Mãi Mãi Là Mặt Trời Của Anh - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-05-28 07:55:16
Lượt xem: 104

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/70ByQbCbPw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

11.

Nhà của Cố Diên là một căn hộ thông tầng rộng rãi. Hai tầng liền , thiết kế mở thông suốt, kiểu nhà chỉ một ở.

Vậy nên…

“Nhà đúng là tiền thật.”

🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗

Trước giờ chỉ Lục Chỉ Ninh kể việc Cố Diên giàu cỡ nào, giờ mới tận mắt thấy.

“Đi, dẫn em xem phòng của em.” – Cố Diên lên lầu.

vội gọi với theo: “Không cần , ngủ sofa một đêm là .”

Cố Diên đầu : “Hôm đó ở bệnh viện điều kiện nên mới . Giờ đến nhà mà còn để em ngủ sofa thì chẳng là bắt nạt em ? Mau lên.”

đành lẽo đẽo theo lên lầu.

Anh mở cửa một căn phòng: “Chỗ .”

ở cửa, ngại ngùng mới kịp phản ứng: “Vậy thì... phiền …”

“Khoan .” – Cố Diên đột nhiên nheo mắt, chằm chằm .

lúc mới nhớ ăn một cái bạt tai tối nay.

“Sao thế ? Không ngờ em cũng đánh ?”

giải thích , thôi thì khỏi luôn cho nhanh.

Cố Diên kéo xuống nhà, cho một túi đá chườm đơn giản để chườm má.

Anh nhướng mày, giọng mang theo chút dụ dỗ: “Nói với , để báo thù cho em.”

nổi hết da gà: “Anh chuyện bình thường ?”

Cố Diên hừ nhẹ: “ thấy em với Hạ Vũ cũng chuyện kiểu đó mà?”

Oan cho quá.

“Khi nào em gọi là ''? Là cứ gọi em là… ‘em gái nhà ’ đó chứ.”

Cố Diên: “Em cũng phản đối.”

“….”

Cố Diên chằm chằm má , ánh mắt nghiêm túc hẳn: “Ai bắt nạt em?”

mím môi, vẫn né tránh chủ đề : “Không ai bắt nạt cả, chuyện riêng của thôi, đừng quan tâm.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mai-mai-la-mat-troi-cua-anh/chuong-7.html.]

Cố Diên khẽ giễu: “Ai mà rảnh lo chuyện của em chứ?”

quan sát kỹ sắc mặt – giận ?

“Vậy , hôm đó đánh với ai mà đầu chảy m.á.u luôn ?”

Có vẻ như câu đụng trúng lòng tự trọng đàn ông của Cố Diên, cau mày khó chịu: “Là thằng đó đánh tơi tả , ?”

Anh hít sâu một , cầm lấy túi đá nhẹ nhàng chườm lên má : “Là một thằng du côn, mồm thối.”

gật đầu, bắt đầu hối hận vì hoán đổi phận với Cố Diên.

vẫn thật: “Cãi với , bà đánh .”

Động tác tay Cố Diên khựng . Anh liếc , bất ngờ áp sát .

chớp mắt, khó hiểu: “Anh gì thế?”

Cố Diên quan sát từ xuống : “Lục Yên, đến mức xí gì, em thật sự chút cảm giác gì với ?”

“???”

Sao tự nhiên đổi đề tài tới đây?

mắng luôn một câu: “Đồ thần kinh.” giật túi đá tự chườm.

Trễ , ngủ, nhưng đồ . Áo ngoài thì tạm chấp nhận , nhưng đồ lót thì… khỏi bàn. Với

“Cố Diên, nhà nước tẩy trang ?”

Cố Diên như hỏi trúng điểm mù: “Cái gì cơ?”

“Là nước tẩy trang, con gái dùng để tẩy trang đó.”

Cố Diên: “… thứ đó ? trông giống con gái ?”

Không thì thôi.

trở về phòng lâu, Cố Diên gõ cửa mang một bộ đồ của : “Mặc tạm cái ngủ . xà phòng, em cần ?”

mím môi, cố nhịn : “Vậy kem dưỡng da ?”

Cố Diên hỏi hình: “Kem dưỡng là gì nữa?”

Thôi , hiểu – Cố Diên sống đến giờ chắc từng yêu ai.

“Thôi khỏi, đưa xà phòng đây là .”

Loading...