Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

LIỄU THI (PHẦN 2) - Chương 16

Cập nhật lúc: 2025-06-12 06:18:51
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Liễu Thi vốn nhạy bén với mùi hương hơn ai hết, từ xa cô đã ngửi thấy mùi lạ trong phòng Liễu Nhan, trước khi vào phòng Liễu Thi đã lén đưa lên mũi khăn tay có tẩm hương liệu để giải độc sẵn. Thật không ngờ mê hương trong phòng Liễu Nhan lại có thêm luồng tà khí lạ, khiến Liễu Thi càng lúc càng thấy đầu đau như búa bổ, như muốn nổ tung đến nơi.

– Aaaa! Cút đi! Đừng chạm vào tôi!

Liễu Thi vừa ôm đầu, vừa hét lên đau đớn. Vốn lúc trước cô ngỡ bà Mai chỉ đơn giản biết chút thuật pháp kết nối người âm với người dương nên có thể mai mối đám cưới giữa hai cõi, thật không ngờ trên người bà ấy lại có tà khí!

Không còn thời gian để Liễu Thi suy nghĩ miên man, tên lính gác như mất khống chế, định bụng xông tới vồ lấy cơ thể cô. Liễu Thi gắng gượng chút sức lực cuối cùng, lách người qua một bên. Tên lính gác vồ hụt lấy chiếc bàn giữa phòng, phút chốc chén lọ trên bàn rớt hết xuống đất, tạo lên những tiếng loảng xoảng inh tai.

– Đừng lại đây! Nếu không đừng trách tôi!

Liễu Thi rút lấy con d.a.o nhỏ từ thắt lưng ra, giơ về phía trước đe dọa tên lính gác cổng. Mà hắn nào còn tia lí trí nào, ngồi bật dậy lại tiếp tục vồ lấy Liễu Thi. Lần này thì Liễu Thi không tránh được, bị hắn đè xuống dưới đất. Tên lính gác dùng bàn tay thô ráp của mình sờ lên mặt bên phải của Liễu Thi, cười hung tợn:

– Ái chà, da mặt cũng mịn đấy chứ! Sờ thích thật đấy!

Trong đầu Liễu Thi chỉ còn lại hận ý, nghĩ lại trước giờ mẹ đẻ luôn muốn hại mình, chị em tốt trở mặt, cô tự thấy mình với người khác luôn hết lòng, cũng chưa từng muốn hại ai bao giờ, tại sao người khác lại luôn muốn đẩy cô vào chỗ c.h.ế.t cơ chứ! Ngay cậu cả là ánh nắng duy nhất trong lòng cô cũng rời cô mà đi. Trong khoảnh khắc Liễu Thi thấy hận mọi thứ trên đời, cô ngẩng đầu lên trần nhà, bi thống hỏi:

– Tại sao ông trời lại bất công với tôi như thế?

Cả người cô như được truyền vào một luồng sức mạnh kinh người, trái tim trong lồng n.g.ự.c đập nhanh hơn vài nhịp, đôi mắt không còn trong suốt như bình thường mà hiện sang màu lục phách như mắt mèo, ngón tay và răng nanh của Liễu Thi mọc dài ra.

Cô giơ tay lên, bóp chặt lấy cổ tên lính gác cổng, nghiến răng nói:

– Mày có ý làm nhục tao, đáng chết!

Giọng Liễu Thi không trong trẻo như bình thường mà trở nên khàn đục, cô nói mà thở ra một trận âm khí lạnh lẽo, khiến cho tên đàn ông kia khiếp sợ, miệng lắp bắp cầu xin:

– Nhị… nhị tiểu thư tha mạng, tôi, tôi bị vinh hoa phú quý làm cho mờ mắt. Tha mạng….

Luồng tà khí trong phòng cộng thêm hận ý dồn nén trong người Liễu Thi bấy lâu đã làm trỗi dậy âm khí của ma cà rồng trong người Liễu Thi bấy lâu nay. Phàm là con người, ai cũng đều sẽ có nhân cách tốt và xấu, chỉ là Liễu Thi luôn cố trấn áp đi nhân cách xấu của mình, hận ý về những chuyện xảy ra tích tụ bấy lâu nay, trào lên như dung nhan phun khỏi núi lửa, Liễu Thi nhấc tên lính gác như nhấc một con ếch, nói:

– Từ giờ tao sẽ không nhân nhượng nữa, những kẻ hại tao đều phải đáng chết!

Mặt tên lính gác cổng tái xanh đi, cố vùng vẫy nhưng vô ích, sức lực từ Liễu Thi quá lớn khiến hắn không cựa quậy được.

– Xin cô… tha mạng…. Trời cao.. có đức hiếu sinh…

Tay của Liễu Thi run lên, trong đầu cô lúc này hai nhân cách thiện và ác đang đấu tranh lẫn nhau. Sau cùng chút thiện tâm của Liễu Thi vẫn chiến thắng, dù cuộc đời có vùi dập cô nhưng cô cũng không có quyền tước đi mạng sống của bất kỳ sinh linh nào. Bàn tay của cô buông lỏng, tên lính gác cổng ngã quỵ xuống đất, cả người mềm như cọng bún.

