LY HÔN ĐI, ANH LÀ HÒA THƯỢNG, KHÔNG PHẢI CHỒNG TÔI - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-12-09 05:58:57
Lượt xem: 69
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-12-09 05:58:57
Lượt xem: 69
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Một lúc , Dư Niên Túc kéo cô , dùng ngón tay thô ráp lau nước mắt cho cô.
“Hồi đó bố bảo con nghĩ kỹ, sẽ ở bên con cả đời, con chọn thì hối hận. Bao năm qua, con cái cũng lớn , con thể bốc đồng.”
Dư Sơ Hạ mắt ngấn lệ ông, thoát khỏi cảm xúc.
Chỉ thấy Dư Niên Túc sang dặn quản gia: “Đưa tiểu thư và hành lý ngoài.”
Rồi ông cô: “Hoài An đang đợi con ngoài .”
Dư Sơ Hạ ngây . Cô tin nổi cha, kịp phản ứng, quản gia nửa mời nửa kéo cô cửa.
Đến khi cửa đóng , cô mới giật hồn.
“Dư Niên Túc, ông lương tâm ? là con gái ruột của ông!”
sự thật chứng minh, con gái ruột cũng chẳng ích gì, Dư Niên Túc ý mở cửa. Dư Sơ Hạ hít sâu mấy , lau nước mắt,
Chiếc xe đen Hongqi sang trọng đúng là đang đỗ bên đường. Chu Hoài An ở ghế , cửa kính che chắn, nhàn nhạt cô: “Giờ về ?”
Như thể đoán chắc cô chẳng thể về nhà .
Dư Sơ Hạ tức sôi máu, càng kiên định với ý định thỏa hiệp.
Nghĩ rằng ép cô đến đường cùng, cô sẽ ngoan ngoãn về nhà ?
Cô lấy điện thoại, bấm một , bên nhanh chóng bắt máy.
Từ ống vang lên giọng nam đầy ngạc nhiên: “Chị?”
Dư Sơ Hạ đối diện với đôi mày cau của Chu Hoài An, nhếch môi, cố ý dịu giọng:
“Là chị, giờ em rảnh đến đón chị ?”
Chủ nhân điện thoại chính là nam sinh viên thể thao từng với Dư Sơ Hạ trong biệt thự đêm đó, Thẩm Thanh Hoàn. Thẩm Thanh Hoàn chút do dự, lập tức đồng ý: “Tất nhiên, chị gửi địa chỉ , hai mươi phút nữa em đến ngay.”
Dư Sơ Hạ dịu dàng: “Chị đợi em.”
cúp máy xong, cô thu nụ , lạnh lùng Chu Hoài An: “Anh , từ hôm nay, ngoài thủ tục ly hôn, chúng cần gặp nữa.”
Chu Hoài An siết chặt chuỗi hạt, sắc mặt lạnh . Dư Sơ Hạ dời mắt, thèm thêm nào. Hai cứ thế đối đầu trong im lặng.
Cho đến khi tiếng động cơ gầm vang từ phía xa, một chiếc siêu xe tím ánh kim lướt tới. Xe dừng xe Chu Hoài An, Thẩm Thanh Hoàn mở cửa bước xuống, gương mặt trẻ trung rạng ngời ánh nắng.
“Chị, em đến .”
Hắn , lộ hai chiếc răng khểnh, vỗ vỗ mui xe: “Không chị mất mặt chứ?”
Dư Sơ Hạ quan sát một lượt, gật đầu: “Ngầu lắm.”
Sắc mặt Chu Hoài An tối sầm. Dư Sơ Hạ phớt lờ , bước thẳng xe Thẩm Thanh Hoàn.
Lại một tiếng gầm, siêu xe phóng , nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt.
Trợ lý ở ghế lái cảm nhận khí trong xe lạnh .
Sao nào cũng mặt trong mấy drama thế …
Hắn quan sát sắc mặt Chu Hoài An, cẩn thận hỏi: “Tổng giám đốc Chu, chúng đuổi theo ?”
Chu Hoài An mặt lạnh, hồi lâu . Mãi , giọng mới vang lên, lạnh lẽo: “Tìm theo dõi, cô , ở cùng ai, đều báo cho .”
