Lang Bái Vi Gian 1: Ngươi Chết Ta Sống - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-09-15 06:00:34
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chú Đại Trụ gật đầu: “Ba , một khẩu súng, thêm hai con d.a.o săn , thế là đủ.”
“Quyết định . Tới nhà lấy xe trượt tuyết.” – Trưởng thôn đáp lời.
Chú Đại Trụ hấp tấp lấy xe trượt, buộc con lừa nhà . Còn thì vội vàng thu dọn, chuẩn xuất phát.
Trước khi , dập đầu thật mạnh ba cái linh cữu cha.
chỉ một ý nghĩ rằng g.i.ế.c bằng con sói .
10
Ngoài làng, trời đất một màu bạc trắng, tuyết trải dài vô tận.
Chiếc xe trượt lướt lớp tuyết dày, phát tiếng “xào xạc” đều đều.
Ông Lục điều khiển con lừa, chuông cổ nó kêu leng keng ngớt.
Chú Đại Trụ ôm khẩu súng, cảnh giác quan sát hai bên rừng tuyết.
Hai dặm đầu còn yên , ngoài mấy con hươu ngốc nhảy nhót, thì chẳng thấy gì khác.
khỏi hai dặm thì bắt đầu khác lạ.
luôn cảm giác trong rừng sâu một ánh mắt theo dõi chúng , di chuyển theo từng bước chân của chúng .
“Chú ơi, hình như sói.” – khẽ .
“Vừa khỏi làng nó bám theo .”
Chú Đại Trụ dùng s.ú.n.g chỉ về phía rừng bên trái lưng.
theo, quả nhiên thấy một con sói đang lảng vảng.
Chúng , nó . Chúng dừng, nó dừng.
“Giống hệt miếng cao dán chó, dứt mãi .” – Ông Lục hừ một tiếng, vung roi quất mạnh m.ô.n.g con lừa.
Chú Đại Trụ giương súng, nhưng con sói lập tức rụt rừng, chẳng thấy tăm .
“Có thể là do Bái phái do thám.” – Ông Lục .
Đi thêm chừng một dặm, chú Đại Trụ bỗng hô dừng.
“Sao thế, Đại Trụ?” – Ông Lục hỏi.
“Hình như… thấy Thiết Đản gọi .”
và ông Lục lắng tai , quả nhiên vang lên tiếng kêu “cha” trong rừng tuyết, giọng đúng là của Thiết Đản.
căng thẳng đến mức lòng bàn tay rịn mồ hôi.
“Chú đừng tin! Đêm qua sói còn giả giọng thu da sói mà.” – vội .
“Đại Trụ, đừng mắc lừa. Thiết Đản kéo mấy ngày , sống sót e rằng khó.” – Ông Lục cũng khuyên.
“Chính các là khó, chứ . Hai bảo vệ Bảo Sinh cho .”
Chú Đại Trụ xong xách súng, dẫm lên lớp tuyết kêu răng rắc, bước từng bước nặng nhọc rừng.
“Bảo Sinh, bám sát ông.” – Ông Lục lo chú gặp nguy hiểm, nên cũng theo.
Trong tuyết, một cái bóng thấp nhỏ, xổm như đang nghịch.
Nhìn từ xa giống hệt như một đứa trẻ đang chơi tuyết.
Nó mặc chiếc áo bông kẻ xanh của Thiết Đản, tối qua còn thấy con sói.
“Chú, nó đang giả giọng Thiết Đản để lừa chú đấy! Tối qua chính nó mặc cái áo !” – run giọng .
Chú Đại Trụ giơ tay, hiệu cho và ông Lục dừng .
Rồi chú bóp cò, b.ắ.n thẳng một phát lên trời.
Tiếng nổ tuyết cây rụng lả tả, vài con chim sẻ vội vã bay tán loạn.
cái bóng vẫn động đậy.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
“Nếu là sói, nó chạy từ lâu .” – Chú Đại Trụ sải bước tới gần, vén áo bông .
11
Bên trong chỉ là một khúc gỗ cắm xuống đất.