Liễu Thi ôm đầu, ra lệnh:

– Mau cút khỏi đây!

Cô sợ mình sẽ không khống chế được nhân cách ác đang ngự trị trong tâm trí. Tên lính gác lấy hết sức bình sinh, muốn chạy ra ngoài nhưng cửa đã bị bà Mai chốt lại, hắn đập cửa, hét lớn:

– Mau mở cửa ra, cứu tôi, cứu tôi, mau, cô ta phát điên rồi!

Bà Mai vốn chưa đi xa, nghe thấy tiếng động lạ trong phòng thì vội quay lại, mở cửa ra thì thấy khung cảnh bừa bộn trong phòng. Tên lính gác đang định chạy thục mạng ra ngoài thì bị bà Mai ngăn lại, đưa cho một viên thuốc nói:

– Trong phòng này ta có rải độc, muốn sống thì mau uống thuốc giải đi.

Tên lính gác không chần chừ cầm lấy viên thuốc màu đen bỏ vào miệng. Chờ hắn đi khuất bà Mai mới cười xảo quyệt:

– Diệt cỏ phải diệt tận gốc, chứ không xuân tới, cỏ lại sinh sôi nảy nở, con gái của ta, con còn ngu lắm!

Liễu Thi căm hận nhìn bà Mai, hỏi:

– Tại sao lại đối xử với tôi như thế?

Bà Mai lúc này mới thấy Liễu Thi có gì đó khác khác, mắt màu xanh lục như mắt mèo, tay và răng mọc dài, trên người còn có hương thơm lạ… Này chẳng phải ma cà rồng thì là gì? Bà Mai kinh ngạc thốt lên:

– Mày….

Liễu Thi từ từ bước về phía bà Mai, nói:

– Đều là các người ép tôi! Tại sao chứ! Tôi chỉ muốn cứu chồng mình, không có ý tranh giành với Liễu Nhan hay làm gì ảnh hưởng tới vinh hoa phú quý của bà! Tại sao cứ phải đẩy tôi xuống địa ngục!

Bà Mai thấy tình thế không ổn, vội chối:

– Mẹ, mẹ không có… Đều là hiểu nhầm. Mẹ chỉ muốn tốt cho con mà thôi!

Liễu Thi cười lạnh, dõng dạc nói từng chữ:

– Tốt cho tôi? Bà xem có người mẹ nào những thứ xấu thì đẩy hết cho con gái mình gánh không? Còn nhớ lúc ở nhà họ Hồ! Bà đã hợp tác với Bảo Tú khi đó, muốn đổ tội hạ ngải cho tôi, việc không thành thì vứt tôi lại đó, mặc kệ sống chết. Tới khi nhà họ Liễu đón cháu, phải có tôi bà mới về được kinh thành thì bà trở mặt, quay lại nhận con. Từ hôm gặp lại bà có cho tôi được sống ngày nào yên ổn không? Không chì chiết vì dung nhan tôi xấu thì mắng nhiếc tôi là góa phụ!

Liễu Thi đứng trước mặt bà Mai khiến bà ta giật mình, lùi lại phía sau vài bước, cô lại hỏi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lieu-thi-phan-2/chuong-16.html.]

– Nhưng bà có từng tự hỏi qua là ai khiến tôi trở thành như vậy không?

Bí nước bà Mai đành lấy con d.a.o nhỏ, tự đưa lên cổ mình, la lên:

– Mày đừng lại đây… Còn bước tới nữa tao sẽ c.ắ.t c.ổ tự tử cho mày vừa lòng! Cùng lắm tao c.h.ế.t mày cũng đừng mơ thoát khỏi tội danh g.i.ế.c mẹ, bất nhân bất nghĩa!

Nhân lúc Liễu Thi chần chừ vì thương mẹ thì bà Mai lại lấy ra ba nén hương, vẩy một cái nhẹ, tà khí trong phòng tụ lại, đầu nén hương bốc khói nghi ngút. Bà Mai chạy xung quanh người Liễu Thi, niệm chú:

– Thiên linh địa ứng, dĩ hoa bá hạ. Cấp khẩn khai linh, tiếp nhiên thần.

Khói hương vây lại quay cơ thể cô, như sợi dây xích khóa người Liễu Thi lại, khiến cô không cựa quậy được.

– Đi theo ta!

Liễu Thi vùng vẫy:

– Bà mau thả tôi ra!

Bà Mai đảo mắt cười ranh mãnh:

– Yên tâm tao sẽ không g.i.ế.c mày đâu. Mau, ngủ đi một giấc.

Bà Mai để ba nén hương trước mặt Liễu Thi rồi dùng miệng thổi phù một cái, hương độc cùng tà khí xộc vào mũi Liễu Thi, khiến cho cô bất tỉnh.

– Về phòng nào!

