LUÂN HÃM - CHƯƠNG 6

Cập nhật lúc: 2025-09-11 02:24:17
Lượt xem: 998

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 6:

 

Trong trường bắt đầu rộ lên một lời đồn ác ý, Chu Dã đá, cam lòng nên sang quyến rũ chú nhỏ của , trở thành nữ sinh bao nuôi.

 

Trên mạng còn lan truyền mấy tấm ảnh chụp trong buổi tiệc riêng hôm đó.

 

Trong đó là ảnh Chu Đình hôn ban công tầng hai.

 

Rồi cả ảnh Chu Dã và mà cãi vã bãi cỏ.

 

Chẳng mấy chốc, thành đề tài mua vui ở khắp nơi trong trường.

 

Đi đến , cũng chỉ trỏ bàn tán.

 

Những bạn cùng phòng giờ vốn còn tỏ thiện, nay cũng dần né tránh , như sợ liên lụy.

 

 

Chiều thứ sáu, gần nửa tháng liên lạc, Chu Đình bất ngờ nhắn tin, bảo năm giờ gặp ở cổng nam trường.

 

đến sớm mười phút.

 

giờ tan học, cổng trường đông nghịt sinh viên.

 

Họ thấy , lập tức xì xào bàn tán, đầy soi mói che miệng .

 

Lác đác mấy tiếng truyền tai : họ bảo vì tiền mà hổ, chắc hẳn lưng dùng đủ chiêu trò để lấy lòng Chu Đình, kết cục cũng chỉ là chơi bời qua loa thôi.

 

Người vây quanh càng lúc càng nhiều, khi bắt đầu thấy cảm thấy lúng túng thì chiếc Bentley quen thuộc kịp thời xuất hiện, sự xuất hiện của nó liền gây náo động ít.

 

Ánh mắt đồng loạt dõi theo đàn ông trong xe.

 

Dưới ráng chiều, bóng nghiêng kính xe che khuất, chỉ để lộ đường nét gương mặt lạnh lùng, cao quý.

 

Tài xế nhanh chóng xuống xe, vòng qua đầu xe, cung kính mở cửa.

 

Chu Đình mặc vest chỉnh tề, sải bước xuống, tay đang cài khuy áo tay trái.

 

đó mấy cô gái bên cạnh hét nhỏ:

 

“Trời ơi, trai quá!”

 

còn :

 

nhận , đó chính là chú nhỏ của Chu Dã, từng thấy ảnh mạng.”

 

Chỉ thấy hai chữ “chú nhỏ” thì ánh mắt đồng loạt về phía , chăm chú.

 

Giữa bao ánh , Chu Đình từng bước tới mặt .

 

Đôi mắt cong nhẹ, giọng dịu dàng:

 

“Em đợi lâu ?”

 

lắc đầu:

 

“Không lâu, em chỉ đến thôi.”

 

Anh gì thêm, chỉ trực tiếp nắm lấy tay , đưa lên xe.

 

Anh còn chu đáo dùng tay che đầu để khỏi va khung xe.

 

Một loạt hành động , đủ để đập tan lời đồn.

 

Rõ ràng, chẳng hề bợ đỡ Chu Đình như lời thiên hạ đàm tiếu.

 

Trái , chính mới là nghiêm túc, tôn trọng .

 

 

Trên đường , và Chu Đình song song ở ghế .

 

Anh hôm nay là ngày giỗ ba , cùng đến viếng.

 

Anh còn , ba kính trọng và ơn nhất trong đời.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/luan-ham/chuong-6.html.]

Cho nên, dù những trong nhà họ Chu thấy xuất hiện ở từ đường, nhưng mỗi năm ngày vẫn kiên trì trở về thắp hương.

 

hỏi:

 

“Chẳng các là một gia đình ? Sao họ thích ?”

 

Chu Đình khẽ cay đắng:

 

“Anh chỉ mang họ Chu, nhưng con ruột.”

 

thoáng sững sờ.

 

Anh kể rằng, ba ruột vì cứu Chu mà chết. Vì thế, Chu mang một bé sáu tuổi về nhà, tận tâm nuôi dưỡng, thương như con đẻ.

 

Sau , Chu phát hiện thông minh lanh lợi, tài kinh doanh, liền định chia một phần gia sản cho .

 

Kết quả, điều đó khiến ba của Chu Dã sinh lòng ghen ghét, cho nên ba năm ông sắp đặt một vụ tai nạn xe, suýt lấy mạng .

 

Sau đó, Chu Đình hôn mê suốt gần nửa năm.

 

Và cũng chính khi tin dữ , Chu vì bệnh cũ tái phát mà qua đời.

 

“Điều khiến tiếc nuối nhất…” giọng Chu Đình nghẹn

 

“...là thể gặp ba cuối.”

 

Nói đến đây, đầu sang chỗ khác, để thấy mặt .

 

lúc chỉ thấy bàn tay đặt đầu gối nắm chặt, gân xanh nổi rõ.

 

Khóe mắt , còn ánh lên một tia lấp lánh.

 

Người đàn ông Chu Đình vốn dĩ lạnh lùng, luôn cứng rắn thương trường thì cũng một mặt yếu đuối như .

 

 

Khu biệt thự cũ nơi xây dựng nhà tổ họ Chu yên tĩnh.

 

Dù gọi là biệt thự nhưng mấy phồn hoa, nhưng mang một nét cổ kính, trầm lắng, như thấm đẫm năm tháng.

 

Cỏ cây bên đường.

 

Những vết nứt tường.

 

Tựa hồ đều chất chứa bao câu chuyện.

 

Xe thẳng , dừng ngay cửa chính nhà tổ.

 

theo Chu Đình bước xuống.

 

Thư ký Trần khẽ kéo tay áo , nhỏ giọng dặn:

 

“Ông chủ vì để kịp về, đổi chuyến bay gấp trong đêm, hơn mười tiếng đồng hồ, xuống máy bay liền chạy thẳng tới trường, gần như nghỉ ngơi. thì phép trong, cho nên một lát phiền Tô tiểu thư để mắt tới ông chủ, khi cúng xong thì đưa về ngay.”

 

gật đầu.

 

Rồi bước theo Chu Đình trong.

 

Con đường lát gạch trong sân gồ ghề, tường cũng loang lổ bong tróc, nhưng vẫn vô cùng sạch sẽ, chứng tỏ luôn trông nom lâu dài.

 

Chu Đình , giữ tro cốt ở đây là tâm nguyện của ba, ông trong lòng đất lạnh lẽo.

 

Chỉ là, những họ Chu ai còn sống ở đây.

 

Chỉ mỗi năm một , ngày giỗ , họ mới về một đêm.

 

Khi chúng bước , thì đang quây quần ăn cơm.

 

Chu Dã cũng mặt.

 

Thấy cùng Chu Đình, lập tức ném thẳng đôi đũa xuống.

 

Ba Chu Dã cau mày liếc .

 

Ngồi cạnh ông là một phụ nữ trung niên đoan trang, đây chắc hẳn là Chu Dã.

 

Ánh mắt bà khi Chu Đình, đầy sự khinh thường.

Loading...