Y Vân  đến   sofa, Vĩ Từ cũng  đến  xuống đối diện, cô cũng lên tiếng hỏi.
[những  còn   hết ?]
Vĩ Từ cũng thả ly  xuống 
[Bọn họ  việc  ngoài , nhưng    chị   về nhà ?]
Y Vân liền mỉm 
[Chỉ là  một  việc cần  thôi]
Từ Vĩ cũng  hỏi nữa mà chỉ lẳng lặng   cô đang đăm chiêu xem mấy loại giấy tờ gì đó.
Tuy Vĩ Từ lớn tuổi hơn Y Vân nhưng vẫn gọi cô bằng chị,   vì độ tuổi  gì cả mà đơn giản chỉ là do sự kính nể và là cách gọi thống nhất của tất cả  .
Vĩ Từ lúc trẻ là một  vô cùng điển trai, tuy bây giờ    tuổi nhưng   thường  gừng càng già càng cay, trai càng già càng .
Vậy nên Vĩ Từ toát lên một khí chất lạnh lùng khó gần, bá đạo nhưng  ôn hoà ấm áp,  toát lên khí chất của   tiền, càng  càng mê.
Lúc  ở bên ngoài, một nam thanh niên trẻ tuổi lao  như bay đến chỗ cô, khuân mặt đầy sự vui vẻ và háo hức.
Đó là Giang Trác, tuy   trai nhưng  khác   với Vĩ Từ, một bên  điềm đạm, một bên  sôi sùng sục và tinh nghịch.
Một bên là sự trải đời, một bên là thanh xuân.
[Chị ơiii, chào mừng chị về nhàaaa]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lao-dai-va-quy-ngai-ky-quac/chuong-2-bua-tiec.html.]
Giang Trác lao tới để ôm lấy Y Vân nhưng   Vĩ Từ ngăn , cuối cùng cái mà Giang Trác ôm  chỉ là cánh tay của Vĩ Từ.
Giang Trác bĩu bĩu môi đẩy    xuống bên cạnh, cô  đối diện chỉ  thể .
Ánh Chi Nima
Tính cách của đứa trẻ  đúng thật là... chỉ  Vĩ Từ  thể kiềm nó  .
{Giang Trác: 25 tuổi. Một  tinh quái và khó hiểu và quái dị, cũng từng   tù do thấy đám cướp  trông vui quá nên  gia nhập để  thể chơi vui hơn, ai ngờ  cảnh sát tóm hốt luôn vô tù. Sau khi  tù tình cờ   buổi giao lưu giữa tù nhân nam và nữ mỗi năm, cuối cùng chọc Y Vân nên  cô tẩn cho một trận, từ đó  theo  cô như cái đuôi luôn}
...
Ngày hôm , tại một bữa tiệc sang trọng,  nhiều  trong giới  tiền  các quan chức  quyền thế cũng  đều  mặt.
Mà bữa tiệc  chỉ là một bữa tiệc sinh nhật, đủ để thấy  gia đình đó  thế lực như thế nào.
Bữa tiệc sắp bắt đầu, một cô gái với mái tóc màu đen cùng đôi mắt màu xanh như biển cả vô xùng xinh , nhưng cứ  cảm giác khuân mặt đó  đơ cứng.
Cô gái xinh  đó từ từ bước xuống từ  lầu cao.
Trên  cô  khoác một chiếc váy màu trắng tinh khôi, khoác nhẹ  tay là một chiếc khăn choàng bằng lông cáo trắng vô cùng quý hiếm.
Cô gái xinh  đó cứ như một vị công chúa xinh  và đầy cao quý, bên cạnh là những  hầu  khom   cung kính đỡ cô gái xinh  đó và chiếc váy cồng kềnh  xuống.
Tất cả   đều đổ dồn ánh mắt về phía cô   xuống với ánh mắt vô cùng ngưỡng mộ, tán thưởng, thậm chí là  sự mê mẩn bên trong mà  thể dời ánh mắt .
Cô  ở một nụ  rạng rỡ, vô cùng hạnh phúc và thoả mãn.
Bên trong một góc khuất ít  để ý đến, cũng  một cô gái với mái tóc màu đen tuyền và đôi mắt màu xan thăm thằm như đại dương.