Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mẹ chồng đã mãn kinh của tôi muốn làm IVF với bạch nguyệt quang thời trẻ - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-06-28 02:44:42
Lượt xem: 242

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi thở dài. Cuộc sống trọng sinh của tôi, không giống như những người khác, hở ra là tát cho một cái, nhổ toẹt một bãi nước bọt vào mặt, chỉ có thể giải quyết vấn đề bằng cách tránh xa, nói ra thì thật là hèn.

Lương Tử Dật cũng rất bất mãn với tôi.

Anh ta cảm thấy trong tình huống ngày hôm qua, tôi nên lập tức lái xe về, đích thân phẫu thuật cho Hà Thục Phân.

Ngay cả khi tôi không kịp về, cũng nên giúp Hà Thục Phân sắp xếp mọi thứ chu đáo.

Tôi mắng thẳng vào mặt anh ta: "Anh tưởng bệnh viện là nhà anh mở à! Bệnh viện chúng tôi cứu mẹ anh mấy lần rồi, đừng được voi đòi tiên, được đằng chân lân đằng đầu!"

Lương Tử Dật không chịu thua kém mà chửi lại.

Tôi nhân tiện tìm cớ ly hôn: "Luật sư sẽ liên lạc với anh."

Lương Tử Dật tức giận, lại gửi rất nhiều tin nhắn thoại đến, tôi đều đọc nhưng không trả lời.

Hà Thục Phân cũng không rảnh rỗi.

Nằm viện truyền dịch, vẫn có thời gian đăng ảnh lên trang cá nhân.

Bà ấy cảm thán lần mang thai trước đây suôn sẻ như thế nào: "Hồ đồ lơ mơ, bụng cứ to dần lên, thế là thành mẹ. Lần này đúng là cây già ra hoa, kết trái khó quá đi."

Việc Hà Thục Phân nhập viện, tôi bị trưởng khoa phê bình đích danh trong nhóm.

"Là bác sĩ, phải quản lý tốt người thân của mình."

Tôi yếu ớt trả lời một câu: "Sắp không phải nữa rồi, tôi đã chính thức đề nghị ly hôn."

Sư tỷ của tôi thấy vậy, nhắn tin riêng an ủi tôi, nói việc học nâng cao của cô ấy ở Bắc Kinh sắp kết thúc rồi, sau khi về sẽ tranh thủ thời gian xuống quê thăm hỏi tôi.

Qua hai tuần, sư tỷ thực sự đến.

Cô ấy mở điện thoại, tìm ra một bức ảnh trên bách khoa: "Người này là chồng của mẹ chồng em à?"

Tôi giật mình, đúng là Ngụy Minh Viễn: "Đừng nói với em là chị là bạn gái của ông ấy nhé!"

Sư tỷ đánh tôi một cái: "Nghĩ gì vậy! Cho em ăn một quả dưa lớn nè."

Thì ra, cô gái trẻ bên cạnh Ngụy Minh Viễn, đã khám bệnh ở chỗ chuyên gia mà sư tỷ theo học.

Là Ngụy Minh Viễn đi cùng.

Trước mặt chuyên gia, ông ta tự nói mình là doanh nhân nổi tiếng ở địa phương chúng tôi, nhưng người yêu mắc một chứng bệnh lạ, đột nhiên không có kinh nguyệt nữa, nhưng mỗi tháng lại chảy m.á.u mũi rất đúng giờ.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Thì ra, sau khi chẩn đoán, là lạc nội mạc tử cung, tổ chức nội mạc tử cung lạc đến niêm mạc mũi.

Tôi bừng tỉnh, trách không được Ngụy Minh Viễn phải dỗ dành Hà Thục Phân mang thai, hóa ra bạn gái trẻ có vấn đề về sức khỏe.

Tôi đột nhiên có chút thương cảm cho Hà Thục Phân.