Còn kịp thở phào, quanh đó bỗng tung lên từng mảng tuyết lớn, mấy con sói dữ từ ổ lao .
Ba con xông thẳng chú Đại Trụ, hai con nhằm thẳng ông Lục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lang-bai-vi-gian-1-nguoi-chet-ta-song/chuong-5.html.]
Trong nháy mắt, cả hai lâm trận chiến ác liệt.
“Khặc khặc khặc…”
Tiếng quái dị bỗng vang lên.
Mặt tái nhợt.
Con Bái từ khi nào ngay lưng , đầu vẫn quấn chiếc khăn đỏ tối qua, nó là lông xám thô ráp xù xì.
hoảng hồn bỏ chạy!
“Bảo Sinh…”
“Bảo Sinh…”
Nó gọi tên , đuổi theo.
Chú Đại Trụ và ông Lục đang vật lộn kịch liệt, rảnh bận tâm tới .
chỉ còn cách chạy vòng vòng quanh họ, tránh để tách một .
May mà con sói bằng hai chân, tốc độ nhanh bằng sói thường.
Vừa chạy, lôi từ túi áo một cái hộp vuông, là một chiếc radio cũ của ông nội để .
[Tít… tít… tít… Giờ Bắc Kinh, 11 giờ trưa… Đài Tiếng Nhân dân Trung ương…]
[Xin chào các bạn thính giả, hôm nay là ngày 17 tháng 1 năm 1986, tức mùng 8 tháng Chạp âm lịch, chỉ còn ít ngày nữa là Tết…]
[Hôm nay là ngày Lạp Bát, báo hiệu khởi đầu cho năm mới… lách tách…]
Cuối cùng cũng dò trúng một chương trình hợp cảnh.
thở hổn hển, vặn volume lớn nhất, ngoắt , ném thẳng radio về phía con sói.
Trong rừng lập tức vang rền tiếng pháo nổ lách tách, kèm nhạc trống chiêng rộn rã.
Con sói rõ ràng hoảng hốt, lăn bò tháo chạy, đến khăn đỏ cũng rớt .
Đàn sói cũng sợ đến cụp đuôi, tru lên thảm thiết tán loạn bỏ trốn.
Chú Đại Trụ ngã sõng soài tuyết, thở hồng hộc.
Ông Lục mặt mũi đầy máu, chiếc mũ da chó rơi mất, gương mặt lộ vẻ choáng váng.
Từ đông sang hè đội mũ ông Lục chẳng rời cái mũ, đây là đầu tiên thấy ông Lục đội mũ.
nhận ông chỉ còn một bên tai.
Con Bái cưỡi lên một con sói khác, chạy nửa chừng bỗng khựng , đầu chằm chằm ông Lục.
Mất khăn đỏ, bộ mặt của nó cũng lộ rõ.
Ngũ quan giống sói, nhưng mõm ngắn hơn, tai cụp, ánh mắt giống hệt con .
Nó còn mù một mắt bên .
“Mã Lục?”
Con sói chằm chằm ông Lục, cất tiếng.
“Mã Lục?”
“Mã Lục?”
Giọng nó dồn dập, the thé, như đang xác nhận điều gì.
“Là .” – Giọng ông Lục run rẩy, ông đưa tay sờ cái tai cụt, bỗng ông gầm lên, chộp lấy khẩu s.ú.n.g đất, chĩa thẳng nó.
Con sói rú lên một cách quái dị, vội thúc sói bỏ chạy.
“Đoàng!”
12
Một tiếng s.ú.n.g vang lên, một cành cây cách bên trái con quái vật chỉ hai mét liền “rắc” một tiếng gãy đôi.
nó chạy mất dạng từ lâu.
Với cái tay s.ú.n.g , còn thua cả .
Trong khi phát s.ú.n.g của ông Lục trượt mục tiêu, thì bên , chú Đại Trụ loạng choạng vịn cây phịch xuống tuyết.
Chú cố gắng nhặt lấy chiếc radio vẫn đang phát tin tức buổi trưa.