Lang Bái Vi Gian 1: Ngươi Chết Ta Sống - Chương 6 - Hết
Cập nhật lúc: 2025-09-15 06:00:56
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Lần may mà Bảo Sinh, chứ thì bọn chú dù còn sống cũng lột một lớp da .”
Chú Đại Trụ bằng ánh mắt tán thưởng, nhưng gương mặt nhăn nhúm vì đau đớn.
Cái quần bông dày của chú cắn rách, bông lòi hết , m.á.u thì chảy đầm đìa.
Ông Lục vội bước đến xem vết thương, lắc đầu với .
“Xem thể nổi nữa , về ngay cho thầy thuốc khâu .”
Ông Lục thở dài một tiếng nặng nề, thần trí như mất phương hướng, khỏi rừng tuyết, từ xa dắt con lừa đang hoảng sợ.
cùng phụ đỡ chú Đại Trụ lên xe trượt.
Ông Lục quất mạnh một roi, con lừa hốt hoảng chạy ngược về làng.
“Con Bái gọi ông là Mã Lục?”
Trên đường, chú Đại Trụ hỏi ông Lục.
Ông Lục chỉ cắm cúi điều khiển xe, đáp một lời.
Về đến làng, chú Đại Trụ lập tức đưa cho thầy thuốc khâu vết thương.
Chiều xuống, ông Lục gọi họp bàn.
“Đi cũng , giữ cũng xong, đêm nay đây? Đoán chừng con Bái đó sẽ tới.” – Trưởng thôn sốt ruột.
“Đêm nay, để Bảo Sinh diễn một vở thành kế .” – Ông Lục .
13
“Hả?”
Trưởng thôn và chú Đại Trụ ngơ ngác , hiểu ông Lục đang tính gì.
“Cho Bảo Sinh ngoài sân, công khai lộ diện cho con Bái thấy.”
“Không , quá nguy hiểm!” – chú Đại Trụ lập tức bác bỏ. – “Nếu Trường Hải còn sống, ông thì đ.ấ.m cho rụng răng !”
“Nhà Bảo Sinh còn chủ, nghĩa là chúng gì thì .” – Trưởng thôn cũng phản đối.
“Các .” – Ông Lục tiếp tục. – “ quen con Bái đó.”
“Cái gì?”
Mọi đều sững sờ.
“Nó chính là con Bái ở Đại Hưng An Lĩnh năm xưa.”
Ông Lục nheo mắt, rít một thuốc, từ từ nhả khói.
“Thôi , mấy chục năm , thứ đó còn sống ?” – Có bán tín bán nghi hỏi.
“Nó mù một mắt, là do đ.â.m mù. Nhầm thế nào .”
“Còn cái tai của , cũng là khi giao đấu với nó năm nó cắn mất.”
Ông Lục gỡ mũ xuống, để lộ tai trái khuyết.
“Ban ngày, con Bái đó quả thực gọi tên ông Lục, trông như thật sự quen .” – Chú Đại Trụ lên tiếng.
Không ai dám gì thêm. Bởi ai cũng , năm , con Bái g.i.ế.c ba lớn và ăn thịt năm đứa trẻ con, sự việc kinh hoàng khôn tả.
Ông Lục gõ điếu thuốc, tiếp:
“Đã chắc là nó, thì nắm rõ . hiểu tập tính của nó. Nó từng tấn công trực diện, tất cả những gì lộ ngoài sáng, nó bao giờ dám mạo hiểm. Sói vốn đa nghi, nó thì đa nghi gấp mười .”
“Vậy nên, ý là đêm nay, nhóm lửa ở sân nhà Bảo Sinh, cho nó đó. Còn Đại Trụ thể ẩn nấp trong nhà, âm thầm bảo vệ, sẽ .”
Trưởng thôn và chú Đại Trụ , vẫn còn lưỡng lự.
“Có quá mạo hiểm ?” – Chú Đại Trụ lo lắng.
“Con Bái sẽ tìm đến ?” – Trưởng thôn hỏi.
“Nó sẽ tìm nơi ít nhất.”
Nói xong, ông Lục chắp tay lưng, bước ngoài, biến mất trong gió tuyết.
14
Đêm đến, sân nhà nổi lên một đống lửa trại lớn, ngọn lửa bốc cao hơn hai .
lo sợ chỉ cần một trận gió mạnh, ngọn lửa sẽ l.i.ế.m cả căn nhà.
Để chống lạnh, mặc hết thảy quần áo thể mặc, tròn vo như con gấu nhỏ.
Trưởng thôn còn lấy cho cái áo bông cũ của bà nội, thế là đủ .
Ông đưa thêm chiếc áo khoác quân đội của cha , phủ lên .
Cuối cùng ông mới gật gù, cả cha và bà nội bảo hộ thì mới yên tâm.
Chú Đại Trụ theo lời ông Lục ẩn , mà kê một chiếc ghế dài ngay mái hiên, dựa lưng tường, dáng vẻ ung dung.
Bên trái đặt khẩu s.ú.n.g săn, bên treo sẵn một cái chiêng đồng.
ghế bên cạnh đống lửa, nóng phả mặt đến đỏ bừng, chẳng thấy lạnh nữa.
Tiếng củi nổ lách tách ru cơn buồn ngủ, dần dần .
Không rõ ngủ bao lâu, trong mơ văng vẳng những tiếng sói tru dồn dập.
choàng tỉnh, sang chú Đại Trụ. Chú còn cảnh giác hơn cả , kịp nâng s.ú.n.g lên.