Trợ lý gật đầu: “Vâng.”
chuyện đơn giản như thế. Ngày đầu tiên Dư Sơ Hạ rời , trợ lý vội vã văn phòng Chu Hoài An: “Tổng giám đốc, phu nhân cô …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ly-hon-di-anh-la-hoa-thuong-khong-phai-chong-toi/chuong-7.html.]
Chu Hoài An cau mày: “Cô ?”
Trợ lý vội đưa ảnh từ cấp gửi đến, trong ảnh, Dư Sơ Hạ khoác tay qua cổ Thẩm Thanh Hoàn, mui xe thể thao, nụ rạng rỡ.
Chu Hoài An xoa huyệt thái dương, đặt ảnh xuống: “Dập .”
Ngày thứ hai, trợ lý : “Tổng giám đốc, phu nhân…”
“Cô đua xe?” Chu Hoài An ngẩng lên.
Trợ lý lắc đầu, đưa thêm một tấm ảnh — trong sàn nhảy của quán bar, Dư Sơ Hạ mặc áo crop top và quần ngắn, nhảy đôi với một gã trai trẻ khác, cách gần đến mức sát rạt.
Ánh mắt Chu Hoài An tối : “Tiếp tục dập.”
Một tuần đó, mỗi ngày Chu Hoài An đều nhận thông tin về Dư Sơ Hạ. Từ đua xe địa hình đến nhảy bungee, mỗi ngày bên cô là một gã đàn ông khác . Đến cuối, ngay cả trợ lý cũng thể mặt đổi sắc đưa ảnh lên.
tin tức dập nhất thời, dập mãi mãi.
Ngày thứ tám, Chu Hoài An nhận điện thoại từ cha .
Giọng Chu Niên Túc nghiêm nghị: “Con với Dư Sơ Hạ rốt cuộc là thế nào? Con nông cạn, hiểu nếu mấy scandal lan , sẽ ảnh hưởng thế nào đến nhà họ Chu.”
Chu Hoài An cửa sổ lớn, sắc mặt trầm ngâm: “Con , thưa bố, con sẽ xử lý.”
Cúp máy, gọi cho Dư Sơ Hạ. cô chặn từ lâu, gọi .
Sắc mặt Chu Hoài An càng lạnh hơn. Anh cầm áo khoác, bước , đúng lúc trợ lý đến: “Tổng giám đốc, ngài về nhà lấy đồ đến chùa Phổ Đức ?”
Chu Hoài An khựng bước: “Hôm nay ngày mấy?”
“Mười tám.”
Mỗi tháng ngày mười lăm, mười sáu là ngày tu thiền, từng quên.
qua ba ngày mà . Cuộc sống của luôn theo kế hoạch, từng sai lệch. Dư Sơ Hạ là biến duy nhất.
Chu Hoài An chuỗi hạt cổ tay, im lặng một lúc: “Không, về nhà một chuyến.”
Về đến biệt thự, Chu Mẫn học về, sofa.
Cô bé gọi : “Bố.”
Chu Hoài An bước tới: “Sao thế?”
Chu Mẫn thẳng thắn, ánh mắt bình tĩnh: “Mẹ về nữa ?”
Anh khựng : “Cô sẽ về.”
“Dù thế nào, xin bố xử lý nhanh.” Chu Mẫn dậy, “Đừng để chuyện ảnh hưởng đến con nữa.”
Vòng tròn xã hội nhỏ hẹp, chuyện trong nhà ai cũng khó giấu kín.
Chu Mẫn vốn lớn lên trong sự kính nể và e dè của , mấy ngày nay bàn tán đến ngập đầu.
Cô bé xong, khẽ gật đầu với Chu Hoài An, lên lầu.
Chu Hoài An im lặng hồi lâu, lấy điện thoại định hỏi trợ lý xem Dư Sơ Hạ đang ở .
trợ lý gửi một tin tức tới .
Tiêu đề bài báo to đùng —
[Con gái độc nhất nhà họ Dư, Dư Sơ Hạ, ở Tam Á mật với hai đàn ông, nghi vấn hôn nhân với đầu nhà họ Chu, Chu Hoài An, rạn nứt.]
Dưới tiêu đề là bức ảnh Dư Sơ Hạ một tay khoác Lâm Cảnh Bách, một tay khoác Thẩm Thanh Hoàn, ghế bãi biển.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.