm gái kiểu gì chẳng ! Ba thấy cô thư ký nhỏ ở công ty con là đấy. Trẻ trung, xinh , hơn cái đồ đàn bà thối tha cả vạn !”
Nghe đến đây, Diệu Tổ vốn đang thoi thóp tinh thần, bỗng bật khỏi ghế như nhập quỷ.
Anh giận dữ tát bố một cái trời giáng, chồng cũng thoát, vả luôn.
Ánh mắt lúc đó hung hãn đến đáng sợ.
Ba chồng lỡ miệng, cúi gằm mặt, dám ho he thêm tiếng nào.
Còn chồng thì như đứa trẻ, chẳng còn vẻ hống hách nãy.
Không khí càng lúc càng hỗn loạn.
Diệu Tổ càng sụp đổ, hét như mất trí:
“Làm ơn ! Im bớt dùm cái ?! Bộ đủ loạn ?!”
chắc Diệu Tổ ly hôn.
Bởi hiểu rõ: Không chống lưng, cả nhà họ… thật sự chỉ còn đường uống gió Tây Bắc.
Đừng nhà xe, đến cái giữ còn khó.
Thật nghi với cô thư ký từ lâu .
Có ai đời chẳng việc mà ngày nào cũng tăng ca ?
Giờ ba chồng xác nhận như mà bảo gì, còn lâu mới tin.
Vậy thì ly hôn, ly hôn sớm cho sạch sẽ!
lạnh:
“Bác trai bác gái đúng, ly hôn . Ngày mai giải quyết luôn.”
Ly càng sớm, càng sạch nợ.
Căn nhà đang ở, là Diệu Tổ khi cưới vắt kiệt bộ tiền tiết kiệm của ba mới trả nổi tiền đặt cọc.
Hồi mua hơn hai trăm vạn, bây giờ rớt còn đúng một trăm.
Với tình hình hiện tại, sa thải là cái chắc, tiền vay ngân hàng trả nổi, cưỡng chế bán nhà chỉ là chuyện sớm muộn.
Mà dù bán … cũng còn nợ gần cả đống.
Diệu Tổ tức đến nghẹn lời, tay ôm ngực, thở cũng trở nên khó khăn.
Mặt tím ngắt như sắp ngất.
, nhếch môi trêu:
“Hay là… gọi cứu thương cho nhé?”
Mẹ chồng lập tức sủa lên: tố trù ẻo con trai bà, gọi là chổi, là xui xẻo, còn đòi đuổi khỏi nhà.
Phì!
Bà cho ở, còn chẳng thèm ở!