14.
mua vài chiếc váy hoa nhí kiểu đồng quê xinh xắn.
Đứng gương thử đồ, tự ngắm thích thú.
Cố Dã nhân lúc phòng đồ thì rời vài phút.
Khi , tay xách một túi nhựa màu đen.
Trên đường về, hai đứa nắm tay .
“Anh cầm gì trong tay thế?”
Anh khẽ ho một tiếng, thiếu tự nhiên.
“Quần áo.”
“Ồ.”
chẳng nghĩ ngợi nhiều, cứ tưởng chỉ đơn giản mua quần áo cho .
Khi ngang một sườn đồi đầy hoa dại, nhất quyết lôi Cố Dã chụp cho vài bức ảnh.
Anh giơ điện thoại, nghiêm túc bấm máy.
Dù tạo bao nhiêu kiểu dáng, cũng hề tỏ sốt ruột.
“Cho em xem nhanh .”
chạy đến nép , lật xem album ảnh trong điện thoại.
“Sao chụp em thế !”
Mấy bức ảnh đúng là dám thẳng, thảm họa luôn.
bĩu môi giận dỗi.
thấy chăm chú , tâm trạng vẻ khá .
Khóe môi còn nhếch lên một nụ nhàn nhạt.
“Anh nhạo em hả?”
hậm hực lườm một cái.
Đột nhiên cúi xuống, giữ lấy gáy và hôn xuống.
Vì chênh lệch chiều cao, kiễng chân.
Cánh tay mạnh mẽ của ôm ngang hông, nhấc bổng lên.
bám , hôn đến thở hổn hển.
“Anh nhạo em, chẳng chút nào, em xinh.”
Khi dựa vai để điều hòa nhịp thở, ghé sát tai : “Trong mắt , em là cô gái xinh nhất đời.”
câu cho ngây ngất.
vẫn kiêu kỳ hừ một tiếng.
“Đồ lẻo mép.”
Tối đó, lúc tắm, rảnh rỗi, tò mò lén xem đồ mua.
Thật khá hiếu kỳ, với gu thẩm mỹ của Cố Dã, mua cái gì xí.
khi mở túi , mặt đỏ rực.
Đây là cái gì chứ!
Tai thỏ, đuôi thỏ, còn mấy hộp “trang ” cho cái “gậy” nữa.
🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/loi-yeu-trong-gio-he/chuong-7.html.]
hoảng hốt buộc túi .
lưng cảm nhận một cơ thể nóng rực dán sát .
Cố Dã khẽ hôn lên cổ , giọng đầy mê hoặc: “Tối nay thử nhé? Anh sẽ chăm sóc em thật .”
trêu chọc đến chịu nổi, nửa đẩy nửa đồng ý.
…
Khi mồ hôi của nhỏ từ cằm xuống lưng , cắn môi, rên khẽ một tiếng.
“Giỏi lắm, tối nay ngoan thế?”
Một cảm giác tội trào dâng khắp .
Chiều nay còn , bôi nhọ hình tượng của nữa.
Nếu , sẽ phạt thế nào .
Trời ơi, nghĩ thôi thấy sợ.
lật , hai tay bám lên vai .
Cố ý lấy lòng, hôn lên yết hầu đang chuyển động của .
Mắt Cố Dã tối , ánh toát lên vẻ nguy hiểm.
“Trân Trân, là em tự chuốc lấy đấy nhé.”
15.
Không từ lúc nào, mùa hè trôi qua.
Làng quê đón mùa thu hoạch rộn ràng.
vác một cái cuốc nhỏ, tay xách một cái giỏ, hiên ngang bước bờ ruộng.
Đằng còn con ch.ó vàng lẽo đẽo theo .
Hôm nay Tống Tiểu Mãn rủ hái dưa và rau củ.
Dù ở nhà cũng rảnh, chi bằng tìm việc gì cho vui.
Chào Cố Dã một tiếng, liền khỏi nhà.
Trên đường còn gặp con chó, thế là hai đứa kết bạn đồng hành.
Phải , khí ở đây trong lành, dưa trái thì mọng nước, ngọt lịm.
Khi và Tống Tiểu Mãn gốc cây ăn vải, cô bỗng thở dài.
“ thấy vô dụng quá, tối qua ba , vụ dưa trái năm nay của làng thể bán , để thì thối hết ở ngoài đồng. Giá mà tìm cách giải quyết, ba cũng ngày nào cũng mặt ủ mày chau.”
Nghe , bất chợt nảy một ý .
“Sao thử vài video quảng bá, biến ngôi làng thành một điểm du lịch thư giãn đặc sắc nhỉ? Tình cờ chút về phim, còn cô thì rành rẽ tình hình ở làng, hai đứa hợp sức, thành công!”
Tống Tiểu Mãn về nhà kể ý tưởng cho trưởng làng.
Trưởng làng bàn bạc với , thấy kế hoạch khả thi.
Thế là cả làng đồng lòng, cùng rầm rộ danh tiếng của làng.
Nhiều du khách từ xa lặn lội đến đây trải nghiệm cuộc sống đồng quê nhẹ nhàng, vui vẻ.
Thu nhập của tăng vọt.
cũng kiếm khoản tiền đầu tiên trong đời.
Hôm , xách con cá Tống Tiểu Mãn tặng, nhảy chân sáo về nhà, thì một bất ngờ xuất hiện mặt.
ngạc nhiên thốt lên: “Hứa Triệt, ở đây?”