Lòng Trung Thành Của Anh - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-08-30 13:40:00
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dù là ai khuyên cũng đều vô ích.

Hiện giờ chỉ còn một ở trong bệnh viện, còn những khác đều bảo vệ dẫn ngoài.

Đêm đến, dựa lưng bức tường hành lang bệnh viện, xung quanh còn nhà của bệnh nhân khác nữa.

Người từng ở bệnh viện còn nhiều lời cầu nguyện hơn là ở nhà thờ, câu quả thực sai.

Hôm đó ngủ , bắt đầu chuyện với bức tường, hoặc là tâm sự với mắt.

cũng trôi qua bao lâu nữa, những nhà bệnh nhân khác nhân của cảnh sát thì gần trò chuyện với .

"Cô gái, chồng cô là cảnh sát ? Cô dũng cảm thật đấy, mỗi công tác, cô ở nhà thấy lo lắng ?"

" , hàng xóm gần nhà cũng một cô gái như cô, nhưng cô gái mệnh khổ. Cô vẫn còn trẻ, dù xảy chuyện gì thì cũng nghĩ thoáng lên."

chẳng còn sức tiếp nữa, đôi mắt trống rỗng vô hồn cánh cửa phòng chăm sóc đặc biệt.

Khi thấy bác sĩ bước và gọi , cứ ngỡ đang trong một giấc mộng.

Những khác vội vàng chạy , mong bác sĩ thông báo về tình trạng của .

Bác sĩ qua đám đông gọi "Người nhà của Chu Tùy, bệnh nhân hiện tại định nên thể chuyển đến khoa thường, mau thu dọn đồ đạc ."

bàng hoàng dậy, một tia nắng sớm mai hắt ô cửa sổ cuối hành lang bệnh viện.

Mặt trời lên, một đêm trôi qua dài đến nỗi cứ tưởng xa cả một đời .

Mọi đều với ánh mắt hâm mộ.

"Chậc, vui quá nên thẫn thờ luôn , mau giúp cô gái chút ."

Với sự giúp đỡ của những xung quanh, cuối cùng thể gặp Chu Tùy.

Màn hình bên cạnh giường phát tiếng bíp bíp, đó là hình ảnh nhịp tim của Chu Tùy.

Anh nửa giường, đôi mắt nhắm nghiền và đôi môi tái nhợt, sắc mặt cũng còn hồng hào như .

Chiếc áo bệnh nhân mở một góc, thấy bụng đang băng bằng một miếng gạc dày màu trắng.

chằm chằm, nước mắt từng giọt lăn dài mặt, cắn chặt môi thành tiếng, chỉ sợ tiếng sẽ đánh thức Chu Tùy.

Chu Tùy từ từ mở mắt , thấy thì đôi môi mấp máy, hai tay chậm rãi nắm lấy đầu ngón tay "A Thù..."

Vẫn là giọng khàn khàn thô ráp.

Một giọt nước mắt rơi xuống mu bàn tay Chu Tùy, những giọt nước mắt khác cũng lượt tuôn rơi.

Ánh mắt Chu Tùy lộ rõ ​​vẻ hoảng sợ.

"A Thù, đừng ..."

úp mặt chăn, cho đến khi để một mảng chăn ướt đẫm.

Chu Tùy đặt tay lên đầu , nhẹ giọng dỗ dành “Xin , em sợ .”

“Em chuyện với ...” tránh khỏi tay Chu Tùy sang một chỗ khác.

nhớ em.” Chu Tùy thở phào nhẹ nhõm “Thỏ trắng nhỏ, đây.”

"Hả?"

"Vết thương đau, ôm em ?"

"Anh mà uống thuốc giảm đau , em thuốc giảm đau."

“Anh tường bệnh viện cứng thế nào ?” phàn nàn “Anh mà còn tỉnh thì em sẽ chạy mất đấy.”

Chu Tùy "Anh sớm để cho em chạy , ai bảo em lời."

"Anh lúc nào?"

“Ở xe cứu thương.” Chu Tùy dừng một chút “Bọn họ cho em ?”

"Anh gì?"

Bây giờ mới can đảm để hỏi những gì mà Chu Tùy .

Ánh mắt của Chu Tùy quét qua mặt .

"Không gì cả."

"Anh gạt !"

"Anh hối hận ."

Đừng Chu Tùy khỏe mạnh cường tráng như thế, mới ăn uống thuốc giảm đau thì lăn ngủ tiếp.

