Kiss – Giọt Hương Kỳ Diệu - 11

Cập nhật lúc: 2025-04-07 00:30:20
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi không ngờ Chu Du lại đưa tôi đến quán mì mà chúng tôi thường đến hồi cấp ba.

Chúng tôi học đại học và cấp ba đều ở địa phương,

Chỉ là quán này cách chỗ tôi thuê trọ hơi xa,

Tôi đã vài năm không ghé lại,

Nhưng cậu ấy hình như vẫn là khách quen ở đây.

Cô chủ quán với dáng vẻ thân thiện nhìn thấy cậu ấy liền chào đón nhiệt tình:

“Tiểu Chu lại đến à!”

Chu Du cười gật đầu.

Cô chủ lại nhìn sang tôi, đưa mắt ra hiệu với cậu ấy:

“Cuối cùng cũng cưa đổ cô bé này rồi à?”

Nghe xong mặt tôi đỏ bừng.

Gì… gì vậy trời,

Cứ như Chu Du để ý tôi từ lâu rồi vậy,

Thậm chí còn kể với cô chủ.

Chu Du chỉ cười không đáp, lại nói:

“Dì Từ, cho cháu hai bát mì bò đặc biệt,

Một bát thêm rau mùi, một bát không hành không rau mùi, thêm cay.”

“Được rồi, hai đứa chọn chỗ ngồi tùy ý nhé.”

Cô chủ vừa cười vừa đi vào bếp.

Chu Du kéo tay tôi ngồi xuống một chỗ cạnh cửa sổ,

Đúng là chỗ mà thời cấp ba chúng tôi thường ngồi.

Ký ức ùa về…

-“Hai người cứ từ từ thưởng thức nhé.”

Rất nhanh sau đó, bà chủ quán đã mang hai bát mì bò thơm phức lên bàn.

“Cảm ơn dì.”

Tôi mỉm cười cảm ơn.

Bát mì của tôi không có rau mùi và hành mà tôi ghét, chợt nhận ra:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/kiss-giot-huong-ky-dieu/11.html.]

Hình như không ai hiểu rõ tôi thích gì ghét gì bằng Chu Du.

“Ăn đi, xem mùi vị có còn giống hồi cấp ba không.”

Chu Du cười nhìn tôi.

Cảnh tượng này hòa vào ký ức tôi về cậu thiếu niên năm ấy,

Trái tim tôi không kiểm soát được mà lỡ mất hai nhịp.

Cảnh tượng này hòa vào ký ức tôi về cậu thiếu niên năm ấy,

Trái tim tôi không kiểm soát được mà lỡ mất hai nhịp.

Tôi lảng tránh ánh mắt cậu ấy, theo phản xạ tìm một đề tài để nói:

“Dì chủ quán hình như rất thân với anh, lên đại học rồi anh vẫn thường xuyên đến đây sao?”

“Ừ, cuối tuần vẫn hay đến.”

“Chỗ này cách trường xa lắm mà, chỉ để ăn một bát mì thôi à?”

“Không chỉ là mì, quán này có ý nghĩa đặc biệt với anh.”

Chu Du thu lại nụ cười, nhìn tôi không chớp mắt nói.

Tôi khựng lại, dường như đã đoán ra điều gì đó từ những lời tiếp theo của cậu ấy.

“Thật ra, sau khi tốt nghiệp cấp ba, anh đã từng tỏ tình với em.”

Cậu nói nhỏ.

“Sao em không nhớ…”

Đợi đã!

Dường như đúng là có một tối tôi nhận được cuộc gọi từ Chu Du,

Đầu dây bên kia ồn ào,

Nhưng lời cậu nói lại vang rất rõ ràng qua điện thoại:

“Hứa Chi Ấu, anh thích em.”

Cậu nói từng chữ một, rõ ràng như thế.

Khi đó tôi vừa bất ngờ vừa… có chút vui mừng khó hiểu.

Nhưng tôi lại nghe thấy tiếng bạn bè của cậu ở phía sau:

“Đừng có lươn lẹo, chơi thật lòng thật dám mà cũng trốn!”

“Đúng đấy, Chu ca còn gọi điện rồi, cậu cũng đừng nhát!”

À, thì ra là thua trò chơi thật lòng thật dám à…

Loading...