Mấy hôm trước bà ấy còn đăng ảnh lên trang cá nhân, thông báo không thể đánh mạt chược, nhảy quảng trường với mấy bà bạn già nữa, vì để giữ thai, bà ấy cần phải nằm im một chỗ, cho đến khi em bé chào đời bình an.

Trong ảnh, bà ấy mặc áo tân quốc phong, vô tình để lộ một đoạn vòng ngọc bích màu xanh lục trên cổ tay.

Người sành sỏi hỏi bà ấy, chiếc vòng này có phải trị giá bảy con số không?

Hà Thục Phân không phủ nhận, chỉ trả lời bằng một biểu tượng "suỵt": "Kín đáo, kín đáo."

Sống lại một kiếp, tôi thật sự có chút bội phục Ngụy Minh Viễn, mỗi lần thả mồi đều thả đúng chỗ như vậy.

Bây giờ Hà Thục Phân ngọt ngào bao nhiêu, khi biết sự thật bà ấy sẽ đau đớn bấy nhiêu.

Nhưng, sắp thu lưới rồi, đợi con của Hà Thục Phân sinh ra, tôi cũng chuẩn bị ra tay.

Trước đó, luật sư cũng đã giúp tôi giải quyết mọi việc ổn thỏa, tôi thuận lợi ly hôn với Lương Tử Dật.

Đủ một năm, tôi cũng trở lại bệnh viện làm việc, có kế hoạch thăng chức.

Hà Thục Phân thì sinh mổ một bé trai, nặng đến ba ký tám.

Có lẽ bà ấy cuối cùng cũng cảm thấy mình khổ tận cam lai rồi, không chỉ đăng chín ảnh, còn gọi điện cho người thân bạn bè thông báo một lượt, ngay cả tôi cũng không tha.

Niềm hạnh phúc không thể kìm nén theo ống nghe truyền đến: "Chu Di, tôi là người từng trải phải khuyên cô một câu. Làm phụ nữ, đừng chỉ lo công việc của mình, như vậy không được đâu."

"Nếu cô với Tử Dật có con, chắc chắn không thể nói chia tay là chia được."

"Điều hạnh phúc nhất của một người phụ nữ, chính là sinh cho người đàn ông mình yêu một đứa con có chung dòng máu."

Tôi nhẫn nhịn nghe những lời lẽ đáng tởm đó, miệng thì qua loa chúc mừng.

Dù sao, bà ta cũng chẳng vui vẻ được lâu đâu.

Đến tối, tôi dùng số điện thoại nặc danh ở nước ngoài gửi cho bà một tin nhắn: "Đồ ngốc, bà bị đánh tráo rồi! Đứa con bà sinh ra căn bản không phải của bà đâu!"

Sau đó, tôi tĩnh lặng chờ đợi sự việc bùng nổ.

Những chuyện xảy ra sau đó, đều là do người thân bạn bè kể lại cho tôi.

Thậm chí không cần phải đi xét nghiệm ADN, Hà Thục Phân đã biết được đáp án.

Đứa bé mà bà sinh ra, không lâu sau đã bị vàng da sơ sinh, cần phải kiểm tra nhóm máu.

Bà là nhóm m.á.u B, Ngụy Minh Viễn là nhóm m.á.u O, nhưng đứa trẻ sơ sinh lại là nhóm m.á.u A.

Hà Thục Phân bừng tỉnh, chưa hết cữ đã làm ầm ĩ ở bệnh viện tư nhân, chỉ trích bệnh viện đã đánh tráo trứng của bà.

Bệnh viện tư nhân đương nhiên cũng không phải dạng vừa, lôi bản cam đoan mà bà ta và Nguỵ Minh Viễn đã ký ra: "Lúc trước kích trứng lần đầu không thành công, lại ký thêm hiệp định bổ sung, chẳng phải bà và chồng bà đều đồng ý sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/me-chong-da-man-kinh-cua-toi-muon-lam-ivf-voi-bach-nguyet-quang-thoi-tre/chuong-7.html.]

