MAY MẮN VÌ MÌNH LÀ KẺ MÙ, ĐÚNG KHÔNG? - Chap 5

Cập nhật lúc: 2025-12-22 01:08:12
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Càng cố hồi ức, đại não càng trống rỗng. Đến thở cũng dám thở mạnh, nín lặng lắng động tĩnh bên ngoài phòng vệ sinh.

Mấy giây trôi qua, chẳng bất kỳ tiếng động nào.

Ngay khi cho rằng nhầm và định thở phào nhẹ nhôm, thì một âm thanh cực nhỏ x.é to.ạc bầu khí đặc quánh xung quanh.

“Kẽo cà kẽo kẹt——”

Trái tim đập loạn xạ thể kìm nén.

Cửa mở !

nhà!

Toàn bộ lông tơ dựng cả lên. Kẻ mở cửa vô cùng cẩn thận để cánh cửa phát tiếng động lớn. gần như thể hình dung cảnh dùng hết sức nắm c.h.ặ.t t.a.y nắm cửa, nhích từng phân từng phân một để mở .

Tuyệt đối cảnh sát.

Là ai?!

Hàng xóm tò mò, là... kẻ sát nhân?!

Đứng trong gian hẹp của phòng vệ sinh, cảm thấy thiếu oxy, đầu ngón tay tê dại. Kẻ đó đến đây gì? Quay lấy bằng chứng? Hay là đến để g.i.ế.c diệt khẩu?

thực sự gì cả mà!

Mau báo cảnh sát!

Phải , mau báo cảnh sát!

sờ soạn khắp các túi , tuyệt vọng nhận điện thoại bỏ quên ở bên ngoài. Giờ đây?

Giả vờ là chuyện thể, chiếc vali giường, quần áo vương vãi, điện thoại trong phòng ngủ, tất cả đều là minh chứng rõ ràng cho việc bên trong.

lúc , thấy những tiếng “sạt, sạt” khẽ. Đó là tiếng những hạt cát nhỏ đế giày rơi xuống sàn gỗ, ma sát với lớp đế mềm phát âm thanh cực nhỏ.

Tiếng động dừng ngay cửa phòng vệ sinh. Tim gần như ngừng đập.

Hắn đang đợi !

cố gắng hết sức để trấn tĩnh , lúc chỉ còn cách giả vờ như gì. Nếu hoảng loạn lo sợ, sẽ rước lấy họa sát ngay tức khắc!

vờ như vệ sinh xong, nhấn nút xả nước một nữa, đó lấy hết can đảm, chậm rãi mở cửa phòng vệ sinh .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/may-man-vi-minh-la-ke-mu-dung-khong/chap-5.html.]

Bên ngoài vô cùng tĩnh lặng. thể thấy, ngay sát sạt bên , là tiếng thở ấm nóng. Kẻ đó đang ở ngay trong phòng!

Sống lưng lạnh toát, chỉ lập tức lao cửa, chạy bao xa thì chạy, nhưng tuyệt đối để nhận bất kỳ điều bất thường nào.

mắt liếc sang bên, sờ soạn bước tới chỗ để điện thoại, nhưng khi tay chạm xuống, lòng lạnh thêm một bậc. Điện thoại lấy mất !

Hoàn tuyệt vọng, đành đ.â.m lao theo lao, chiếc vali. chỉ vơ hết quần áo nhét đại xách thùng chạy biến. Kẻ rốt cuộc gì?

Hắn đến để g.i.ế.c , nếu thì lúc nãy khi bước khỏi phòng vệ sinh, tay . giả vờ như chuyện gì, tiếp tục xếp quần áo vali.

Những sợi vải mềm mại, những đường dệt lồi lõm, đây là một chiếc áo len mỏng. Chất vải cứng, bề mặt thô ráp, dệt khít, gấp chiếc quần jeans đặt vali.

Lớp vải lanh phẳng phiu, mềm mại thoải mái, là một chiếc áo sơ mi. run rẩy gấp gọn quần áo, tay theo thói quen vươn sang bên cạnh… Một cảm giác mềm mại, mịn màng, một thứ gì đó ấm áp và mềm nhũn.

Là tay !

“A——!” hét lên một tiếng, rụt tay nhanh như chớp. Đến khi cẩn thận dò dẫm thăm dò nữa, cảm giác về tay biến mất, đó là một vật thể hình chữ nhật lạnh ngắt: điện thoại của .

“Lạ thật, là ảo giác ?” vẫn hồn, dù thừa chuyện gì đang xảy nhưng bắt buộc diễn kịch như gì cho kẻ xem.

Kéo khóa vali , tảng đá lớn trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống. hề do dự, thẳng. Nỗi sợ hãi trong lòng như nước sôi sùng sục, lúc mở cửa còn va cả đầu khung cửa.

chẳng màng đến cơn đau ở trán, nén chặt nỗi sợ hãi trong lòng, kiềm chế cơn thúc giục bỏ chạy thật nhanh, kéo vali từng bước đều đặn rời khỏi căn hộ.

Mãi đến khi bước khỏi cửa chung cư, tới quảng trường khu nhà, thấy tiếng các cụ ông cụ bà trong ban quản lý dân phố đang đ.á.n.h bài tán gẫu, mới thực sự trút gánh nặng. Cảm giác như khỏi Địa ngục để thấy ánh Mặt Trời, hít lấy hít để từng ngụm khí trời.

Giữa tiết trời Xuân se lạnh, tấm lưng mà ướt đẫm mồ hôi. Xem , điều gì đó thôi.

Sau cú sốc ngày hôm đó, thức trắng đêm. Hết nhắm mắt mở mắt, kết quả của một đêm trằn trọc là sáng hôm vác hai quầng thâm mắt to đùng đến công ty.

Không ngoài dự đoán, vẻ bề ngoài của công ty trông thì sóng yên biển lặng, nhưng chỉ cần vắng mặt Sếp là các đồng nghiệp lập tức bàn tán xôn xao như vỡ trận.

Trạm Én Đêm

“Nghe gì ? Tô Vĩ g.i.ế.c đấy!”

“Tin của cũ mèm , tin mới nhất ? Hung thủ chính là trong công ty !”

“Sếp đến kìa, suỵt——! Nói nhỏ thôi.”

Đặc biệt là ở chỗ , những lời xì xào càng dứt. Chắc hẳn đều chuyện lúc về nhà đụng độ trực tiếp với kẻ sát nhân.

Giờ nghỉ trưa qua, một cô nàng thực tập sinh sán gần, “Này, tối qua thực sự cảm nhận ?”

khổ.

Cô nàng vẫn bỏ cuộc, “Mùi hương thì ? mù thì các giác quan khác cực kỳ nhạy bén, thể dựa mùi để xác định xem là ai trong mấy đó ?”

Loading...