ở bên cạnh trông chừng .

Mãi đến khuya khi y tá đến kim, lúc đó mới mê man ngủ .

Ngủ một lúc thì cảm giác hôn .

thấy khó thở, mở mắt thì thấy Chu Tùy đang cúi xuống ôm .

"Anh gì đấy?"

“Nhớ em.” Chu Toái dụi nhẹ tai “Lúc sắp ch.ết mơ thấy Diêm vương, ông đang định mang thì bỗng nhiên đổi ý."

"Tại ?"

"Ông mắc nợ một con thỏ nên ."

bật "Đó là em cứu , nhớ kỹ còn báo ân đấy."

"Bảo bối, nghĩ thỏ nhỏ.. mắt hồng hồng, thật đáng thương..." Chu Tùy xong thì cắn môi “Hình như miệng thỏ cũng mềm.”

Sao tình tình Chu Tùy đổi nhiều thế nhỉ?

nhặt chiếc gối lên, gần như bỏ chạy.

Chu Tùy thương chỉ thể giường, cứ như con sói bỏ đói lâu.

Những ngày tiếp theo, sợ Chu Tùy kích động sẽ rách vết thương nên cố tình tránh xa .

Hai tuần thì Chu Tùy xuất viện.

Vết thương lành, khi về còn giúp thuốc mấy .

về nhà mở máy nước nóng trong phòng tắm.

Chu Tùy hiện tại thể tắm rửa, chỉ thể giúp lau .

Về đến căn hộ, duỗi eo thoải mái, tinh thần cực kỳ sảng khoái.

Chu Tùy đột nhiên từ phía ôm lấy eo , cúi đầu chậm rãi hôn lên vành tai của "Anh ở cùng em."

Chu Tùy gần đây bắt đầu trở nên nguy hiểm, giờ trốn cũng kịp nữa.

tùy tiện viện một một cái cớ, vội vàng ôm lấy quần áo và đồ dùng chạy trong phòng tắm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/long-trung-thanh-cua-anh/chuong-9.html.]

Vừa mới mở vòi hoa sen, dòng nước lạnh ngắt xối thẳng xuống đầu .

giật trượt chân ngã xuống đất, kéo rơi cả những thứ đang để bồn rửa mặt.

Vòi nước vẫn đang chảy rào rào, quên mất là khi nãy vẫn cắm bình nước nóng.

"Chuyện gì ?"

Nghe thấy tiếng động, Chu Tùy vội vàng chạy tới thì thấy đang bẹp sàn nhà.

Anh khựng , đôi mắt dần trở nên tối hơn.

Trong lòng thầm kêu lên một tiếng, linh cảm điềm chẳng lành sắp xảy .

Quả nhiên Chu Tùy nghiến răng cúi xuống, một tay đỡ lưng , một tay để qua chân , dễ dàng bế lên khỏi mặt đất.

đỏ mặt, vội lấy một cái khăn dễ thương áp trong ngực, ý bảo Chu Tùy bỏ qua mấy ý niệm “ phù hợp với trẻ em” ở trong đầu .

"Đồ ngốc." Giọng Chu Tùy trầm khàn, giống như dòng điện truyền .

Ngay khi đặt xuống giường, vội vàng bò về phía .

Chu Tùy đột nhiên nắm lấy mắt cá chân của kéo trở như kéo một con gà "Em ?"

giãy giụa trong vô vọng “Trên em nước, còn khỏe hẳn, thả em .”

"Ừm." Chu Tùy đáp lời "Không thả."

Anh chẳng những buông, ngược càng nắm chặt hơn, nhưng đột nhiên khuôn mặt nhăn nhó.

"Vết thương đau , để em xem nào?"

ấn n.g.ự.c Chu Tùy, hai tai đỏ lên như bốc cháy.

Áo ướt, nhưng cũng may là nghiêm trọng.

giường, ánh mắt chăm chú của Chu Tùy, quần áo đề phòng giở trò.

Một chỗ vết thương mọc da non.

thổi nhẹ "Đau ?"

Chu Tùy trừng mắt "Không đau, ngứa thôi..."

chạm mấy vết sẹo lành của Chu Tùy, bàn tay đụng thì như chạm lửa, vội vàng rụt tay .

Chu Tùy tóm tay và xoa xoa đầu ngón tay "Sao em nhỏ như ... đầu ngón tay như hạt ngô."

