Tống Hạc Khanh bắt đầu chuyển sự chú ý trở việc học.
Quản lý thời gian của bắt đầu rối loạn.
Hai cô gái khác trùng lịch với .
Ba cùng lúc đỏ hoe mắt như thỏ con, sụt sùi giận dỗi với .
Thắc mắc vì mấy cô gái đó phản ứng khác á?
Đừng quên, loại con gái mà thích, đều cùng một kiểu:
Ngoan ngoãn, dễ kiểm soát.
tin nhắn Tống Hạc Khanh gửi đến, thoát bỏ qua.
trả lời câu hỏi của Dương Nhạc, quăng điện thoại sang một bên, tiếp tục bài.
Liếc mắt thời gian.
Ừm, nhanh hơn hai mươi phút.
Tư duy cũng rõ ràng.
Kỳ thi cuối kỳ đến nhanh.
Lần , chúng chênh mười một điểm.
nhất. Anh nhì.
Sắc mặt khó coi.
Giáo viên chủ nhiệm vẫn tiếp tục tìm lý do để bào chữa cho .
Còn thì tìm lý do nào để tự biện hộ nữa.
Kì nghỉ, trường cho nghỉ thật, mà lấy danh nghĩa "bồi dưỡng" để bắt học tiếp.
Lần hỏi bài, rõ ràng mất kiên nhẫn:
"Dạo bận, thì tự nghĩ , đừng đến phiền ."
ngoan ngoãn đáp một tiếng: "Ồ."
Buổi nghỉ trưa, sự "tích cực thông đồng tác loạn" của Dương Nhạc, cô cùng mấy bạn nữ khác giả vờ vô tình hỏi :
"Lâm Yên, thích học thần của chúng đúng ?"
mặt mỏng, đỏ cả tai, đáp:
"K– , các đừng linh tinh."
Dương Nhạc chống cằm, giọng đầy ngưỡng mộ:
"Sao mà thích chứ, nếu học thần ngày nào cũng giảng bài cho tớ như , tớ sớm đổ gục !"
tiếp tục vẻ hổ, còn len lén liếc sang Tống Hạc Khanh đang về phía chúng , nhỏ giọng với các cô :
"Ôi dào, đừng linh tinh, chỉ đơn thuần giúp tớ giảng bài thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lam-yen-truy-mong/chuong-6.html.]
Rõ ràng chẳng ai tin.
Tiếng trêu ghẹo càng khiến mặt đỏ lên.
𝑇𝑟𝑢𝑦𝑒̣̂𝑛 𝑑𝑢̛𝑜̛̣𝑐 𝑑𝑖̣𝑐ℎ 𝑏𝑜̛̉𝑖 𝑄𝑢𝑎̂́𝑡 𝑇𝑢̛̉ 𝑣𝑎̀ 𝑑𝑎̆𝑛𝑔 𝑡𝑎̉𝑖 𝑑𝑢𝑦 𝑛ℎ𝑎̂́𝑡 𝑡𝑎̣𝑖 𝑀𝑜𝑛𝑘𝑒𝑦𝐷, 𝑚𝑜̣𝑖 𝑛𝑜̛𝑖 𝑘ℎ𝑎́𝑐 𝑑𝑒̂̀𝑢 𝑙𝑎̀ 𝑎̆𝑛 𝑐𝑎̆́𝑝.
Còn Tống Hạc Khanh thì thu ánh mắt , vẻ cao quý lạnh nhạt.
Tan tầm "buổi diễn", nhéo một cái phần thịt mềm eo Dương Nhạc:
"Được đấy Lạc Lạc, nha, cũng là nhân tài tuyến diễn xuất của đấy."
Cô nhét quả nho lột vỏ miệng :
"Viết bài mau lên, đừng thức tới nửa đêm."
Ôi chà, gan cô to đấy!
... nho ngọt thật.
Tuy Tống Hạc Khanh thất thế "chiến trường học tập", nhưng trong "tình trường", mặt mũi vẫn là do kéo cho , nên vẫn tiếp tục giảng bài cho .
gần đây bắt đầu đuối sức.
Những đề mang đến ngày càng khó, thời gian cần để giải càng dài.
Còn thì giải vô cùng thuận lợi.
nhận công cụ , cần nữa.
Trại huấn luyện thi đấu học thuật đầu tiên trong kỳ nghỉ. giành hạng nhất. Còn Tống Hạc Khanh hạng nhì.
Anh xếp thứ năm.
Anh hoảng .
Trường tố cáo vì chiếm dụng kỳ nghỉ để dạy bù, nên chiến trường học tập của chuyển đến nhà Dương Nhạc.
Bố cô nhiệt tình tiếp đãi vô cùng.
Hai chúng kề vai như đồng đội, cùng học suốt kỳ nghỉ ngắn ngủi .
Trừ chuyện cô luôn ép ngủ sớm thứ đều mỹ.
Suốt kỳ nghỉ liên lạc với Tống Hạc Khanh.
Không cố ý.
Mà là... thật sự quên mất.
Vậy nên khi khai giảng, giáo viên chủ nhiệm điều hai chúng thành bạn cùng bàn, điều khiến bất ngờ.
"Cậu luôn cùng bàn với ? Đây là nhờ thầy đổi đấy, thích ?"
mà như :
"Thích."
Quất Tử
Giờ đối với mà còn tác dụng gì nữa.
vẫn khiến khó chịu. Vì chắc chắn Nhạc Nhạc sẽ buồn. Mà cô thì khó dỗ. Phiền thật.