“Bảo Sinh, đừng sợ, còn chú ở đây thì con .”
Trước cổng sân, vô ánh xanh rùng rợn chớp lóe.
Lại là bầy sói!
Con đầu chắc là sói chúa, lưng nó một thứ cưỡi.
“Chú ơi, là nó! Con Bái đó!” – hét lên hoảng loạn.
Chú Đại Trụ lập tức bật dậy.
“Khốn kiếp! Mã Lục gạt !”
15
“Boong!”
“Boong boong boong!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lang-bai-vi-gian-1-nguoi-chet-ta-song/chuong-6-het.html.]
Chú Đại Trụ gõ chiêng đồng vang rền trời, ánh xanh lục lượn lờ trong đêm tối, do dự dám tiến lên.
Chỉ con sói đầu đàn ngẩng cổ tru dài, nó cõng con quái , từng bước từng bước ép sát về phía .
“Đoàng!”
Chú Đại Trụ dứt khoát bóp cò, con Bái ngã vật xuống ngay.
Sói đầu đàn rít lên một tiếng bi thương, dẫn cả bầy chạy tán loạn.
“Bắn trúng nó !” – Chú Đại Trụ hét lên đầy phấn khích.
cũng mừng rỡ, lao đến xem thì c.h.ế.t lặng.
Đâu con Bái, chỉ là một đống vải bông rách, bên trong nhồi cành cây.
“Chú, nó.”
Chú Đại Trụ khập khiễng tới, đống bông vụn đất, sắc mặt khó coi đến cực điểm.
Một tay thợ săn lão luyện một con thú lừa gạt, chắc còn khó chịu hơn cả nuốt gián sống.
“Không , nhà ông Lục cháy , cháy !”
Có hô thất thanh từ xa!
16
Cả làng nhốn nháo, chen chúc chạy về phía nhà ông Lục.
theo, chỉ thấy bên đó lửa ngút trời.
“Bảo Sinh, đỡ chú qua đó mau.” – Chú Đại Trụ .
Khi chúng đến nơi, căn nhà bốc cháy dữ dội, ngọn lửa gần l.i.ế.m tới mái.
Mọi hối hả chuyền nước, múc nước, dập lửa.
“Ông Lục ?” – Chú Đại Trụ quát lớn.
“Còn trong nhà! Ông chịu !”
Trưởng thôn dùng búa đập cửa liên tục.
“Con Bái ở trong , đừng cứu !” – Giọng ông Lục gào từ bên trong.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
“Đồ ngu! Mạng là hết!” – Trưởng thôn chửi lớn, nhổ nước bọt tay, đập cửa mạnh hơn.
Chú Đại Trụ chịu nổi, giật lấy búa, chỉ một nhát phá thủng, thêm một nhát nữa, cửa đổ sập.
Biển lửa ào dữ dội.
Chưa kịp xông cứu , một bóng đen lăn từ trong.
Là ông Lục và con Bái.
“Mã Lục!”
“Mã Lục!”
Con Bái the thé gọi tên ông Lục, ngoạm thẳng mặt ông.
“Ông đây g.i.ế.c mày!”
“Giết mày!”
Ông Lục gầm lên, hai tay siết chặt cổ nó.
Người và Bái lăn lộn tuyết, trong đêm tối chẳng phân nổi ai với ai.
Sân đông nghịt nhưng ai dám tay, sợ ông Lục thương.
“Đại Trụ, b.ắ.n !” – Ông Lục thét lên.
“Không , đạn ghém sẽ g.i.ế.c cả ông!” – Chú Đại Trụ đáp.
“ sớm sống nữa , b.ắ.n ! Lần nó mà thoát, cả làng sẽ c.h.ế.t hết!”
“Đại Trụ! Nếu mày bắn, tao c.h.ế.t cũng tha cho mày!”
Tiếng gào của ông Lục rung trời.
“Đoàng!”
Chú Đại Trụ nổ súng.
Bóng đen đang lăn lộn như quả bóng xì , lăn vài vòng bất động.
Mọi định lao tới, thì vài con sói từ bóng tối chồm , cả sân náo loạn.
Chú Đại Trụ bóp cò, hạ gục hai con ngay tại chỗ.
khi , đất chỉ còn ông Lục, con Bái biến mất.
“Chắc sói đầu đàn tha , mau xem ông Lục thế nào!”
“Không còn thở nữa.” – Anh Đại Mao buồn bã .
Phát s.ú.n.g của chú Đại Trụ tuy trúng con Bái, nhưng phần lớn là trúng n.g.ự.c ông Lục.
Ông Lục mở trừng mắt giận dữ, Trưởng thôn mấy vuốt mắt cũng khép nổi.
Trong miệng ông Lục còn cắn chặt tai của con Bái, mà một con mắt của ông thì nó dùng đũa đ.â.m mù.
17
Khi thu dọn di thể của ông Lục, lục trong áo ông một tấm ảnh cũ ngả vàng.
Trong ảnh, núi rừng xanh biếc.
Một đàn ông bế một đứa trẻ, bên cạnh là một phụ nữ trẻ mỉm hiền hậu.
Người đàn ông trẻ , chính là ông Lục.
Lúc đó, tai trái của Mã Lục vẫn còn nguyên vẹn.
18
Kể từ đó, bao giờ gặp con Bái nữa.
Mãi đến ba mươi năm , năm 2016, mới thấy nó.
(HẾT PHẦN 1 - CÒN TIẾP)