Cũng đúng, từ khi sinh thì tạng nhỏ. trong lòng Chu Tùy, chẳng khác nào một thanh tre gầy gò suy dinh dưỡng.

 

Dần dần bàn tay Chu Tùy yên phận nữa, kéo cúi đầu hôn .

"Hừm… em tắm..."

Chu Tùy kéo tay "Ừm, cũng lau khô ."

Nói xong thì Chu Tùy bế bước nhà tắm…

10

Đám cưới muộn nửa tháng cuối cùng cũng tiến hành.

Ngày hôm đó, bậc thềm cao, mặc chiếc váy cưới đuôi cá lộng lẫy, Chu Tùy ngay bên , đôi mắt một dải băng đen che .

Ánh đèn rực rỡ của khách sạn khiến cảm giác như đang ở trong một tòa lâu đài khổng lồ, còn Chu Tùy giống như một hiệp sĩ trong truyện cổ tích.

bước gần Chu Tùy và bậc thang cao hơn , nên thể dễ dàng tháo dải ruy băng.

"Em đến !"

Chu Tùy nhếch khóe môi "Bảo bối, em xinh ."

Chu Tùy càng ngày càng ngọt nhỉ.

đặt tay lên vai Chu Tùy và cúi xuống định tháo dải ruy băng, còn đặt hai bàn tay to lớn lên eo .

thấy tiếng Chu Tùy thở gấp, thậm chí là cảm nhận tiếng tim đang đập liên hồi.

hôn lên môi Chu Tùy, nụ hôn nhẹ như gần như xa, Chu Tùy trêu chọc thì càng hôn mạnh hơn. Thừa dịp chú ý, bất ngờ tháo dải ruy băng.

Vốn tưởng rằng Chu Tùy nhắm mắt , ai mà Chu Tùy khi hôn cũng nhắm mắt.

Thế là thể chụp biểu cảm lúc đó của Chu Tùy.

Không dải băng cản trở, áp chặt lấy đầu , cuối cùng kết thúc bằng một nụ hôn sâu.

Bàn tay lưng đột ngột siết chặt, kéo cách cuối cùng giữa hai chúng .

"Thỏ nhỏ nhà chúng thật xinh ."

Anh đôi mắt và mỉm hài lòng.

Trên màn ảnh rộng ngày hôm đó, vẻ mặt kinh ngạc của Chu Tùy chụp , đó là cô dâu Chu Tùy trêu chọc đến mức đỏ bừng cả mặt, giống như mây hoa rực rỡ giữa bầu trời đêm.

Tối hôm đó Chu Tùy say rượu, dìu tới cửa nhà.

Vừa mở cửa, ôm ấn tường.

"Thỏ nhỏ, tân hôn vui vẻ."

đỏ mặt nắm lấy cánh tay "Anh cũng , tân hôn vui vẻ."

Chu Tùy mặc vest trai.

Bóng đèn xanh mờ nhạt phản chiếu ánh sáng mơ hồ.

Nụ hôn của Chu Tùy nhẹ, ngón tay cái lướt qua khóe môi, mắt và mũi , như thể đang dỗ dành một đứa trẻ.

Đêm nay Chu Tùy gì đó , ôm lời nào, chỉ tựa đầu cổ .

xoa đầu vỗ nhẹ lưng “Sao ?”

Trước hôn lễ, thấy đồng nghiệp của Chu Tùy gì đó với sân thượng, lúc đó biểu hiện của Chu Tùy kỳ lạ, hai mắt đều đỏ hoe.

“A Thù, yêu em.” Giọng khàn khàn, nhẹ nhàng hôn lên tóc .

bất ngờ lời tỏ tình đột ngột.

"Em cũng ."

Chu Tùy cúi đầu, mạnh mẽ hôn .

“Này…” khúc khích “Anh định hôn cả đêm đấy chứ, khoảnh khắc đêm xuân…”

Chu Tùy ngừng hôn, cũng đáp lời , ngược ôm trong phòng ngủ.

Ánh trăng bạc trắng rơi xuống nền nhà, đêm xuân như kéo dài vô tận giữa tiếng côn trùng râm ran.

Đêm đó, Chu Tùy đổi tiểu sử sử dụng nhiều năm trang cá nhân của .

Đã từng là: Trung thành với Tổ quốc.

Bây giờ là: Trung thành với Tổ quốc, chung thủy với em.

 

Loading...