Bản cam kết đó thật sự là rất lạ.

Trứng của Hà Thục Phân, cùng với trứng của một người hiến trứng bí ẩn khác trộn lẫn với nhau, cùng phối thành phôi thai.

Về người hiến trứng bí ẩn kia là ai, đáp án đã quá rõ ràng.

Sau đó, cấy ghép ngẫu nhiên như mở hộp mù.

Hà Thục Phân ban đầu cảm thấy mình chưa từng ký loại giấy tờ này. Sau đó cuối cùng cũng nhớ ra, khi Ngụy Minh Viễn chuyển nhượng công ty con thuộc tập đoàn của mình cho bà, bà đã ký một đống giấy tờ.

Chỉ có điều, điều tra kỹ lại, công ty con đó chỉ là một cái vỏ rỗng.

Thấy sự việc bại lộ, Ngụy Minh Viễn dỗ dành bà, bà lớn tuổi rồi, dùng trứng của người phụ nữ khác cấy ghép vào, thể chất của đứa bé sẽ tốt hơn.

"Mặc kệ dùng của ai, đứa bé chui ra từ bụng bà, chính là của bà."

Nhưng, ước mơ cuối cùng của Hà Thục Phân, chính là sinh cho bạch nguyệt quang của mình một đứa con có chung dòng máu, để bù đắp những tiếc nuối cả đời.

Ngay cả bản thân bạch nguyệt quang cũng không thể phá vỡ giấc mộng đẹp này.

Bà tức giận, khóc lớn, trực tiếp tát cho Ngụy Minh Viễn một cái.

Ngụy Minh Viễn chỉ vào bà mắng: "Đừng được đằng chân lân đằng đầu, bà chẳng qua chỉ sinh cho tôi một đứa con, đừng tưởng rằng có thể nắm thóp được tôi!"

Hà Thục Phân khóc đến không thở nổi: "Vậy tình cảm bao nhiêu năm của chúng ta, tính là cái gì?"

"Tính là cái rắm!"

"Ông vô tình vô nghĩa!"

"Năm đó chúng ta chỉ không liên lạc có nửa năm, bà đã vội vàng mang thai con của người khác, bà còn mặt mũi mà chỉ trích tôi."

Hà Thục Phân vẫn không hiểu: "Ông đã yêu cô ta như vậy, trực tiếp bảo cô ta sinh con cho anh chẳng phải xong sao, cần gì phải dày vò cái thân già này của tôi?"

Ngụy Minh Viễn cười lạnh: "Bởi vì tôi thương cô ấy, không muốn cô ấy chịu tội sinh con."

"Tôi chỉ tùy tiện nhắc một câu làm thụ tinh ống nghiệm, là bà tự mình xông lên đòi làm ngay lập tức. Đã vậy, bà cứ thay cô ấy chịu cái tội này đi!"

Hà Thục Phân như sói mẹ xông tới, Ngụy Minh Viễn đạp bà ta ngã xuống đất.

"Vốn dĩ mọi người cứ hồ đồ sống qua ngày, bà giả vờ như không biết gì, bà chăm con, tôi nuôi bà, tốt biết bao?"

"Là bà cứ khăng khăng vạch trần, khiến ai nấy đều khó coi."

Đã xé toạc mặt nhau rồi, lại cũng chưa từng đăng ký kết hôn, hai người bèn chia tay.

Hay nói đúng hơn, Hà Thục Phân không thể không chia tay.

Quyền chủ động trong mối quan hệ này, từ đầu đến cuối đều không nằm trong tay bà ta.

Ngụy Minh Viễn muốn quyền nuôi con, Hà Thục Phân không đồng ý.

Lương Tử Dật từ đầu đến cuối cũng không thích đứa bé này, cũng khuyên bà ta từ bỏ quyền nuôi con.

Hà Thục Phân không buông tay: "Miếng thịt rơi ra từ người tôi, ai cũng đừng hòng cướp đi!"

