Luôn Luôn Yêu Em - -- Chương 1 --
Cập nhật lúc: 2025-08-30 18:07:12
Lượt xem: 6
“...Nửa năm tiền lương của ...”
Giọng đàn ông trầm thấp quyến rũ, khuôn mặt thì đến mức đảo điên chúng sinh. Mặc dù đang trong giờ việc, vẫn bất giác đắm chìm trong vẻ của .
Nếu như thể bỏ qua cái chân heo đang lén lút cọ đùi gầm bàn thì thứ hảo hơn .
dịch chân sang một bên để né, nhưng chỉ một lát , cái cảm giác ghê tởm dán .
Hắn là sếp trực tiếp của , giám đốc Chu, trông giống Trư Bát Giới mà mức độ háo sắc cũng y như .
Đệch!
Bà đây đến đây là để kiếm chút tiền cho qua ngày thôi, sớm muộn gì cũng cả con heo nhà ngươi!
Ngón tay gõ lách cách bàn phím, khác thì tưởng đang chăm chú ghi chép nội dung cuộc họp, nhưng thực chất là đang gửi cho con bạn một đoạn tin nhắn chứa đầy những lời lẽ cay độc.
Chỉ một lúc , nó cũng gửi cho một tin nhắn thoại.
định bấm chuyển thành văn bản thì con heo cạnh bỗng nắm lấy cánh tay . giật hoảng hốt, hất tay . Cùng lúc đó, giọng đầy phẫn nộ xen lẫn sự bỉ ổi của con bạn vang vọng khắp phòng họp.
【Vãi, Trư Bát Giới dám thừa dịp họp lén dùng chân cọ bà ! Tao chỉ cắm cái ô m.ô.n.g đóng mở liên tục thôi!】
【Mẹ nó, bà mà mồi chài sếp tổng mới về ! Tán đổ thì bà chính là bà chủ, xem thằng Trư Bát Giới còn dám phiền bà !】
【Gương mặt đó, vòng eo đó, đôi chân đó, chậc chậc... Vua vịt cũng chỉ đến thế là cùng! Hơn nữa mũi to, chắc chắn *chỗ đó* cũng to, nhất định sẽ sướng!】
Mlem Xinh Xắn
Vãi chưởng!
Cả phòng họp im phăng phắc.
Hứa Lẫm Sanh đang thao thao bất tuyệt cũng vì thấy từ nào mà ngậm miệng .
dám ngẩng đầu lên biểu cảm của , chỉ dùng ngón chân đào ngay một cái hố chui xuống cho !
Hồi lâu , Hứa Lẫm Sanh là đầu tiên phá vỡ sự im lặng, ánh mắt sắc lẹm quét qua và giám đốc Chu, trong mắt hừng hực lửa giận:
“Cuộc họp hôm nay đến đây thôi! Giám đốc Chu và Thẩm Đồng An, đến văn phòng một chuyến.”
Chết tiệt, lẽ mới đuổi việc vì chuyện ?
Đừng mà, thực sự đang cần tiền!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/luon-luon-yeu-em/chuong-1.html.]
Để đuổi việc, văn phòng của Hứa Lẫm Sanh, liền chủ động nhận :
“Tổng tài, xin , là của , phạt thế nào cũng , xin đừng đuổi việc .”
Gã giám đốc mặt heo bên cạnh như tìm kẻ đổ vỏ, trút hết tội lên đầu :
“Hứa tổng, là cô mồi chài thành nên mới bậy bạ hãm hại !”
Đôi mắt ti hí của gã giám đốc mặt heo nặn vài giọt nước mắt, giọng điệu như thể hận thể rèn sắt thành thép:
“Tiểu Thẩm, với cô từ lâu , trẻ tuổi thì phấn đấu cho , đừng những suy nghĩ lệch lạc. Cô xem cô , hại hại ...”
“Đủ !”
Hứa Lẫm Sanh mặt mày sa sầm ngắt lời , sang : “Cô sai ở ?”
“, sai ở...”
nghẹn lời.
Rõ ràng là quấy rối , l..m t.ì.n.h nhân của , đồng ý nên mới gây khó dễ cho .
Còn vì tiền nên dám đắc tội với , mới nhẫn nhục chịu đựng!
Nếu nhận cái nồi , đuổi việc sẽ là .
“ sai.”
lấy hết can đảm ngẩng đầu lên thẳng Hứa Lẫm Sanh.
“Là luôn viện cớ công việc để chiếm hời của , vì mất công việc nên mới luôn nhẫn nhịn.”
Càng càng thấy tủi , nghĩ đến những gì chịu đựng mấy tháng qua, cuối cùng nhịn mà bật nức nở.
“Rõ ràng chiếm hời là , hại là ! Sao xui xẻo thế , hu hu...”
Gã giám đốc mặt heo còn thêm gì đó nhưng ánh mắt của Hứa Lẫm Sanh chặn .
Trong văn phòng rộng lớn và yên tĩnh chỉ còn thấy tiếng của .
Khi cảm xúc trút gần hết, lý trí mới trở .