Chương 3:
Bóng dáng cao lớn in mặt đất, toát lên vẻ ngạo nghễ.
Người đàn ông tên là Chu Đình, chú nhỏ của Chu Dã.
Và chúng quen từ một năm .
…
bước xuống xe, phần thấp thỏm tiến về phía .
Có lẽ vì thấy tiếng bước chân, nên Chu Đình vứt điếu thuốc xuống đất, dùng mũi giày dập tắt.
Anh ngẩng đầu, ánh mắt sâu thẳm như bầu trời đêm.
khẽ cắn môi, cái mà khiến tay chân luống cuống, trông hệt như cô bé Lọ Lem vụng trộm mặc váy công chúa.
Vì thế, khi bước đến gần, theo bản năng lùi một bước, hai tay nắm chặt váy.
Khóe môi Chu Đình khẽ cong:
“Em sợ ?”
gật đầu.
Rồi nhanh chóng lắc đầu.
Gió đêm khẽ lướt qua. Chu Đình bật , tiếp tục tiến đến.
Lần , tránh nữa.
Anh ngay mặt, đột ngột giơ tay.
căng thẳng rụt cổ .
giây tiếp theo, chỉ đưa xuống mặt một chiếc lá nhỏ gỡ từ tóc .
Ánh mắt dần rời khỏi chiếc lá, hướng lên khuôn mặt .
Trên sống mũi là cặp kính gọng vàng, càng nốt ruồi lệ khóe mắt trái thêm phần quyến rũ.
Anh kéo tay đặt lên cánh tay , trầm giọng:
“Tối nay, em sẽ xuất hiện trong bữa tiệc với tư cách bạn gái của .”
Bàn tay lớn, lòng bàn tay ấm áp.
Có ở bên, bỗng nhiên thấy yên lòng.
…
Lần đầu tiên gặp Chu Đình, là một năm .
Khi đó Chu Dã nổi giận, vứt giữa đường cao tốc, thì suýt nữa ngất vì say nắng.
May mà Chu Đình ngang qua, đưa về.
Anh còn chở đến bệnh viện kiểm tra.
Rồi hỏi:
“Có cần em xả giận ?”
Lúc là ai, chỉ thấy khó hiểu nhưng vẫn lời cảm ơn.
Sau , khi thấy ảnh trang tin tức nên mới , hóa Chu Đình là chú nhỏ của Chu Dã.
Nói cũng lạ.
Mỗi Chu Dã ức hiếp, thảm hại còn đường lui, thì luôn đúng lúc gặp Chu Đình.
Anh từng :
“Chu Dã xứng với em.”
Chỉ vì một câu , tủi òa.
Anh còn bảo rằng, nếu cần, thể dạy cho Chu Dã một bài học.
Anh đó là một lời hứa, bất cứ lúc nào cũng thể thực hiện.
Anh còn lưu điện thoại máy của .
khi đó, vẫn còn chấp niệm với Chu Dã, nên kéo danh sách chặn.
…
Có lẽ vì lâu uống rượu, nên tối nay khi theo Chu Đình tiếp khách, dù chỉ mới uống vài ly mà đầu óc bắt đầu choáng váng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/luan-ham/chuong-3.html.]
Chu Đình nhận sự khó chịu của , liền đưa ban công tầng hai để hóng gió.
chống hai khuỷu tay lên lan can, hít sâu theo hướng gió thổi tới.
Bỗng vai nặng xuống.
Thì Chu Đình cởi áo vest, khoác lên .
Men rượu ngấm, liền hỏi :
“Tại giúp em?”
Nghe , Chu Đình khẽ bật .
Ánh mắt lướt qua , về phía lưng , gương mặt chợt lạnh hẳn, ánh đầy sắc bén.
hiểu chuyện gì, định đầu thì bất ngờ ôm chặt eo, kéo lòng:
“Đừng , Chu Dã đang ở đó, còn về phía .”
Một tay giữ chặt eo , tay khẽ kéo lỏng cà vạt.
Đôi mắt thâm trầm :
“Em hỏi , vì giúp em ?”
Bàn tay đang kéo cà vạt áp lên gáy , ánh mắt lóe lên sự khao khát, giọng khàn khàn đáp:
“Bởi vì… thích em.”
Tim bỗng nghẹn .
Sau lưng, bãi cỏ tầng, tiếng Chu Dã gào thét vọng lên:
“Tô Niệm! Xuống đây ngay cho !”
Chu Đình chẳng thèm liếc lấy một cái.
Anh chỉ dán mắt , giọng trầm thấp đầy mê hoặc:
“Giúp tháo kính xuống.”
như con rối giật dây, bất giác theo, run run đưa tay gỡ cặp kính gọng vàng khỏi sống mũi , vì thế liền để lộ đôi mắt đen thẳm, như biển sâu thấy đáy.
Ngay khoảnh khắc đó.
Bàn tay gáy bất ngờ siết chặt.
Anh kéo ngã lồng n.g.ự.c .
Rồi cúi đầu.
Mạnh mẽ hôn xuống.
ngờ Chu Đình bất ngờ hôn .
Hai tay chống lên n.g.ự.c , chiếc kính trong tay bóp đến kêu răng rắc.
May mắn là nụ hôn chỉ thoáng qua, ý định tiếp tục dây dưa.
Chu Đình đó buông , hai tay đặt lên vai, trong mắt vẫn còn vương chút mập mờ khó mà xóa .
Dưới lầu, Chu Dã gần như nghiến nát răng :
“Tô Niệm, em thấy , lập tức cút xuống đây cho !”
Chu Đình xoay , nửa ôm từ phía , chỉ tay về phía Chu Dã đang gào thét, ghé sát tai , giọng chậm rãi:
“Em thấy , thấy hôn em, mà nó chẳng dám bước lên. là thứ nhát gan mà.”
“Vậy nên một kẻ như , rốt cuộc chỗ nào đáng để em thích?”
Khi Chu Dã đang giận dữ đến phát cuồng, trong lòng cảm thấy bóng hình hùng cao lớn năm nào ngày càng xa vời.
Sự mất kiểm soát của Chu Dã nhanh chóng thu hút nhiều đến xem.
Khi Chu Đình đưa từ ban công xuống, lầu ít vây quanh.
Ánh mắt Chu Dã trừng như xé xác .
Một vốn kiêu ngạo như , cho dù còn thích , thì cũng vẫn thấy đây là một sự sỉ nhục to lớn.
Chu Đình thì chẳng bận tâm, chỉ nắm lấy tay đường hoàng bước ngoài.
Khi ngang qua Chu Dã, bất ngờ đưa tay giữ chặt cổ tay còn của , nghiến răng :
“Tô Niệm, em c.h.ế.t ?”
kịp mở miệng.