Lang Bái Vi Gian 1: Ngươi Chết Ta Sống - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-09-15 05:01:40
Lượt xem: 42
Bạn qua câu thành ngữ “Lang Bái Vi Gian” ?
Nó nghĩa là là hai kẻ cấu kết với để việc gian ác, mưu mô hại .
…
và Thiết Đản đang chơi đùa với lũ sói con ở đầu làng, thì gọi tên .
men theo tiếng gọi mà tìm, bỗng từ đống củi một bóng xám lao vọt .
Ngay đó, tiếng kêu cứu thảm thiết của Thiết Đản vang lên.
chạy thì thấy một đứa trẻ kéo trong rừng tuyết.
Đứa trẻ cưỡi lưng một con sói.
định đuổi theo thì ông Lục, tin chạy tới, chặn .
“Không , là Bái!”
1
“Đó là Bái, một con sói già thành tinh. Mười vạn con sói cũng khó sinh một con như . Mau báo cho cả làng.” – Ông Lục .
Tin Thiết Đản Bái lôi nhanh chóng truyền khắp làng.
Cha Thiết Đản lo sốt vó. Trưởng làng lập tức huy động cả làng rừng tuyết tìm kiếm, kết quả tìm suốt một ngày trời mà thấy chút tung tích gì.
Chiều tối, trưởng làng gọi hết những uy tín trong làng đến nhà Thiết Đản, bàn đối sách.
“Bảo Sinh, con hãy kể một lượt chuyện xảy ở đầu làng cho .” – Trưởng làng .
bèn kể rành rọt hết thảy tình cảnh lúc .
“Mày chơi với Thiết Đản, nó bắt mày mà bắt con tao?!” – Mẹ Thiết Đản gào về phía .
“Cái bà gì thế?!” – Cha nổi giận – “Sói nó bắt Thiết Đản, liên quan gì đến Bảo Sinh?”
“Không sói, mà là Bái.” – Ông Lục gõ gõ điếu cày, chỉnh .
“Nó cưỡi một con sói, bóng lưng y hệt một đứa trẻ hơn nữa còn gọi đúng tên cháu.” – .
“Bái trong câu ‘lang bái vi gian’ ư? loài đó chỉ tồn tại trong sách vở, gì trong thực tế.”
Người lên tiếng là Đại Mao, học nhất trong làng, từng học xong cấp hai.
“Làm gì Bái hả? Ở đầu làng chỉ hai đứa, khi tụi bây thông đồng đem bán Thiết Đản cho bọn buôn thì !”
Mẹ Thiết Đản càng càng loạn, níu chặt lấy áo ông Lục chịu buông.
“Mẹ kiếp, câm miệng cho !” – Cha Thiết Đản vung tay, tát một cái khiến bà ngã sõng soài xuống đất.
Cha Thiết Đản tên là Đại Trụ, là thợ săn giỏi nhất thôn, tính tình nóng nảy, đồn một cái tát hết sức của ông thể quật một con lừa ngã lăn đất.
“Là do các đào ổ sói con.”
Ông Lục chỉ điếu cày về phía cha và chú Đại Trụ.
“Giữa ngày tuyết lớn, thức ăn khan hiếm, sói xám thà nhịn đói vẫn nuôi đàn con. Các tay quá tàn nhẫn, cắt đứt đường sống của nó, thế nên sói mới cầu Bái tay.”
Chú Đại Trụ nhíu mày:
“Trong rừng tuyết còn thứ gì mà thấy qua? Ông Bái, quỷ thần mới thật .”
Cha cũng chẳng tin, hừ lạnh:
“Bái gì chứ, lỡ rơi tay thì cũng chỉ thêm một tấm da sói treo trong nhà thôi.”
“Ngày mai trời sáng chúng lên núi tìm tiếp.” – Chú Đại Trụ .
“Ừ, tin Bái chi bằng tin chính .” – Cha cũng phụ họa.
Họ là hai đàn ông săn g.i.ế.c giỏi nhất trong làng, nên tính tình ngông nghênh tự phụ, tin lời của và ông Lục.
Ông Lục bước đến cửa, đầu , ánh mắt lạnh lẽo găm thẳng cha :
“Cậu bắt sói con… thì Bái sẽ bắt con .”
2
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lang-bai-vi-gian-1-nguoi-chet-ta-song/chuong-1.html.]
Nửa đêm, trở dậy tiểu, lờ mờ thấy tiếng động lạ.
rón rén bước gian giữa, nhận âm thanh vọng đến từ ngoài cửa.
“Xoẹt…”
“Xoẹt…”
Giống như móng vuốt đang cào cửa, mà tê rần cả da đầu, nổi da gà.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Trong lòng dấy lên nỗi sợ, vội vàng gọi bà nội dậy.
Bà nội xong cũng thoáng hoảng hốt, liền bật đèn, lắc mạnh cha đang ngáy ngủ.
“Trường Hải, con dậy thử xem, ngoài cửa là tiếng gì ?”
“Hình như… là sói!”
Cha lập tức bật dậy, khoác vội áo bông lính, nhào ngoài.
Cha tháo khẩu s.ú.n.g hai nòng từ tường xuống, cúi sát , áp tai cửa.
Tiếng cào mỗi lúc một dữ dội, như cào thẳng lòng khiến ai nấy đều nơm nớp sợ hãi. sợ quá, chỉ dám nép chặt lưng bà nội.
Cha bỗng mở toang cửa .
Ngoài vang lên một tiếng tru thứ gì đó vội vàng bỏ chạy.
Quả nhiên là sói!
Cha buông một câu chửi, lao thẳng ngoài đuổi theo nó.
“Trường Hải, cẩn thận đó!”
Bà nội vội cửa, cuống quýt gọi với theo.
đang định chạy thì bỗng thấy phía vang lên tiếng loạt soạt.
từ từ đầu … mặt lập tức tái mét!
Khung cửa sổ nhà vỡ một lỗ. Trước đó vốn nhét kín bằng giấy báo cũ, chẳng từ lúc nào giấy báo đó biến mất.
Một cái vuốt lông lá từ ngoài thò , lật qua lật cái then cài cửa sổ, linh hoạt chẳng khác nào bàn tay con .
Một con mắt đỏ rực dán chặt qua lỗ thủng .
“Bảo Sinh…”
“Bảo Sinh…”
Nó khe khẽ gọi tên , giọng y hệt như ban ngày, nhẹ mà cao vút.
sợ đến nỗi hồn vía bay khỏi xác!
3
“Rầm!” - Cửa kính sổ bật tung, một cơn gió lạnh buốt ùa .
“Bà ơi, mau kìa! Là Bái! Bái chui nhà !” - hoảng loạn hét lớn.
Ngay đó, một con sói xám từ bệ cửa phóng , nhe nanh trợn mắt, ánh hung tợn.
“Trường Hải! Trong nhà sói!”
Bà nội gọi cha , chộp lấy cái xẻng xông tới.
sức bà nội yếu, chỉ hai ba chiêu sói dữ vồ ngã xuống đất.
“Bà ơi!”
vung xẻng lao tới cứu, lúc cha cũng về. Ông nhấc báng súng, giáng thật mạnh hông con sói.
Sói xám đau đớn tru lên mấy tiếng, nó khôn ranh chui tọt gầm bàn vọt cửa biến mất.
“Có sói làng! Có sói làng !”
Cha lao sân, gào to cảnh báo dân làng.