Ngụy Minh Viễn dồn bà vào thế bí: "Được, con côbàmuốn nuôi thì cứ nuôi, tôi bỏ tiền ra – bà cũng chỉ là một bảo mẫu cao cấp thôi!"

Nếu nói, điều này vẫn chưa phải là giọt nước tràn ly.

Không lâu sau, tòa án thông báo cho Hà Thục Phân, căn hộ cao cấp mà Ngụy Minh Viễn tặng bà, vì thế chấp vay tiền, sẽ bị cưỡng chế thu hồi.

Bà ta quá tin tưởng Ngụy Minh Viễn, lần chuyển nhượng cổ phần trước đó, bảo bà ký gì bà liền ký cái đó, căn bản không thèm xem.

Ngụy Minh Viễn thừa nước đục thả câu, đem căn hộ cao cấp đã tặng cho bà đi thế chấp lần nữa.

Gần như cùng lúc đó, Hà Thục Phân phát hiện ra mình bị ung thư buồng trứng.

Chuyện này bà còn chưa kịp tiêu hóa, thì đám cưới rầm rộ của Ngụy Minh Viễn, khiến bà hoàn toàn sụp đổ.

Nghe đồn, Ngụy Minh Viễn vốn luôn tự xưng là ghét những thủ tục rườm rà, đã bao trọn một nhà hàng. Hôm đó khách khứa tấp nập, toàn bộ sáu tầng lầu đều kín bàn. Ngụy Minh Viễn phối hợp với người vợ mới cưới, cả buổi tối thay ba bộ trang phục.

Khi đám cưới gần kết thúc, Hà Thục Phân mất kiểm soát ôm đứa bé xông vào hiện trường đám cưới, cầm d.a.o đ.â.m thẳng vào Ngụy Minh Viễn.

Mặc dù rất nhanh có người ngăn cản bà, nhưng một trong số đó đã đ.â.m trúng tim của Ngụy Minh Viễn, đưa đến bệnh viện cũng không cứu được.

Đứa bé cũng bị ngã xuống đất trong lúc hỗn loạn, não bị tổn thương, sau này lớn lên trí tuệ sẽ bị ảnh hưởng.

Người vợ mới cưới của Ngụy Minh Viễn, sẽ nuôi dưỡng đứa trẻ tàn tật trí tuệ này. Dù sao cô ta cũng đã làm điều ác, không thể toàn thân mà rút lui.

Khi Lương Tử Dật chạy đến hiện trường, đã là một mớ hỗn độn.

Hà Thục Phân bị kết tội cố ý g.i.ế.c người và phải vào tù.

Chuyện xấu của mẹ mình ầm ĩ khắp thành phố, Lương Tử Dật thật sự không còn mặt mũi nào mà ở lại. Anh bán nhà, từ bỏ công việc, không biết đi đâu.

Tôi không đến nhà tù thăm Hà Thục Phân.

Nghe nói, bà ta vẫn không hiểu, tại sao "người phụ nữ đó" không tự mình sinh con cho Ngụy Minh Viễn, nhưng Ngụy Minh Viễn vẫn nguyện ý cưới cô ta?

Tại sao bà ta đã nguyện hi sinh tất cả, lại bị vứt bỏ như giẻ rách?

Bà ta mãi mãi không hiểu, tầm quan trọng của việc giữ vững sự độc lập về nhân cách trong mối quan hệ thân mật. Phụ nữ, vĩnh viễn không thể dựa vào việc mang thai sinh con để trói buộc đàn ông.

Nhưng, nói cho cùng tất cả đều là sự lựa chọn của chính bà, bà hoàn toàn là tự làm tự chịu.

Còn tôi chỉ cần quan tâm đến bản thân mình, sống tốt cuộc sống của mình.

Bởi vì tương lai, còn rất nhiều điều tốt đẹp đang chờ đợi xảy ra.

Loading...