Lốp dự phòng thức tỉnh - 2
Cập nhật lúc: 2024-12-12 22:47:59
Lượt xem: 738
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60EI2qC27h
Cập nhật lúc: 2024-12-12 22:47:59
Lượt xem: 738
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60EI2qC27h
Tôi ngắt lời cô ta: “Không phải con gái các em chú trọng nghi thức sao, anh chỉ muốn kỷ niệm một chút, còn mua cho em sợi dây chuyền em muốn.”
Tôi lấy từ trong túi ra một hộp nhung màu đỏ đặt trên bàn trà trước mặt. Trong mắt Kiều Hân hiện lên sự vui sướng: “Là sợi dây chuyền số lượng có hạn kia sao?”
Tôi gật đầu.
Kiều Hân đưa tay lấy dây chuyền ra, nhanh chóng chạy vào toilet đeo thử. Lúc đi ra, cô ta vọt tới trước mặt tôi cúi người xuống, muốn hôn môi tôi. Tôi ngại bẩn, nghiêng mặt tránh đi, nụ hôn của cô ta rơi vào trên mặt tôi.
Kiều Hân sửng sốt một chút, sau đó cười nói: “Có phải vì ngày hôm qua em không ở cùng anh nên anh tức giận không?”
Nếu như cô ta có thể che dấu vết hôn dưới sợi dây chuyền, tôi tin rằng những lời này sẽ có sức thuyết phục.
Tôi không lên tiếng trả lời, chỉ là càng nhẹ nhàng vuốt ve Đại Mỹ Nữ, Đại Mỹ Nữ dường như có cảm giác, thân mật cọ xát trong lòng bàn tay tôi.
Kiều Hân thấy tôi trầm mặc, cho là mình đoán đúng, ôm cánh tay tôi làm nũng: “Được rồi, lần sau nhất định sẽ ở cùng anh, cảm ơn ông xã đã mua quà cho em!”
Ông xã? Danh xưng này hiếm khi Kiều Hân nói ra với tôi. Chỉ có khi cô ta nhận được quà đặc biệt vui vẻ, cô ta mới có một chút hứng thú đến làm nũng với tôi.
Trước kia tôi bị Kiều Hân nắm lấy cánh tay, làm nũng gọi một tiếng ông xã sẽ tha thứ cho mọi lỗi lầm của cô ta, cô ta muốn cái gì tôi liền mua cho cô ta cái đó. Nhưng lần này, chúng tôi có thể có một kỷ niệm nào tiếp theo không?
Công ty sắp xếp cho tôi đi công tác, vừa hay giúp tôi có thời gian điều chỉnh chút tình cảm đã rót vào trong 5 năm. Bạn học cũ lại gửi tin nhắn tới: [Sao cậu không đến buổi họp lớp?]
Lúc đó tôi đã ở lại khách sạn, tôi cau mày nhìn tin nhắn của cậu ấy: [Họp lớp gì?]
Phía trên điện thoại, hai chữ [Triệu Hải] và [đối phương đang gõ] nhảy qua nhảy lại.
Xóa xóa viết viết rất nhiều lần, Triệu Hải mới gửi một câu: [Kiều Hân không nói cho cậu sao? Hôm nay chúng ta họp lớp mà.]
Nói xong còn chụp một tấm hình hiện trường họp lớp. Một bàn lớn bạn học ngồi cùng nhau cười cười nói nói, diện mạo có chút quên lãng, nhưng tôi vẫn có thể nhận ra mặt Tống Khoa.
Hắn rất đẹp trai, trước kia rất nổi tiếng trong đám con gái, hiện giờ âu phục thẳng tắp, ngồi bên cạnh bạn gái tôi, Kiều Hân.
Kiều Hân ăn mặc rất đẹp, váy dạ hội màu đen, trên cổ đeo sợi dây chuyền lần trước tôi tặng cho cô ta, rất mị hoặc, tóc hơi xoăn chải sang một bên, đeo một cái kẹp tóc màu bạc.
Kẹp tóc một ngàn, tôi mua. Váy dạ hội hơn một vạn, cũng là tôi mua. Đối với cô ta, tôi luôn dốc hết toàn lực để cho cô ta thứ tốt nhất, trái lại tôi ăn mặc cũng rất bình thường, quần áo mặc vào là được, không theo đuổi hàng cao cấp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/lop-du-phong-thuc-tinh/2.html.]
Trên ảnh chụp, hai người bọn họ ngồi ở đó vừa nói vừa cười, khoảng cách hai người kéo rất gần, thiếu điều dán cùng một chỗ.
Triệu Hải lại hỏi: [Sao không trả lời? Cậu và Kiều Hân chia tay rồi?]
Tôi gửi hai chữ “không có”.
Sắp rồi. Đoạn tình cảm này căn bản là không cần điều chỉnh, từ đầu tới cuối, trong lòng Kiều Hân không có tôi. Chỉ có mình tôi là một tên ngốc mà thôi. Thảo nào lúc tôi nói hôm nay phải đi công tác, cô ta rất vui vẻ, còn chủ động thu xếp hành lý cho tôi, hỏi tôi sẽ đi bao lâu.
Lúc đó tôi nói đùa là phải mất nửa tháng. Thật ra chỉ cần hai ngày là đủ.
Không bao lâu sau khi tôi gửi tin nhắn, Triệu Hải liền gửi tin nhắn mắng tôi: [Cậu ngốc quá, không biết quan hệ giữa bạn gái cậu và tên ngốc kia sao?]
Tôi:...
Kỳ thật tôi cảm thấy rất mới lạ, trong khi tất cả mọi người đều thích cặp đôi trai xinh gái đẹp kia thì Triệu Hải luôn có thể đứng về phía tôi.
Khoảng hơn mười giờ tối, buổi gặp mặt sắp kết thúc, Triệu Hải lại gửi cho tôi một tin nhắn: [Tên ngốc kia muốn đưa bạn gái cậu về nhà, cậu tốt nhất gọi điện thoại cho bạn gái cậu để cô ta tỉnh táo lại, đừng để bị cắm sừng.”
Bị cắm sừng à?
Bị cắm từ lâu rồi.
Tôi trầm mặc trả lời một câu “Được”, sau đó ném điện thoại di động sang một bên đi tắm.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Từ phòng tắm đi ra, điện thoại di động trên giường sáng lên, là Kiều Hân gọi điện thoại tới cho tôi.
5.
Trong điện thoại lại truyền đến âm thanh đầy sắc dục của Kiều Hân.
“Này, đang làm gì thế?” Tôi sửng sốt một chút, ý thức được bọn họ đang làm cái gì, đáy mắt thêm lạnh, ngón tay nắm ở hai bên điện thoại di động trở nên trắng bệch.
Bên kia lại thúc giục: “Nói đi Trương Minh Viễn.”
Cô ta có vẻ hơi vội. Tôi loáng thoáng nghe thấy tiếng chuyển động chậm chạp, bỗng nhiên âm thanh kia dừng lại và một giọng nam vang lên: “Không phải chỉ có giọng của em sao?”
Kiều Hân tựa hồ hít ngược một hơi, lập tức cúp điện thoại. Tôi ném điện thoại di động dựa vào sô pha, mặt mày theo u ám.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.