Mã Nữ - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-09-01 07:55:41
Lượt xem: 240

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

3

 

Tối hôm đó, ba đồng về. Bà nội nấu cơm sẵn, còn ở trong phòng xem tivi.

 

Tiếng mở cửa quen thuộc vang lên, trong lòng ngượng ngùng, dám ở trong phòng nữa, bèn bước ngoài.

 

chỉ thấy gánh quang gánh trở về một .

 

“Mẹ, ba con ? Ông cùng ? Hôm nay ngoài uống rượu ?”

 

Nét mặt khựng , thoáng hoảng hốt, nhanh chóng đầu, lập tức trở bình thường.

 

“Tính khí ba con vốn . Hôm nay nửa chừng thì mua rượu uống. Tới giờ mặt trời lặn vẫn về!”

 

Mẹ vứt quang gánh sang một bên, bước nhà rót nước uống, nhưng chẳng lấy một .

 

Từ trong bếp, giọng lạnh nhạt của bà nội vang lên:

 

“Uống rượu? Tao thấy là uống sữa ngựa thì . Sữa ngựa non , chính là thứ đàn ông trong làng thích nhất. Nhân quả tuần , bọn họ sớm muộn cũng sẽ nhận báo ứng thôi.”

 

Mẹ đáp, chỉ liếc bà nội một cái, như sợ nếu thêm sẽ để điều gì.

 

Bà nội múc cho một bát cơm nhỏ, lấy đồ ăn phủ lên , đưa cho :

 

“Tiểu Yến Tử, cháu ăn , cần đợi ba cháu. Ông chắc chắn về muộn, bà và ăn cũng .”

 

nhận lấy, đây là món thích nhất, cơm chiên trứng.

 

vui vẻ ôm bát, chạy ở cửa ăn.

 

Quả nhiên hôm đó ba về muộn. Gần như lúc cả nhà sắp ngủ, ông mới lảo đảo bước .

 

Nghe tiếng động, bật đèn, qua cửa sổ thấy ông.

 

Không , bước chân ông loạng choạng như say.

 

Tiếng vang từ gian bên, đầy oán trách:

 

“Ông còn đường về ? Sao ở luôn cái chốn ôn nhu hương đó , thoải mái bao. Đến cơm cũng buồn ăn, chắc ở đó no nê chứ gì?”

 

Ba hì hì, xuống phòng khách.

 

thấy hôm nay ba đều lạ. 

 

Bình thường khi họ về đến nhà là sẽ lập tức ôm hoặc trò chuyện với .

 

hôm nay, họ chẳng gì, như cố ý né tránh , cứ như đang giấu một bí mật nào đó.

 

Bà nội thấy còn đang dán mắt về phía gian chính, liền xuống giường, lôi chăn:

 

“Ngủ !”

 

4

 

Kỳ nghỉ hè trôi qua nhanh, chỉ thể ở nhà hai tháng, về trường.

 

Hai tháng thoáng cái hết. Chỉ còn vài ngày nữa, sẽ lên xe khách rời .

 

Từ Bình biến mất .

 

Khi nghỉ hè trở về, chúng còn cùng về làng.

 

Nghĩ đến cô , lòng dâng lên một nỗi bất an khó tả.

 

Suốt mười năm nay, và Bình Bình đều cùng học, cùng về nhà. 

 

Giờ cô đột nhiên biến mất, một học đại học, thật sự khó mà thích ứng .

 

từng nghĩ đến việc báo cảnh sát để tìm Từ Bình.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

ý nghĩ lóe lên bóp nghẹt.

 

Bởi ở làng chúng , dân làng cực kỳ ghét bên ngoài.

 

Cho dù cảnh sát đến, chắc điều tra gì.

 

Thậm chí, họ còn chắc trong làng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ma-nu/chuong-2.html.]

 

Ở cổng làng nhiều đàn ông canh giữ, đối với ngoài, bọn họ chẳng bao giờ sắc mặt dễ coi.

