Lấy Danh Nghĩa Của Cha - Chương 6: FULL

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-10-21 16:25:33
Lượt xem: 877

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ hai nhát, thậm chí dùng đến nhát thứ ba. Mỗi nhát một . Đó là một cái xẻng sắc bén.

Để đào mộ cho con trai, bác Lý Tuyền mài nó suốt một đêm.

Bác chỉ đào một cái mộ mà thôi.

Không còn tiếng ồn ào của hai bố con bác cả, công việc đó của bác Lý Tuyền diễn thuận lợi. Bác cẩn thận từng li từng tí chôn cất con trai, cho con một ngôi mộ nhỏ tròn và chuẩn một lễ vật tế đẽ cho con trai: hai cái đầu .

Sau đó, bác vứt bỏ cái xẻng sắc bén đó, vứt bỏ vợ và già, vứt bỏ một vũng m.á.u mặt đất, chạy trốn khắp nơi...

Lúc bố dẫn bác về, bác mới trốn thoát nửa năm. lúc đến ga tàu thì gặp bố đang tuyển công nhân, nên theo bố về. 

Lúc đó bác dám dùng chứng minh thư của , mà dùng của khác. 

Còn về việc chứng minh thư của khác từ thì ai . Cảnh sát lúc đó chỉ với bố về tình hình chính, nên những chi tiết quá cụ thể thì rõ.

Bác Lý Tuyền việc ở nhà mấy năm trời, cần mẫn chịu khó, từng gây chuyện thị phi.

Sau mới , bác sợ gây chuyện rước họa , bại lộ phận.

Trước khi vụ việc xảy , lẽ bác nghĩ rằng trốn mấy năm, chuyện lắng xuống. Nỗi nhớ già và vợ ngày càng tăng lên. Bản tuy dám về nhà, nhưng nghĩ là cứ để vợ đến đoàn tụ một chút. 

ngờ cảnh sát vẫn hề lơi lỏng việc truy tìm vụ án . Họ sống trong khe núi, chỉ vài hộ gia đình. Vợ bác đột nhiên vắng mấy ngày liền, gây sự nghi ngờ cho nhà nạn nhân. Họ lập tức báo cáo lên Cục Công an và Cục Công an theo dõi.

Thế nhưng tại hôm đó bác bắt ở cổng quán net chứ trong phòng , điều đó khiến trăm mối thể giải.

Mãi một thời gian lâu mới , bác ở cổng quán net là vì yên tâm về . Bác dám với , sợ sẽ đ.á.n.h một trận thừa sống thiếu c.h.ế.t. sợ nửa đêm ngoài sẽ gặp chuyện gì. Nên nào cũng lén lút theo , canh ở cổng quán net lén lút theo về.

Đối với , bác là thần bảo hộ của tuổi thơ mỗi khi đ.á.n.h đòn. Chỉ cần đánh, bác luôn một tay ôm lòng, dùng tấm lưng rộng lớn che chắn cho khỏi những nhát dép giận dữ của , ấp úng khuyên : “Đứa trẻ nào mà chẳng nghịch ngợm, chuyện cứ động một tí là đ.á.n.h như thế, cây lớn tự thẳng mà! Đừng đ.á.n.h hỏng thằng bé!”

Sau đó bế sang siêu thị bên cạnh mua đồ ăn vặt cho , để tự chọn.

Bây giờ nghĩ , lẽ một thứ bác còn từng ăn.

Bác ở nhà chúng nhiều năm như , dù là bản bác bố , thực đều coi bác như một thành viên của gia đình. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lay-danh-nghia-cua-cha/chuong-6-full.html.]

Khi nhận điện thoại của cảnh sát, bố nghĩ nếu là chuyện đ.á.n.h bình thường thì xem thể bồi thường tiền để dàn xếp

Kết quả đến đó mới xảy án mạng, hơn nữa còn bỏ trốn nhiều năm như , tính chất vụ án hề đơn giản chút nào. 

Bố trực hệ, đến cả mặt cũng cho gặp, chỉ thể theo yêu cầu mà thanh toán tiền lương còn cho cảnh sát.

Sau khi bố hết lời khẩn cầu mới gặp vài phút, hai ba câu.

đau lòng, vẫn nghĩ nếu bác Lý Tuyền theo ngoài lẽ tránh kiếp nạn . Mặc dù lưới trời lồng lộng, mặc dù bác gây trọng án, nhưng bao giờ cảm thấy bác .

Bác chỉ là kẻ dồn ép đến mức trở thành kẻ mà thôi.

hỏi bố, chúng thể thăm bác ?

bố , ở chỗ chúng , bác đăng ký bằng chứng minh thư của khác. Thân phận thật cảnh sát chỉ một cái tên, tìm ở . Chỉ thể đợi bác mãn hạn tù phóng thích, nếu bác còn nhớ chúng thì sẽ tự đến thăm chúng .

Nếu như bác còn thể mãn hạn tù phóng thích.

7.

Lần đó viện ba ngày, tuy gò má xẹp bớt, nhưng cô giáo cho đến trường. Không chỉ mà còn nhiều bạn nhỏ khác quai cũng cách ly ở nhà để tránh lây nhiễm cho .

Những ngày nghỉ ngơi ở nhà, một buổi chiều đẩy cửa phòng bác Lý Tuyền. Bên trong thứ vẫn như cũ, ngay cả mùi t.h.u.ố.c lá quen thuộc cũng tan hết. Chiếc chăn giường vẫn còn đó, chiếc giường nhỏ, chiếc bàn nhỏ, một chiếc ghế cũ, một cái thùng giấy cũ dùng để đựng quần áo...

Trong gian chật hẹp đến nỗi xoay cũng khó khăn , bác trải qua những ngày đêm mấy năm qua trong sự lo sợ hoảng hốt đến nhường nào.

Bây giờ như thế lẽ là chuyện . Bác sẽ còn nơm nớp lo sợ nữa, còn nửa đêm giật tỉnh giấc một bên đường, dùng điếu t.h.u.ố.c đốt cháy nỗi nhớ quê hương, dùng nước mắt để tế cái bốc đồng của nữa.

Ánh nắng chiều tà xuyên qua khe cửa hé mở, những hạt bụi nhảy múa trong cột sáng. 

nheo mắt , dường như thấy khuôn mặt đen sạm của bác Lý Tuyền nở một nụ hiền hậu: “Lại đây, đây, bác đồ ngon cho chủ nhỏ ăn , đừng chạy lung tung nữa. Lát nữa đ.á.n.h đấy!”

dụi dụi cái mũi cay xè, từ từ đóng cửa , từ từ khép những tháng ngày lạnh lẽo ấm áp của một nơi đất khách quê ...

Hết

Loading...