Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

LỜI NGUYỆN CẦU DÀNH CHO ANH - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-05-25 06:31:20
Lượt xem: 935

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi vội cắt lời, sợ càng nói càng rối:

 

“Chị y tá ơi, có việc gì không ạ?”

 

Cô mỉm cười, quay sang nhìn Kinh Yến:

 

“Lục tiên sinh dặn, khi cô đến, việc đầu tiên phải làm là xử lý vết thương cho cô.”

 

Và rồi — giọng nói ấy vang lên.

 

Giọng trầm thấp, mang theo hơi thở nhọc nhằn sau cơn nguy kịch, nhưng vẫn vững vàng quen thuộc:

 

“Ừ, là anh bảo cô ấy vào.”

 

“Chuyện khác để sau… Trước tiên xử lý vết thương cho em đã.”

 

“Trần Thương Thương — từ nay, không được phép vì anh mà làm tổn thương chính mình nữa. Biết chưa?”

 

Tôi ngẩng đầu.

 

Và bắt gặp ánh mắt ấy.

 

Đôi mắt đào hoa sâu thẳm như xoáy nước, như thể chỉ cần nhìn lâu thêm một giây nữa, tôi sẽ bị hút vào không thoát ra được.

 

Khoảnh khắc đó, tôi chỉ muốn nói một điều:

 

Lần này… dù có nhảy xuống sông Hoàng Hà, tôi cũng không rửa sạch hiểu lầm này nữa rồi.

 

5

 

Để xua đi sự lúng túng, tôi cúi đầu vùi mặt vào điện thoại khi y tá đang xử lý vết thương.

 

Không ngờ đoạn video tôi quỳ suốt dọc đường lên núi Cửu Hoa... lại lọt top 10 hot search.

 

Bình luận của cư dân mạng ùn ùn kéo đến:

 

【Rốt cuộc là người đàn ông nào may mắn đến mức này? Gặp được một cô gái như vậy, chắc đời trước cứu cả thế giới.】

 

Càng bất ngờ hơn — tài khoản chính thức của Tập đoàn Lục thị dưới phần bình luận ấy còn dõng dạc tuyên bố:

 

【Haha, là thiếu phu nhân tương lai của nhà họ Lục bọn tôi đấy!】

 

“Bộp!”

 

Tôi hoảng hồn làm rơi điện thoại.

 

Vội nhặt lên, mở tài khoản phụ rồi gõ vội dưới bình luận đó:

 

【Cơm có thể ăn bậy, nhưng lời thì không được nói bậy.】

 

Không đến ba giây sau, Lục thị lại trả lời:

 

【Thật đấy mà. Đích thân chủ tịch nhà tôi nói trong group bạn bè rồi, ông ấy cực kỳ hài lòng với cô con dâu này.】

 

Tôi:

 

【……】

 

Cảm giác da đầu tê rần.

 

Chỉ trong vòng nửa ngày, tôi làm cách nào khiến bà nội, ba mẹ của Lục Kinh Yến đồng loạt “gật đầu nhận dâu”? Ngay cả tôi cũng không dám tin.

 

Một bình luận khác lại khiến tôi nghẹn họng:

Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!

 

【A a a, Lục Kinh Yến đích thân lên sóng tuyên bố rồi! Đây là tình yêu khiến dân tình ghen tỵ phát khóc!】

 

Tôi lập tức mở trang cá nhân của anh, thở phào khi không thấy bài đăng nào mới.

 

Thế nhưng... một giây sau, lại thấy hàng loạt blogger đăng ảnh chụp màn hình.

 

【Aaaa! Thời khắc hoạn nạn mới biết ai thật lòng. Cưới nhau luôn đi chứ còn chờ gì nữa!】

 

【Chỉ khi bệnh tật, mới nhìn rõ ai yêu mình nhất. Đáng yêu quá đi mất! Lục tổng, anh mà phụ cô ấy là cả mạng xã hội sẽ nổi loạn đó nha!】

 

【@LụcKinhYến, hãy nâng niu cô ấy như trân bảo, bằng không cả rừng dân FA sẽ nhào vô tranh giành với anh đấy!】

 

Và rồi — tôi thấy anh trả lời bình luận cuối cùng:

 

【Lục Kinh Yến V: Từ bỏ đi, người đang ở trong phòng bệnh của tôi rồi. Tôi nhất định sẽ giữ chặt, không cho bất kỳ ai cơ hội.】

 

Trời ơi! Anh trả lời lúc nào thế?