 

Ba cũng là một trong những đàn ông đó.

 

Nếu ông phát hiện báo cảnh sát, thì hậu quả…

 

rùng một cái.

 

Sáng sớm hôm , dậy thật sớm, mở balô nhỏ, nhét đó nhiều đặc sản.

 

Phần lớn đều là bà nội cho , nào là bánh quýt dẻo, bánh nếp giòn, cả bánh tráng bà nướng, mềm mà giòn.

 

Thu xếp xong, khẽ hôn lên má bà, mở cửa lặng lẽ rời .

 

Từ làng đến thị trấn là một quãng đường xa, chỉ thể bộ, chiếc xe máy nào.

 

Chỉ khi đến thị trấn, mới thể bắt xe khách thành phố.

 

lúc tờ mờ sáng, để khi mặt trời mọc thì kịp tới thị trấn, còn kịp bắt xe.

 

Tấm vé tàu về trường, mua chuyến buổi sớm. Thời gian tính toán khéo.

 

Bên ngoài đêm đen dày đặc, ve sầu vẫn kêu rả rích, nhưng âm thanh nhiều nhất vẫn là sự tĩnh mịch.

 

Trong lòng thoáng dấy lên nỗi nhớ bà, cũng lẽ là vì sợ hãi, nên nhịn đầu, ở bên bà thêm vài phút nữa.

 

rón rén mở cửa, bước chính sảnh thì thấy tiếng kỳ lạ.

 

Tiếng ai oán, bi thương, ở ngay trong nhà.

 

hoảng hốt run lên, ngó về phía gian chính, đó là nơi ba ở.

 

liếc trộm, thấy đang giường, ôm mặt nức nở, mà bên cạnh trống .

 

“Ba ?”

 

bỗng nhận , mấy ngày nay ba dường như chẳng ở nhà, hoặc thì cũng về muộn, đến nỗi từng thấy mặt ông.

 

Vậy cái gì?

 

“Những cô gái đều lôi phối giống, quỳ như ngựa đất, để đàn ông phiên gieo hạt…”

 

Trong đầu đột nhiên vang lên lời bà nội từng .

 

Những đàn ông đó… ba cũng là một trong họ…

 

Không từ lúc nào, bà nội lặng trong phòng khách, thẳng .

 

“Tiểu Yến Tử, mau cho kịp đường, giữa sân gì?”

 

Giọng bà nội khàn khàn, như lưỡi d.a.o cứa, chọc thủng phòng tuyến tâm lý của .

 

bỗng thấy hạ lạnh buốt, chợt nấc lên trong âm thầm.

 

Như thấy tiếng bà, cũng im bặt. 

 

theo bản năng ngoảnh sang, phát hiện đèn trong phòng tắt.

 

Bà nội bước đến gần, khẽ vuốt má .

 

Bà gầy lắm , tấm lưng thời gian đè nén gần như còn thẳng nổi, gương mặt chi chít nếp nhăn.

 

Thế nhưng đôi mắt bà tràn đầy hiền từ, dịu dàng .

 

“Tiểu Yến Tử đừng sợ. Có bà ở đây, yêu ma quỷ quái nào cũng gì cháu . Có bà ở đây, chúng cút xa thật xa!”

 

Bà nội lặng lẽ trao cho một cái túi vải, thêu hình chim én bằng chỉ màu.

 

Bà nội ghé sát tai , thì thầm:

“Tiểu Yến Tử, mang cái túi theo. Trong đó ngải cứu và lá ngải. Túi mà cháu cho thì cũng đừng vứt, cứ bỏ góc, .

 

cái túi thì nhất định mang theo đủ một tháng.

 

Nghe lời bà nhé. Bà sẽ chờ cháu về nhà.”

 

tiễn , nhưng ngừng đẩy , đẩy mãi đến tận cửa, trao cho bóng đêm bên ngoài.

 

Loading...