Con Gấm vừa chạy tới thì thấy bà Mai dẫn Liễu Thi đi, còn chưa kịp hỏi gì thì bà Mai đã nói trước:

– Ngươi truyền lời đến đại tiểu thư, kế hoạch phải thay đổi rồi! Việc hôm nay không thể lộ ra ngoài được, nhỡ đến tai bà cả, bà ta mời người dòng họ Nguyễn tộc tới xem thì “việc kia” sẽ lộ mất.

Bà Mai vừa đi vài bước, nhớ tới chuyện gì, quay lại dặn thêm:

Nam Cung Tư Uyển

– À, đại tiểu thư ghét nhất mấy thứ bẩn thỉu, mau xu dọn phòng đi, quà sinh thần cho đại tiểu thư, ta để trong phòng.

Sau đó bà Mai dìu Liễu Thi về phòng. Vừa đi tới hồ nước bên ngoài thì thấy Nguyễn Liêu đang đi tới, Nguyễn Liêu trông thấy Liễu Thi sắc mặt rất kém, vội hỏi:

– Cô ấy sao thế?

Trông thấy khuôn mặt của Nguyễn Liêu, bà Mai giật mình, người này… sao lại giống chồng con Liễu Thi, cậu cả Hồ Nam nhà họ Hồ thế này! Những người làm chuyện ác thường hay có tật giật mình, phải mất một lát bà Mai mới bình tĩnh lại được, thầm nghĩ việc này không thể nào. Bởi Hồ Nam đã c.h.ế.t hơn mười năm về trước, thân xác đã sớm mục nát với đất đen, nào có thể là người sống sờ sờ như thế được!

Trước Liễu Thi, bà ta đã mai mối cho cậu cả hơn mười người vợ, sự ác liệt của cậu cả khiến bà ta vẫn ấn tượng sâu sắc, vì vậy thấy Nguyễn Liêu trong lòng có chút rụt rè, giả vờ hỏi thăm dò trước:

– Cậu là ai? Có quen con gái tôi à?

Thì ra người này là mẹ ruột Liễu Thi, Nguyễn Liêu thấy vậy mới thả lỏng chút, khẽ hỏi:

– Tôi là Nguyễn Liêu, là bằng hữu của Liễu Thi. Lúc nãy cô ấy đi thay đồ? Sao bây giờ lại ngất thế phu nhân?

Bà Mai đáp:

– À, không có gì đâu, nó bị trúng gió lạnh, mệt quá nên ngủ thiếp đi, tôi đưa nó về phòng trước, nhờ cậu chuyển lời tới đại tiểu thư, mẹ con tôi xin phép cáo lui trước.

Nguyễn Liêu còn đang định hỏi thêm thì bà Mai đi dìu Liễu Thi rời đi, lúc bà ta lướt ngang qua Nguyễn Liêu thì Nguyễn Liêu nhíu mày, thấy có gì đó không ổn nhưng cũng không biết ngăn lại như nào, bởi bà ấy là mẹ đẻ của Liễu Thi, còn anh với cô chỉ là bèo nước gặp nhau, đâu có duyên cớ gì can dự vào chuyện của cô được.

Dọc đường bà Mai dìu Liễu Thi về, không có ai ngăn cản nữa. Bà ta đẩy Liễu Thi vào phòng như một món đồ, mặc cô ngã sõng soài ra đất.

– Các người lui hết ra đi!

Bà Mai ra lệnh cho người hầu lui đi, còn cẩn thận ngó nghiêng xung quanh cẩn thận rồi mới đóng chặt cửa lại. Xong việc bà ta lại kéo Liễu Thi tới gian phòng ngủ bên trong của mình, nơi này có một góc được che riêng bởi một tấm rèm lớn, bà ta chưa từng cho ai bước vào. Ngay cả Liễu Thi trước đây thi thoảng sang dùng cơm với bà Mai, cũng chỉ ở gian bên ngoài.

– Đúng là cái thứ chỉ gây phiền phức!

Bà Mai ghét bỏ đá Liễu Thi vài cái rồi mới lật tấm rèm đen kia ra. Bên trong giấu một tủ thờ lớn, ở giữa có đặt một bức tượng thân người đầu chó, giữa bụng bức tượng là một cái miệng lớn, đen ngòm, tưởng chừng như có thể nuốt chửng mọi thứ vào bên trong.

Bà Mai lấy một nén hương ra đốt, cắm vào lư hương trên ban thờ, miệng lẩm bẩm khấn:

– Vạn linh thành thần, chính tà lưỡng giới. Âm ty cấp linh vị, tà thần ứng khởi. Cấp dụng hiển vi!

Bà Mai vừa dứt lời thì cái miệng ở giữa bụng bức tượng dịch chuyển, tiếng âm thanh khàn khàn vang lên như từ dưới cõi địa ngục vọng đến:

– Gọi ta có việc gì….

Bà Mai cả người cũng run lên, vừa chắp tay vừa khấn:

– Bẩm ngài, xin ngài chế ngự âm khí trong người nó giúp con! Xóa những ký ức khi nãy từng xảy ra, để nó vẫn nghĩ con là một người mẹ tốt!

Loading...