“Những năm qua, kiếm ít tiền, bà chuyển đến Bắc Kinh sống. Đến năm 35 tuổi, bà sinh một con trai, và xem như báu vật mà yêu thương chăm sóc .”
[Trời ạ, đứa bé còn đang học trung học ?]
[Bình thường mà , cũng là sớm , mấy năm nữa là thi đại học. Thời buổi bây giờ chú trọng việc giáo d.ụ.c con cái , một phần cũng do gia trưởng chạy đua , thấy con học liền cũng bắt đầu vội vàng cho con học , những gia đình còn bắt đầu lo từ mẫu giáo cơ . Trẻ con bây giờ học nhiều thứ .]
Vu Ái Hoa gật đầu, giọng khẩn thiết:
“Cô đúng. Vậy con trai đậu đại học ?”
Kỷ Dao Quang ánh mắt dừng cái cũng con cái trở nên ngăm đen của bà , tiếp tục : " Bà và chồng bà thể xem như vợ chồng từ thuở niên thiếu , luôn đỡ đần giúp đỡ , cùng vượt qua đoạn năm tháng khó khăn , chia sẻ hoạn nạn . khi tiền, ông cảm thấy chán bà , bắt đầu xuất quỹ , ở bên ngoài khác, thậm chí những đứa con khác ngoài con trai của bà . Bà chỉ một đứa con trai, nhưng ông thì ngược ông ở bên ngoài thêm vài đứa cả trai lẫn gái ."
"Ông cũng còn quan tâm đến đứa con chung của hai , vì bà dành nhiều kỳ vọng con trai , nó vượt trội , trở nên xuất sắc hơn , ưu tú nhất trong những đứa con của ông ."
“Cô im !” Vu Ái Hoa bình tĩnh như phát điên khi Kỷ Dao Quang những lời đó : “Ông yêu con của chúng !
Hơn nữa, con là con hợp pháp, đám con ngoài giá thú đáng xách dép cho nó! đặt kỳ vọng con , chẳng là điều bình thường ? Có bà nào con thành đạt chứ?”
" tình yêu của bà tạo áp lực quá lớn cho con trai bà ,bà bắt con trai bà dậy học từ 5 giờ sáng, học đến tận 12 giờ đêm, còn yêu cầu nghiêm khắc về thời gian chơi đùa. Cứ như , nó căn bản thể chịu nổi đến lúc thi đại học!"
Kỷ Dao Quang lạnh lùng .
Câu vẫn là Kỷ Dao Quang lựa chọn giảm tránh thẳng . Nói thẳng thì chính là với cách nuôi dạy , thêm một thời gian ngắn nữa thôi , đứa trẻ sẽ ngõ cụt , nó sẽ ch.ế.t. Bị chính thứ gọi là tình yêu và kỳ vọng của , của nó , áp ch.ế.t .
[ Gì ? 5 giờ sáng bắt đầu dậy học , đến 12 giờ đêm mới ngủ? Đứa trẻ một bà tâm thần bệnh tâm thần như , thật là đủ bất hạnh !]
[Đây còn chỉ là cấp ba thôi đấy, bác gái, bác thật sự điên !]
[Quá khủng khiếp, đột nhiên cảm thấy may mắn, còn may là như .]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/livestream-doan-menh-kiem-tien-tra-no/chuong-26.html.]
Nhìn thấy những bình luận làn đạn , Vu Ái Hoa tức giận thôi, giận dữ hét lên: "Các cái gì chứ! Nó 5 giờ sáng mới bắt đầu dậy , còn dậy lúc 4 giờ đây , còn tham khảo khắp nơi tìm thầy giáo cho nó, ngày ngày chăm sóc bữa ăn giấc ngủ , ngày đưa đón nó học , quản lý thời gian cho nó , chẳng lẽ vất vả ?"
[Khủng khiếp thật, một ngày chỉ ngủ bốn tiếng, đây là định trực tiếp tiến hóa thành máy cần ngủ luôn ?]
[Không cho ngủ, thà gi.ế.t còn hơn .]
[Không ngủ để chăm con? Cũng cho con ngủ ? Người chuyện thì là đang nuôi con , còn tưởng là đang tính đồng quy vu tận chứ !]
[Bà thật đáng sợ ! Một thể cực đoan như ? Bà hành con , nhưng hành chính còn khủng khiếp hơn.]
Khu bình luận cũng lên tiếng chỉ trích bà , mà thật cũng chả như thế nào , vì dù Vu Ái Hoa ngay cả với chính còn thể nhẫn tâm thành như .
Kỷ Dao Quang bất đắc dĩ lắc đầu, "Vu Ái Hoa, bà con trai bà thể thi đậu đại học Thanh Hoa ? thể cho bà một cách chính xác."
"Nếu bà đổi, con trai bà sẽ tự sát ba ngày. Nó ch.ế.t thì chả thể đại học nào nữa , huống chi là đại học Thanh Hoa !"
"Không thể nào!" Vu Ái Hoa đập mạnh xuống bàn, "Cô dám nguyền rủa con trai ? Tối sẽ cử báo cô ! cơm bưng nước rót mỗi ngày cung phụng nó như , cô còn nó tự sát? Nó lý do gì để tự sát chứ?"
" và ba của nó đều trải sẵn con đường cho nó, mỗi ngày nó đều sống thoải mái lo nghĩ việc gì khác ngoài chuyện học , mà nó còn tự sát ?"
Vu Ái Hoa càng càng tức giận, lập tức dậm mạnh chân cộp cộp cộp bước thẳng lên lầu.
Sau đó, dừng cửa một căn phòng , bà bắt đầu cuồng loạn gõ cửa, hét lớn: "Chu Ngọc Đường, mau đây cho !
Con còn dám khóa trái cửa nữa !"