 

Tôi vội ngẩng đầu —

 

Quả nhiên… anh đang nằm trên giường bệnh, tay cầm điện thoại, miệng cong cong.

 

Chết thật rồi.

 

Nếu anh biết tôi quỳ lên núi chỉ vì bị Giang Phong lừa… thì tôi còn đường sống nữa không?

 

“Hức…”

 

Y tá đụng vào vết thương, đau đến mức tôi phải hít sâu một hơi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/loi-nguyen-cau-danh-cho-anh/chuong-3.html.]

Lục Kinh Yến khẽ cau mày:

 

“Nhẹ thôi, đừng để cô ấy đau.”

 

Y tá vội giải thích:

 

“Vết thương đầu gối quá nặng, da thịt dính chặt vào lớp vải. Tôi phải cắt bỏ phần vải quần này mới xử lý được.”

 

“Cô Trần, cô làm cách nào mà quỳ từ chân núi lên tận đỉnh vậy? Phải yêu sâu đậm đến mức nào mới có thể chịu đựng được chừng ấy đau đớn?”

 

Ánh mắt Lục Kinh Yến nhìn tôi, sâu không thấy đáy.

 

Tôi:

 

“……”

 

Không còn tâm trạng để giải thích nữa.

 

Đúng là... trên đường quỳ lên núi, đau thật.

 

Cũng bởi đau, nên khi biết bị Giang Phong lừa, tim tôi mới nhói đến mức tưởng vỡ vụn.

 

Và ngay lúc ấy — tôi đã quyết định rồi.

 

Tôi không cần anh ta nữa.

 

Nước mắt dâng lên, tôi vội lau sạch, không muốn khóc trước mặt Lục Kinh Yến.

 

Reng reng.

 

Màn hình điện thoại nhấp nháy một cái tên — Giang Phong.

 

Tôi dứt khoát cúp máy, kéo vào danh sách chặn.

 

Rồi gõ vài dòng gửi đi:

 

【Chia tay đi.】

 

【Tôi lên núi Cửu Hoa xem một quẻ.】

 

【Phật tổ nói… anh không xứng.】

 

【Tôi là người biết nghe lời.】

 

6

 

Giang Phong gọi video — tôi không bắt máy.

 

Hắn điên cuồng b.ắ.n liên tiếp mười cuộc — tôi đều từ chối.

 

Tin nhắn tới dồn dập, ngữ điệu như phát điên:

 

【Trần Thương Thương, em có ý gì đây?】

 

【Sắp đính hôn đến nơi mà giờ em lại đòi chia tay? Em có bệnh à?!】

 

【Cho em một phút rút lại lời vừa nói, bằng không đừng trách anh tuyệt tình.】

 

【Em đừng làm loạn nữa, đã hai phút trôi qua rồi đấy.】

 

【Có phải hôm nay quỳ đến đau đầu gối nên dỗi không?】

 

【Được rồi, anh dỗ. Hôm nay em khổ rồi, bảo bối ngoan, đừng giận nữa mà.】

 

【Em chê anh bị ung thư nên bỏ anh?】

 

【Không ngờ em là loại người thế này!】

 

【Trần Thương Thương, trả lời đi! Chết rồi à?!】

 

【Chưa c.h.ế.t thì trả lời một tiếng!】

 

Tôi nhắn lại:

 

【Chíp.】

 

Hắn đâu biết — tôi đã biết rõ trò lừa dối ung thư kia là giả.

 

Cũng không biết tôi đang ở bệnh viện của Lục Kinh Yến, người mà hắn chẳng bao giờ tưởng tượng nổi.

 

Hắn còn tiếp tục diễn:

 

【Chíp là gì? Em không thật sự bỏ anh đấy chứ?】

 

【Đừng nói dối! Em quỳ lên núi vì anh cơ mà, cả mạng biết rõ em yêu anh thế nào!】

 

【Muốn chia tay là chia? Đừng thử thách giới hạn của đàn ông!】

 

【Được, em đã nói thì cứ chia đi! Anh không tin em dám bỏ anh thật! Đừng có khóc mà quay lại cầu xin anh!】

 

Tôi nhìn chằm chằm vào màn hình, để mặc nước mắt trào ra — nhưng lòng đã hoàn toàn lạnh lẽo.

 

Tôi sẽ không quay đầu nữa.

…….

 

Loading...